Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 647: Tự tìm đường chết




Triệu Vô Cực vừa thoát li Cuồng phong biến lập tức vội vàng rời đi vị trí cũ đề phòng bị cung thủ của đối phương tập kích
Hắn nhanh chóng chạy ra một bên, sau đó đánh giá tình hình xung quanh.
Lúc này Trịnh Hạo Nhiên thế công đã dừng lại, chỉ để lại trên mặt đất một đạo cuồng phong hình thành đường rãnh, minh chứng cho vừa rồi hắn tấn công vô cùng mạnh mẽ.
Mà xung quanh vị trí Triệu Vô Cực sử dụng Cuồng phong biến, không ít hố sâu hiện lên, chính là Cung các các chủ dùng mũi tên tập kích hắn, nhưng đồng thời cũng bị hắn đánh bay. 
Mà đối thủ của hắn Trịnh Hạo Nhiên lúc này, tay phải cầm kiếm chống trên mặt đất, một gối cũng thuận theo quỳ xuống.
Hắn đang thở dốc, có vẻ rất mệt mỏi.
Triệu Vô Cực đánh giá qua một chút đối phương, cơ thể héo rút, làn da nhăn nheo, tóc ngả màu trắng đục, thoạt nhìn không có chút sức sống nào.
Hiển nhiên một đòn vừa rồi, hắn dùng sức rất mạnh, bởi vậy tiêu hao cũng là rất to lớn.
Cái này cũng không thể trách Trịnh Hạo Nhiên, hắn cũng không nghĩ, Triệu Vô Cực lại mạnh mẽ đến như vậy.
Cho dù hắn dùng đến chung cực sát chiêu, cũng không thể lập tức giết chết đối phương.
Cuối cùng vẫn là bị đối phương dùng một chiêu phòng ngự, tránh né đi đợt tấn công cuối cùng.
Mà Tịch Diệt Kiếm rút ra tinh huyết của hắn, tốc độ vừa nhanh lại nhiều hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.
Bởi vậy một lúc chiến đấu điên cuồng lên, Trịnh Hạo Nhiên cũng không biết, mình đã tiêu hao to lớn như vậy.
Đến lúc hắn tỉnh lại, đã quá muộn.
Cả cơ thể gầy yếu, cảm giác lạnh lẽo từ đầu tới chân khiến hắn bủn rủn đứng không vững mà phải quỳ một chân xuống thở dốc.
Đây cũng là Tịch Diệt Kiếm đặc điểm, nó có thể cho ngươi vô tận sức mạnh cũng có thể ở trong lúc cho người sức mạnh khiến ngươi hôi phi yên diệt, tịch diệt như chưa từng tồn tại.
Bởi vậy người dùng nó, thường không quá thọ, lại phải vô cùng cẩn thận.
Đáng tiếc, từ trước tới nay, người dùng Tịch Diệt Kiếm đều là một bộ đoản mệnh bộ dáng.
Bởi vì bọn hắn, không khống chế nổi tâm trí của mình, bị Tịch Diệt Kiếm điên cuồng tính cách lây nhiễm đồng hóa.
Mà Trịnh Hạo Nhiên trước giờ sử dụng Tịch Diệt Kiếm, đã không phải số ít.
Lần này cùng Triệu Vô Cực đại chiến, chỉ là châm ngòi cho cái này cất dấu nhiều năm ngòi nổ mà thôi.
Trịnh Hạo Nhiên trong lòng âm thầm thở dài, nhưng vẫn là may mắn.
Bởi vì hắn biết, Thần Điện vẫn còn một loại kì quả, có thể cấp tốc bổ sung hắn tinh huyết tiêu hao, từ đó giúp hắn lấy lại một ít tuổi thọ, kéo dài tính mạng.
Trịnh Hạo Nhiên cố hết sức đứng dậy, ánh mắt oán độc nhìn Triệu Vô Cực, nếu ánh mắt có thể giết người, Triệu Vô Cực đã sớm bị ánh mắt này giết một trăm lần.
Triệu Vô Cực vốn cũng không có bất cứ cái gì buông tha đối phương ý niệm, lập tức xông tới.
Nhưng lúc này, giữa bầu trời nhanh chóng truyền tới phá không âm thanh.
Chính là Cung các các chủ Chư Hiểu Mai ra tay. 
