Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 758: Tra hỏi




Triệu Vô Cực thân ảnh trong nháy mắt lóe lên tiếp cận Hầu Tam Bảo, Hầu Tam Bảo cảm giác trước mắt một hoa ác phong tập kích, hắn vội vàng tập trung tinh thần rống to một tiếng, sau lưng một đạo hắc hầu hư ảnh hiện lên mạnh mẽ vung ra một quyền.
Quyền chưa ra hết quyền kinh đã như sóng lớn đánh vào bờ, từng đạo từng đạo gớn sóng mạnh mẽ đẩy về phía trước, cho dù Triệu Vô Cực ở góc độ nào xuất hiện cũng sẽ nằm trong phạm vi bao phủ của một quyền này.
Đáng tiếc, hắn đấm trúng Triệu Vô Cực có thể gây thương thế cho Triệu Vô Cực hay không còn là một ẩn số chứ đừng nói cái này một quyền vội vàng phản ứng có bao nhiêu chính xác.
Triệu Vô Cực thân hình như quỷ ảnh lắc lư trái phái, trên thân linh lực hộ thể lóe lên, hắn như một cái bơi ngược dòng nước cá hồi, mạnh mẽ hướng về phía trước xông tới, thân hình lắc lư một cái liền vượt qua Hầu Tam Bảo một quyền tiến nhập hắn trung khu. 
Quyền kình mạnh mẽ như sóng lớn của Hầu Tam Bảo đánh lên lớp linh lực hộ thể của Triệu Vô Cực như là sóng lớn gặp phải vách đá, trực tiếp bị chặn đứng, không làm nên nổi cái gì trò trống.
Triệu Vô Cực tay đồng thời co lại chỉ để thừa ra ngón trỏ, hai tay đồng xuất hóa thành tàn ảnh, trong nháy mắt điểm ra mấy chục lần, mỗi lần đều chính xác đánh lên Hầu Tam Bảo một cái huyệt vị, khiến cho hắn hắc hầu hư ảnh ở phía sau trong nháy mắt tan rã, Hầu Tam Bảo lập tức rơi vào trạng thái đờ người ra, giữ nguyên cái kia vung quyền động tác, ánh mắt tràn đầy không thể tin.
Đám người xung quanh vội vàng la lớn:
“ không tốt, Hầu ca trúng ám toán!”
“ mau giúp đỡ Hầu ca!”
“ ngươi dám ra tay với Hầu ca? Chẳng lẽ muốn Phạm sư huynh giết ngươi hay sao?”
Triệu Vô Cực đối với ba tên này tru lên bỏ ngoài tai, thân ảnh lại lần nữa lóe lên, phục chế y nguyên lần đầu, chỉ trong nháy mắt, bốn người đều đứng đơ ra như tượng, miệng mở lớn nhưng lại một câu cũng không nói lên lời.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại nhìn về góc tối cười lạnh quát:
“ muốn đi? đã muộn!”
dưới chân đạp mạnh một cái, Triệu Vô Cực thân hình như mũi tên rời cung xông lên, ưng trảo một hiện bắt lấy đối phương bờ vai.
Trước mặt hắn là một cái tướng mạo phổ thông Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử, cảnh giới chỉ có luyện khí kì tứ trọng đương nhiên không phải Triệu Vô Cực đối thủ, nhanh chóng bị hắn làm lại trò cũ điểm huyệt không thể nói không thể động đậy.
Đây chính là Triệu Vô Cực lúc ở tàng thư các xem giang hồ võ học một quyển tên là điểm huyệt tuyệt mạch xem qua, tuy là phàm cấp võ học nhưng lí giải kinh mạch trên cơ thể người cơ bản đều là giống nhau không khác biệt, bởi vậy hắn hoàn toàn có thể phục chế đưa mấy người này khống chế lại.
Trước không giết, là vì có chuyện còn cần phải xác minh.
Triệu Vô Cực đối với Triệu Tiếu Tiếu nói:
“ chăm sóc cho Tống Thư Sơn!”
“ vâng, công tử!”
Triệu Tiếu Tiếu ngoan ngoãn đáp lời.
Vừa rồi bốn tên kia trong đó Hầu ca là luyện khí kì thất trọng, còn lại 2 cái là luyện khí kì lục trọng một cái ngũ trọng bốn người đều không kịp làm gì liền bị Triệu Vô Cực chế phục như là tượng gỗ đứng im tại chỗ.
Cái này thực lực, đã không phải là Triệu Tiếu Tiếu có thể sánh bằng cùng lí giải.
Bởi vậy nàng bỗng nhiên cảm thấy, làm Triệu Vô Cực thị nữ, hẳn cũng không tệ, hơn nữa trong lòng còn có một cỗ cảm giác vinh dự đây, thật là khó hiểu a!
Triệu Vô Cực dùng dĩ khí ngự vật mang lên bốn người hướng về sâu bên trong hang động đi tới.
Đến được nửa chừng, hắn dừng bước lại ném bốn người xuống đất.
Hầu Tam Bảo ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn hắn, ba cái tiểu đệ thì có hai cái cũng là tức giận nhìn lấy hắn một cái thì miên man bất định có chút sợ hãi quan sát Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực híp mắt lại, chính là ngươi.
Hắn không vội ra tay tiếp tục nhìn đến tên lén lén lút lút luyện khí kì tứ trọng kia, tên kia cũng đang một mặt âm tình bất định nhìn lấy Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cười cười vỗ vỗ mặt Hầu Tam Bảo phát ra từng tiếng bép bép bép:
“ Hầu cả phải không? Ta cũng quen một cái Hầu ca, hắn ở núi hoa quả sơn, được mọi người gọi là Tề thiên đại thánh, bản lĩnh rất lớn, không ai không dám chọc.
Nhưng sau đó a, hạ tràng cực thảm, bị người phong ấn dưới chân núi 500 năm, cuối cùng mới có một tên hòa thượng đến cứu ra.
Ngươi cũng là Hầu ca, bản lĩnh chọc phá cũng không kém a, đáng tiếc ngươi võ công lại không có mạnh bằng hắn, đã thế lại mọc một đôi mắt chó không biết núi Thái sơn a!”
Triệu Vô Cực lấy ra của mình trưởng lão lệnh lắc lư trước mặt hắn:
“ biết đây là cái gì không? Đây chính là nội môn Sở trưởng lão tùy thân lệnh bài. Mà cái này lệnh bài chính là nàng đưa tặng cho con trai duy nhất của nàng, Triệu Vô Cực mang bên người! Đúng đúng đúng, chính là ánh mắt kinh hãi này!
Không sai, ngươi chọc vào ngươi chính là ta, Triệu Vô Cực, con trai của nội môn trưởng lão!
Ha ha ha, cảm giác bất ngờ sao? Kinh hỉ không kinh hỉ?”
Triệu Vô Cực càn rỡ cười to, tiếp tục lắc lư lệnh bài trước mặt hắn.
Hầu Tam Bảo ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng nhìn lấy cái lệnh bài như là diêm vương lệnh ở trước mặt mình, hắn biết lần này hắn chơi xong.
Cho dù là người của Phạm sư huynh thì thế nào? Ai có thể bảo vệ được hắn? Ai sẽ vì hắn ra mặt khi mà hắn đắc tội người dạng này?
Chuyện này đến tai Phạm sư huynh, Phạm sư huynh sẽ không chút do dự ném ra hắn, làm con cờ thế mạng, không nhận bất cứ cái gì quan hệ cùng với hắn.
Đây chính là tu tiên giới tàn khốc chân thực.
Hầu Tam Bảo ánh mắt đầu tiên là kinh hãi, sau đó tràn ngập lửa giận liếc về phía sau, chính là nhìn về cái kia luyện khí kì tứ trọng lén lút người.
Triệu Vô Cực cực kì nhanh ý bắt được hắn cái này ánh mắt trong lòng cười lạnh.
Ba tên đồng bạn của hắn cũng là sắc mặt tái nhợt nhìn lấy Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực tiếp tục đe dọa:
“ Thanh Vân Tông tông quy, có một đầu vô cùng to lớn, chính là cấm đồng môn tương tàn.
Nhưng nếu ngày mai có người phát hiện các ngươi thâm nhập Âm ảnh ma chu địa bàn, bị hút thành thây khô, vậy thì cái tội này có thể có sao? Sẽ có ai dám đứng ra nói ta đồng môn tương tàn sao? Có chứng cứ sao?”
Triệu Vô Cực hắc hắc hắc nở nụ cười, nụ cười hắn như là ma quỷ, khiến cho 4 người đáy lòng đều ứa lạnh, cảm giác mình cách cái chết đã không còn xa.
Hầu Tam Bảo ánh mắt kinh hãi, trên trán gân xanh nổi lên, từng giọt mồ hôi to như hạt đỗ rơi xuống.
