Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 620: Tam tam cửu kiếm trận




Thần Điện hấp thu ngoại giới tuổi trẻ mới triển lộ tài năng thiếu niên, mang về bồi dưỡng cùng đồng hóa, khiến cho bọn hắn nhanh chóng trở thành một thành viên của mình.
Không thể không nói, khả năng đồng hóa cùng hấp dẫn của Thần Điện quả thật vô cùng to lớn.
Từ xưa đến nay, Thần Điện có thể làm được im hơi lặng tiếng bồi dưỡng ra nhiều cao thủ, ở trên giang hồ tiến hành thẩm thấu, thu thập các loại võ công bí tịch mà lại không hề bị lộ ra tiếng gió gì, cũng chứng minh được bọn hắn có chút môn đạo.
Nếu không phải là Thần Điện muốn xưng bá giang hồ, sau đó hạ nhân ở bên dưới bắt đầu tiết lộ ra một chút thông tin, Triệu Vô Cực cũng không biết được Thần Điện cái này tổ chức có tồn tại.
Chỉ đến khi bọn hắn chính thức ra tay, Triệu Vô Cực may ra mới có thể tìm hiểu một hai, nhưng lúc đó chỉ sợ Thần Điện đại thế đã thành, muốn can thiệp cũng quá muộn.
Nếu như bọn hắn thật sự thành công khống chế sinh mạng của nhiều người, Triệu Vô Cực cho dù muốn tìm bọn hắn các chủ hoặc Điện Chủ quyết đấu một phen, chỉ sợ chưa vào đến cửa đã gặp phải cả ngàn người vây công, thể lực đại giảm.
Đến lúc đó cũng đừng nói cái gì quyết đấu, có thể chịu nổi đối phương mấy vòng công kích hay không cũng là một ẩn số.
Bởi vậy bây giờ công kích Thần Điện chính là một cơ hội tốt nhất, hắn không hề muốn bỏ qua chút nào.
Mà đối diện cái này tiểu đội trưởng Bái Nhị, hắn là một râu mép mọc rậm nam nhân, ánh mắt không nhỏ nhưng đuôi mắt lại khá dài lộ ra một cỗ ác độc chi ý, miệng rộng bờ môi dày, đặc biệt chính là một đôi lỗ tai so với người bình thường còn phải to mấy phần.
Hắn thân hình khôi ngô, hiển nhiên cũng là thường xuyên vận động tạo thành, bên dưới lớp áo là cơ bắp ẩn chứa to lớn sức bột phát.
Nhìn thấy Triệu Vô Cực không hề e ngại một chút nào lao tới, hắn chính là ra lệnh cho đám người ứng chiến:
“ Triệu Vô Cực tốc độ rất nhanh, moi người đừng cố gắng cùng hắn đơn đấu.
Lập tức kết thành tam tam cửu kiếm trận bao vây giết chết hắn cho ta!
Các ngươi đám này Đao các người, tốt nhất cũng là học theo chúng ta kiếm các, tạo thành “ tam tam cửu đao trận” đánh giết hắn!”
Hắn vừa nói xong, đám người cầm kiếm Thần Điện võ giả lập tức như là thiên lôi sai đâu đánh đó nhanh chóng di chuyển.
Cứ ba người lại hợp thành một nhóm, ba nhóm hợp lại thành một cái tam giác hình bao vây lây Triệu Vô Cực, đưa Triệu Vô Cực ép vào bên trong.
Bên ngoài, lại là ba người một tổ tạo thành một vòng lớn hơn vòng vây nhanh chóng xoay tròn di chuyển tìm lấy Triệu Vô Cực góc chết để tấn công.
Cuối cùng lớp thứ ba cũng là ba người, vòng bên ngoài này công kích khả năng khá ít, bọn hắn làm chính là kiềm chế cùng bổ sung lúc Triệu Vô Cực đả thương người ở vong bên trong mà thôi.
Triệu Vô Cực nhìn cái này Tam tam cửu kiếm trận, hắn có chút hiểu.
Triệu Vô Cực tốc độ rất nhanh lại dùng là cơ sở trảo pháp, hắn muốn giết người đa số đều là nhân cơ hội đơn đấu mới có thể thuận lợi ra tay.
Dù sao Thần Điện võ giả so với giang hồ võ giả đúng thật là mạnh nhiều lắm, ít nhất ở khoản kinh nghiệm chiến đấu, chắc chắn mạnh hơn.
Bởi vậy giết bọn hắn đúng là mất chút thời gian, không thể như là trước đây giết giang hồ võ giả một chiêu giây sát một cái như vậy thoải mái.
Đương nhiên, đây cũng là vấn đề giây sát cùng với hai ba giây mà thôi.
Đối với Triệu Vô Cực, đám người này căn bản không phải đối thủ.
Hắn nếu muốn sử dụng võ công càng cao cấp hơn giết người, đám người này chỉ sợ đã sớm chết.
Nhưng hắn biết mục tiêu cuối cùng của mình là ai, chính là Điện Chủ.
Mà Điện Chủ chắc chắn võ công cực kì mạnh mẽ, có thể hắn bây giờ không phải là đối thủ.
Bởi vậy Triệu Vô Cực phải tích lũy đủ tăng phúc thừa số của Tu La Cửu Trảo đề phong tình huống bất trắc, mới có thể cùng đối phương đánh một trận chiến.
Bởi vậy hắn nãy giờ giết người hiệu suất không quá cao, một đối một rất dễ dàng, nhưng nếu một đối hai thậm chí ba, tuy vẫn là có thể giết chết, nhưng tốn rất nhiều thời gian.
Mà thời gian, chính là thứ mà Bái Nhị muốn.
Hắn đã phái người đi thôn tri các vị Các chủ.
Chỉ cần cho chút thời gian, các vị Các chủ tới đây, vậy thì Triệu Vô Cực nhất định sẽ có đi mà không có về, lúc đó hắn chính là lập đại công.
Mà Triệu Vô Cực phương thức tấn công, hắn hiển nhiên cũng nhìn kĩ.
Tốc độ tuy nhanh, nhưng đơn giản.
Biến hóa tuy có, nhưng chưa đủ xảo trá.
Triệu Vô Cực cũng đã bắt đầu hiểu được biến chiêu, nhưng hắn kĩ thuật sử dụng biến chiêu lúc tung trảo so với Thần Điện người còn kém hơn rất nhiều.
Thần Điện cũng có một nhóm người, không thích dùng vũ khí mà là thích dùng quyền cước cùng chưởng trảo các loại bộ phận trên thân thể đi đối địch.
Bởi vì thời gian cực kì lâu dài chìm đắm trong nghiên cứu võ học, lại có đại lượng cao thủ là các vị Các chủ để bọn hắn khiêu chiến, giúp bọn hắn chỉ điểm võ học, bởi vậy bọn hắn những cái này biến chiêu thủ đoạn dùng được một cái so với một cái cao siêu, một cái so với một cái nhanh nhẹn.
Mà Triệu Vô Cực tuy đã bước đầu tìm hiểu ra biến chiêu thủ đoạn, nhưng hắn vận dụng vẫn còn rất thô ráp, lại kết hợp với tốc độ xuất thủ quá nhanh khiến cho hắn biến chiêu càng trở nên trúc trắc không suôn sẻ.
Hiển nhiên chính là Triệu Vô Cực đang bị phân vân giữa chọn lựa tốc độ hay biến ảo, hắn không thể bỏ một thứ chọn lấy một thứ, hoặc là cân bằng cả hai thứ.
Nếu Triệu Vô Cực có thể hiểu ra cùng làm được điều này, trảo pháp của hắn cho dù chỉ là cơ sở trảo pháp cũng sẽ có được uy lực vô cùng mạnh mẽ lại vô cùng khó chơi.
Hắn trảo pháp này cũng là có yếu điểm mà Bái Nhị hiển nhiên nhìn ra được điều này mới khiến cho mọi người kết thành kiếm trận ba người một tổ Tam tam cửu kiếm trận.
Như thế này cho dù Triệu Vô Cực tốc độ trảo pháp có nhanh hơn nữa, hắn cũng không thể đồng thời xông qua ba người tụ chung một chỗ tạo thành kiếm trận.
Phải biết ba người lúc này lượng biến sẽ dẫn tới chất biến, ba người ba thanh kiếm có thể công có thể thủ hỗ trợ lẫn nhau 
Cho dù Triệu Vô Cực tránh thoát một thanh kiếm tấn công muốn từ góc độ nào đó né qua công kích chủ nhân của nó, hai người còn lại ở ngay bên cạnh cũng có thể lập tức bổ cứu cho đối phương, khiến Triệu Vô Cực không thể cường công mà phải thu tay trở về.
Cứ như vậy kéo dài xuống, đợi cho viện quân đến nơi, