Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 764: Lam chấp sự chấn kinh




Triệu Vô Cực cùng đám người hài lòng thu quân, mỗi người đều là thu hoạch tràn đầy, nhất là Triệu Vô Cực.
Lần này bọn hắn kiếm tổng được 2480 điểm cống hiến, Triệu Vô Cực cầm đầu to, chia cho Triệu Tiếu Tiếu 1 thành Tống Thư Sơn 1,5 thành tức là 25%, hắn còn cầm được 75% tổng số điểm cống hiến vừa vặn 1860 điểm cống hiến.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không hề có ý định đem toàn bộ linh nhũ đi đổi điểm cống hiến, hắn trong lòng cũng đang có dự định luyện đan, bởi vậy thời gian tiếp theo linh nhũ tiêu hao chỉ sợ sẽ vô cùng to lớn.
Bởi vậy hắn quyết định dữ lại 100 bình, cũng là 1000 điểm cống hiến, cuối cùng một chuyến này Triệu Vô Cực thu hoạch được 860 điểm cống hiến.
860 điểm cống hiến cũng không phải con số ít, so với lần trươc hắn đi linh điền săn linh điền yêu thử đã nhiều gấp đôi có dư, số điểm cống hiến này có thể để hắn tiêu xài một thời gian rất lâu.
Mà Triệu Tiếu Tiếu cùng Tống Thư Sơn có được chỗ điểm cống hiến kia cũng không hề ít, đủ để bọn hắn đổi lấy tài nguyên tu luyện một thời gian dài, đem cảnh giới của mình tăng cao không ít.
Phải biết Thanh Vân Tông ngoại môn nhiệm vụ cũng không phải là dễ làm như vậy, tràn đầy nguy hiểm tiềm ẩn, không cẩn thận một chút là sẽ có nguy cơ mất mạng.
Nhiệm vụ an toàn thì khó làm lại bị người khác tranh giành, điểm cống hiến nhận được lại thấp, bởi vậy nếu không dám mạo hiểm chỉ có thể duy trì tu luyện hàng ngày thoi thóp sống qua ngày, rất khó có thể trở nên nổi bật.
Ba người một đường trở lại, vốn đang răng rắc răng rắc cắn ăn Âm ảnh ma chu chân nhện Tiểu Hoàng bỗng nhiên ngừng lại.
Quanh thân nó một luồng linh lực khí xoáy cuốn lên, đại lượng linh lực điên cuồng hướng về phía nó hội tụ.
Triệu Vô Cực trong nháy mắt liền hiểu, tiểu tử này là đang ở đột phá a!
Hắn đối với hai người phân phó nói:
“ tản ra hộ pháp cho Tiểu Hoàng đột phá!”
hai người nhanh chóng gật đầu biểu thị hiểu rõ, hướng hai bên đi tới, chú ý xung quanh động tĩnh đề phòng có người quấy phá.
Thực chất cũng là Triệu Vô Cực lòng cảnh giác cao mà thôi, một đầu sủng vật yêu thú đột phá, sẽ không ai đi phá rối nó làm gì, quá không có lời.
Nhưng Triệu Vô Cực tính cách cẩn thận vẫn là để cho hai người tản ra canh gác, dù sao cẩn thận mới chạy được vạn năm thuyền a!
Tiểu Hoàng đột phá thời gian cũng không lâu, chỉ chừng nửa chén trà thời gian, cái kia vòng xoáy linh lực liền bắt đầu yếu dần sau đó tản đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Tiểu Hoàng lúc này đứng hai chân lên, nó dùng đỏ chót thử nhãn của mình nhìn nhìn hai chân trước giống như là đang cảm giác trong cơ thể mình lực lượng biến hóa, vô cùng nhân tính hóa.
Sau đó nó lập tức khoa khoa tay, hướng Triệu Vô Cực vẫy gọi giống như là đang khoe khoang nó đột phá thành công, đồng thời cái đuôi điên cuồng lắc lư, tâm trạng vô cùng tốt
Triệu Vô Cực mỉm cười ngồi xuống vuốt vuốt đầu nó nói:
“ tốt lắm Tiểu Hoàng, không uổng ta cho ngươi ăn nhiều Linh thạch như vậy a!”
Tiểu Hoàng từ lúc cùng Triệu Vô Cực trở về Thanh Vân Tông cơ bản mỗi ngày đều sẽ có linh thực ăn, đều là ăn ké của Triệu Vô Cực, hưởng của Triệu Vô Cực phúc.
Mà nó mỗi lần xuất thủ Triệu Vô Cực đều cho nó một ít Linh thạch làm phần thưởng khích lệ nó.
Tiểu Hoàng cuộc sống qua so với những đầu kia yêu thử phải nói tốt nhiều lắm, chính là nhà giàu thử loại kia, không lo ăn uống nhưng đáng tiếc cũng không thể suốt ngày ngủ.
Triệu Vô Cực thời gian này cũng đối với nó điên cuồng phụ trọng huấn luyện, bởi vậy Tiểu Hoàng căn cơ cũng tốt lên rất nhiều, thân hình mỡ cũng rút đi, thay vào đó là từng đầu mạnh mẽ bắp thịt, tốc độ nhanh lên mấy phần.
Đối với vốn thiên về tốc độ phát triển như Tiểu Hoàng mà nói, có thể tăng lên mấy phần đã là vô cùng khó có được, bởi vậy nó đột phá cũng không có gì là lạ, hoàn toàn là nước chảy thành sông.
Hôm nay có số lượng lớn chân Âm ảnh ma chu để gặm ăn hoàn toàn chính là cái này một dòng nước bồi vào, khiến cho Tiểu Hoàng tích súc đủ lực lượng, phá tan bình cảnh, đột phá thành công.
Triệu Vô Cực ánh mắt tập trung, Tiểu Hoàng thông tin liền hiện lên trước mặt hắn:
Tên: Tiểu Hoàng
Thân phận: đây là của ngươi sủng vật
Cảnh giới: luyện khí kì lục trọng
Võ công: lợi trảo công kích, cắn xé, tật phong.
Trạng thái: khỏe mạnh, vui sướng
Ghi chú: nó cảnh giới còn cao hơn ngươi!
Triệu Vô Cực đọc xong ghi chú khóe mắt liền không nhịn được co quắp mấy cái.
Ta cũng biết nó cao hơn ta a, không cần ngươi phải nhắc!
Thôi được rồi, gần nhất có điểm cống hiến, trước trở về ưu hóa cơ sở trảo pháp một lần xong rồi tính, đến lúc đó nhất định phải đem cảnh giới đẩy lên, nếu không để Tiểu Hoàng một mực dẫn trước như thế này hắn cái này làm chủ nhân cũng rất mất mặt a!
Triệu Vô Cực để cho Tiểu Hoàng tự hành đi theo, hắn đối với Triệu Tiếu Tiếu cùng Tống Thư Sơn nói:
“ Thư Sơn, lần này có điểm cống hiến, đổi một ít tài nguyên tu luyện đi. Thời gian gần nhất chỉ sợ sư huynh sẽ bế quan không ra ngoài, bởi vậy ngươi cũng nhanh chóng một chút tăng lên cảnh giới, như vậy mới có thể không bị rơi lại phía sau!”
Tống Thư Sơn vội vàng chắp tay nói:
“ vâng, sư huynh, ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện!”
Triệu Vô Cực đối với hắn thái độ chăm chú rất gật đầu, hắn lại hướng Triệu Tiếu Tiếu nói:
“ ngươi đã là thị nữ của ta, vậy thì trở lại dọn một chút đồ vật quan trọng, cùng ta trở về luyện khí phong, ta sẽ bố trí chỗ ở cho ngươi để ngươi có thể tiện phục vụ ta.
Nhớ kĩ, ta rất ghét đám nữ nhân trong nhà lục đục nội đấu, bởi vậy đến lúc đó Tiểu Mai bảo ngươi làm cái gì ngươi liền làm cái gì, nếu cảm giác bị ức hiếp có thể tìm ta nói, thời gian còn lại ngươi có thể tự hành tu luyện.
Ta thực ra cũng không có cái gì quá lớn việc vặt cần ngươi đi làm, bình thường Tiểu Mai đều có thể làm hết, bởi vậy ngươi chủ yếu vẫn là treo cái danh nghĩa mà thôi, hiểu chưa?”
Triệu Tiếu Tiếu lập tức gật đầu nói:
“ đã biết, công tử!”
Triệu Vô Cực mỉm cười nói:
“ được rồi, để ta vào trả nhiệm vụ, các ngươi cũng theo cùng đi, ta sẽ chia điểm cống hiến cho các ngươi luôn!”
ba người nhanh chóng đi vào nhiệm vụ đường, may mắn quầy trả nhiệm vụ cùng quầy nhận nhiệm vụ là riêng biệt, bởi vậy bọn hắn không cần chờ quá lâu liền có thể trả nhiệm vụ.
Tiếp hắn vẫn là lần trước vị kia chấp sự người kết toán nhiệm vụ săn linh điền yêu thử, hắn gần nhất cũng biết được, đối phương họ Lam, tên là Lam Viễn.
Lam chấp sự theo thông lệ nói:
“ đưa ra lệnh bài, đồ vật phóng bên kia. A, là thu thập linh nhũ nhiệm vụ a, cái này nhiệm vụ thường không được bao nhiêu điểm cống hiến, ngươi xem ra không thể cùng lần trước đồng dạng khiến mọi người chấn kinh rồi a!”
Lam Viễn còn nhớ rõ, Triệu Vô Cực lúc trước một lần liền nạp hơn ba trăm con linh điền yêu thử khiến cho linh điền yêu thử 1 lần suýt bị diệt tuyệt, làm cho các đệ tử khác không có cơ hội hoàn thành cái này nhiệm vụ.
Mà bây giờ hắn trả nhiệm vụ lại là cái này bình thường năng suất thu thập đều không cao thu thập linh nhũ nhiệm vụ, chỉ sợ sẽ không thể nào như lần trước làm ra oanh động a!
Triệu Vô Cực lắc lắc nhẫn trữ vật.
Triệu Vô Cực nhẫn trữ vật lóe lên, 148 cái bình ngọc bay ra xuất hiện ở trước mặt chấp sự, vị này Lam chấp sự trong nháy mắt liền chấn kinh, không dám tin vào trước mắt mình trừng lớn mắt nhìn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực mỉm cười nói:
“ Lam chấp sự, ngươi còn chờ cái gì? Giúp ta kết toán nhiệm vụ a!”
Lam chấp sự lúc này mới vội vàng cầm lấy lệnh bài của Triệu Vô Cực, lần nữa đưa ra thần thức thăm dò, hắn muốn xác nhận một phen, có phải vừa rồi hắn nhìn thấy nhiệm vụ là thu thập linh nhũ hay không?
Có phải là cái kia năng suất thấp thường chỉ có thể kiếm được một ít điểm cống hiến nhiệm vụ hay không? Hay là bản thân hắn nhìn nhầm, Triệu Vô Cực cơ bản nhận nhiệm vụ không phải là thu thập linh nhũ mà là linh tuyền dạng đồ vật.
Nhưng hắn tự mình xác nhận một lần, cuối cùng là không dám tin nhìn Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực đưa ra nhiều bình ngọc như vậy, hiển nhiên là mỗi bình đều sẽ tràn đầy, nếu không hắn cũng không rảnh rỗi mà đi chia ra cất chứa vào nhiều bình như vậy để làm gì.
Mà từng này bình ngọc, là 148 bình, mỗi bình 10 điểm cống hiến, là 1480 điểm cống hiến.
Ông trời a, so với lần trước còn nhiều lên gần gấp 5 lần.
Tên tiểu tử này không phải là đem tất cả mọi người thu thập được linh nhũ đều cho đoạt chứ?
Lam chấp sự run lên, hắn khó thở mà hỏi Triệu Vô Cực:
“ ngươi rốt cuộc là làm thế nào làm được?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.