Triệu Vô Cực nhìn hắn cười cười:
“ ta biết ngươi rất muốn nói chuyện, đáng tiếc, ta không muốn nói cùng ngươi!”
Triệu Vô Cực bắt lấy tên luyện khí kì ngũ trọng kia, hắn chính là lúc nãy ánh mắt sợ hãi nhất trong bốn người.
Triệu Vô Cực giải huyệt đạo câm cho hắn, tên này đang định nói cái gì, Triệu Vô Cực nhanh như chớp bóp lấy miệng hắn không cho hắn nói ra.
Triệu Vô Cực làm thủ thế “xuỵt” một cái nhẹ giọng nói:
“ ta hỏi cái gì, ngươi trả lời cái đó.
Trả lời không thành thật, ngươi sẽ là người đầu tiên được đi vào chơi cùng đám kia Âm ảnh ma chu, biết sao?”
tên này tiểu đệ lập tức gật đầu lia lịa, liều mạng gật đầu. 
Triệu Vô Cực hỏi:
“ các ngươi vì sao lại tới bên trong này?”
Tên tiểu đệ này lập tức quay ra chỉ vào tên luyện khí kì tứ trọng nói:
“ chính hắn, chính hắn xúi giục chúng ta. Triệu sư huynh, chúng ta hoàn toàn bị người khác lợi dụng, xin sư huynh tha cho chúng ta một cái mạng chó này đi, tất cả mọi thứ ta đều có thể dâng ra...!”
hắn còn định nói tiếp, Triệu Vô Cực lại một cái điểm huyệt khiến cho hắn lập tức câm miệng.
Tên này tiểu đệ kinh hãi tuyệt vọng nhìn lấy Triệu Vô Cực, giống như hắn vừa tuyên án tử hình cho đối phương vậy.
Lần này Triệu Vô Cực chắc chắn, đám người này chỉ là một cái lâu ngày ở trong Sơn nhũ động không ra, không biết hắn là ai bị người lợi dụng mà thôi.
Triệu Vô Cực kéo lên tên kia luyện khí kì tứ trọng, mỉm cười nói:
“ ngươi cũng nghe rồi đây, trả lời sai, lập tức đi chơi cùng Âm ảnh ma chu, trả lời đúng, vậy thì xem tâm tình của ta, nếu ta tâm tình tốt, sẽ tha cho ngươi một mạng.
Là ai sai ngươi kích thích bọn hắn?”
Triệu Vô Cực giải huyệt cho đối phương, tên này luyện khí kì tứ trọng lập tức la to:
“ sư huynh tha mạng, ta chỉ là muốn có được bãi thu thập linh nhũ tốt hơn nên mới làm vậy mà thôi!”
Triệu Vô Cực lắc đầu, xách lên hắn hướng bên trong đi tới, đồng thời còn nói:
“ xem ra ngươi muốn làm mẫu cho bọn hắn a!”
tên này luyện khí kì tứ trọng ngoại môn đệ tử lập tức la to:
“ ta nói ta nói, là Hoàng sư huynh sai sử ta ra tay, Triệu sư huynh mau dừng bước!”
Triệu Vô Cực lạnh nhạt hỏi:
“ cái nào Hoàng sư huynh?”
“là Hoàng Văn Trác Hoàng sư huynh, luyện khí kì đỉnh phong ngoại môn cự đầu một trong, cùng Phạm sư huynh trước giờ vốn không ưa nhau, ta vốn không đầu nhập vào Phạm sư huynh nhưng đối với mấy người này cũng là quen biết.
Phạm sư huynh giống như biết được của sư huynh tin tức, đối với ta ra giá lớn Linh thạch mua chuộc ta để ta đi lừa dối mấy người này vào gây chuyện với ngươi!
Sư huynh ta cũng chỉ là bị người sai sử mà thôi, xin sư huynh tha cho ta một mạng a!”
Triệu Vô Cực mỉm cười, điểm huyệt hắn sau đó đối với tên kia luyện khí kì ngũ trọng tiếp tục tra hỏi:
“ hắn nói là sự thật?”
tên kia lập tức nói:
“ ta không rõ là thật hay không nhưng Hoàng sư huynh cùng Phạm sư huynh không ưa nhau là thật sự, chúng ta chỉ là con cờ của người khác mà thôi sư huynh đừng giết chúng ta mà bẩn tay lại phạm vào môn quy a!”
Triệu Vô Cực điểm huyết hắn sau đó cười nói:
“ ta đương nhiên không giết các ngươi, mà là Âm ảnh ma chu, ha ha ha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.