Nàng không thể để Triệu Vô Cực giết chết Trịnh Hạo Nhiên, bởi vì Trịnh Hạo Nhiên là một trong ngũ đại các chủ, hắn cũng là Kiếm các trụ cột tinh thần.
Hắn tuy không thể chiến thắng Triệu Vô Cực, nhưng chỉ cần hắn còn sống, Kiếm các nhất định sẽ chiến đấu đến cùng không hề sợ hãi.
Nếu hắn lúc này chết, chỉ sợ không phải Kiếm các, mà là cả đại quân lòng tin tan rã.
Bởi vậy nàng phải bằng mọi giá yểm hộ đối phương, cho đối phương thời gian lui lại.
Vừa ra tay, chính là như thiên hoa loạn trụy mưa tên, mỗi mũi tên đều là từ cương khí hình thành, sức công phá vô cùng cường hãn.
Triệu Vô Cực đang lao tới, phát hiện đối phương tập kích, dưới chân một dừng, thân hình như là trong gió phất phơ cành liễu, dùng nhập vi thân pháp cực kì nhanh nhẹn tránh né.
Mũi tên của Chư Hiểu Mai tuy nhiều, nhưng một nửa mũi tên chủ yếu vẫn là phong tỏa Triệu Vô Cực thế xông tới, đánh chặn hắn.
Một nửa mũi tên còn lại mới là nhắm vào bản thân hắn.
Triệu Vô Cực đối với cái này như là thiên hoa loạn trụy lại như mưa rào mũi tên sắc mặt cũng là nghiêm túc.
Hắn lúc này nội lực vừa mới khô cạn, cương khí hộ thể cũng không dựng lên nổi chứ đừng nói là triển khai thân pháp.
Bởi vậy hắn không thể để đối phương đánh trúng, nếu không ắt trọng thương.
Hắn dựa vào, chính là nhập vi khống chế thân pháp, nhẹ nhàng tránh né đối phương vũ tiễn.
Mỗi đầu mũi tên, đều nhanh chóng ở bên người hắn xoẹt qua, chỉ thiếu một chút liền có thể bắn trúng, nhưng cứ như vậy một chút, lại không thể nào đạt được.
Đây chính là nhập vi thân pháp chỗ đáng sợ, dùng cực nhỏ né tránh đạt được lớn nhất hiệu quả mong muốn.
Mà Trịnh Hạo Nhiên lúc này chính là quay người lại, hướng về phía sau rời đi.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, một phần tâm tư chú ý tránh né vũ tiễn, một phần lại chú ý đến Trịnh Hạo Nhiên thân trên.
Hắn tốn hết sức chín trâu hai hổ mới đem đối phương đánh bại, lúc này lại muốn đi? đâu có đơn giản như vậy!
Triệu Vô Cực cảm nhận một chút tình trạng cơ thể, hắn Tử Hà Bất Diệt thần công sinh sôi không ngừng đặc tính đang phát huy tác dụng, lúc này trong cơ thể hắn đã có một lượng cực kì bé nhỏ nội lực.
Như thế này, liền đủ.
Triệu Vô Cực động nhẫn trữ vật, lập tức lấy ra một đầu hắc sắc phi châm.
Vận lên Niêm Hoa Chỉ thủ pháp, hắn hướng Trịnh Hạo Nhiên đang quay lưng với mình búng mạnh một cái.
Phi châm nhanh như chớp phá không lao tới, phát ra âm thanh cực nhỏ, hầu như bị tiếng mũi tên hoàn toàn che lấp.
Dạng này vừa nhanh lại hiểm ác phi châm, cho dù lúc toàn thịnh Trịnh Hạo Nhiên cũng khó mà phát hiện chứ đừng nói hắn bây giờ vừa trải qua một trận đại chiến, sức cùng lực kiệt, lại có dấu hiệu bị già nua mệt mỏi đi rất nhiều.
Phốc~
Một tiếng xuyên thủng da thịt vang lên, Trịnh Hạo Nhiên đang đi động tác, bỗng nhiên cương cứng.
Sau đó, hắn ánh mắt trợn to, tràn đầy khó tin cùng không cam lòng, cố gắng nhìn về phía đằng sau. 
Toàn thân rét lạnh cảm giác, sinh cơ nhanh chóng trôi qua, điều này khiến Trịnh Hạo Nhiên biết rõ, mình trúng ám khí, là từ phía sau đâm tới.
Mà phía sau hắn, không ai khác chính là Triệu Vô Cực.
Hắn cố gắng dùng ánh mắt oán độc nhìn về phía Triệu Vô Cực một lần cuối cùng, sau đó cả người không còn sức lực chống cự, ngã lăn ra mặt đất khí tuyệt bỏ mình.
Cái chết của hắn, cũng lập tức khiến cho Cung các các chủ Chư Hiểu Mai dừng tay lại, nàng bây giờ tiếp tục tập kích, đã không có ý nghĩa gì nữa.
Trịnh Hạo Nhiên vừa chết, xung quanh đám người trong chốc lát bỗng nhiên yên tĩnh lại, một bầu không khí kiềm chế đến cực hạn lan tràn toàn trường, mà những người bị ảnh hưởng nhiều nhất, không nghi ngờ chính là đám Thần Điện võ giả.
Trịnh Hạo Nhiên đối với bọn hắn không chỉ là một cái mạnh nhất Các chủ trong ngũ đại chính các, mà còn là chỗ dựa tinh thần, người chủ soái trong trận chiến lần này.
Hắn chết, sự đả kích tinh thần đối với Thần Điện không kém gì so với việc Triệu Vô Cực chết ở phía bên võ lâm liên quân này.
Quả thật, ảnh hưởng vô cùng to lớn!
Đám người lúc này mới như là tỉnh mộng, lập tức không ít người sợ hãi hít một ngụm khí lạnh:
“ Trịnh Hạo Nhiên Trịnh các chủ vậy mà thua? hắn vậy mà không thể đánh bại Triệu Vô Cực, ngược lại còn bị đối phương phản sát?”
“ xong xong xong, Thần Điện lần này thật gặp họa lớn!”
“ không, ta không tin! Các chủ vô cùng mạnh mẽ, làm sao có thể cứ như vậy chết được! Triệu Vô Cực, ngươi thật bỉ ổi, vậy mà lại dùng ám khí loại này hèn mọn thủ đoạn!”
“ đúng vậy ngươi là danh môn chính phái vậy mà dùng lại này tà phái thủ đoạn đánh lén, có còn là nam nhân hay không? Tại sao không trực diện đối mặt chiến đấu lại ở sau lưng phóng ám khí? ngươi không muốn mặt mũi sao?”
“ Triệu Vô Cực, ngươi dám giết Các chủ, ta liều mạng với ngươi!”
Mọi người của Thần Điện mỗi người đều là một cái suy nghĩ khác nhau.
Người thì lo lắng sợ hãi, người thì tức giận bất bình, người thì nổi giận lao tới muốn giết chết Triệu Vô Cực báo thù cho Trịnh Hạo Nhiên, Các chủ của bọn hắn!”
đám người này, thực lực đa số đều là nhất lưu cùng đỉnh phong sơ kì, chưa hề thấy có người nào là đỉnh phong trung kì xông tới.
Xem ra, đỉnh phong trung kì Kiếm các cường giả, vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo, biết quan sát tình hình mới ra tay.
Mà Triệu Vô Cực bên này, tuy tiêu hao gần hết nội lực, nhưng hắn cũng không phải là dễ dàng bắt nạt như vậy.
Chỉ thấy hắn không hề động dùng bất kì cái gì nội lực, chỉ dựa vào tự thân hắn tốc độ, đối với những người lao tới này không chút kiêng dè triển khai cận thân tác chiến.
Đám người này hoàn toàn là đầu óc nóng lên, quên mất trước đó, bọn hắn các chủ Trịnh Hạo Nhiên cũng chỉ dám cùng Triệu Vô Cực chơi viễn công, không dám tiếp cận hắn.
Nếu không phải Triệu Vô Cực chủ động xông tới, hắn chỉ sợ cũng đứng yên tại chỗ mà liên tục vung kiếm đánh ra nội lực tấn công.
Trả thù cho Trịnh Hạo Nhiên ở gần đó, có tổng cộng chính người.
Triệu Vô Cực không chút e ngại đối phương nội lực cùng cương khí hộ thể, nhanh như chớp xuất hiện trước mặt đối phương, chính là lôi đình một trảo vung ra, đồng thời trong miệng còn không quên gằn giọng:
“ tự tìm đường chết!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.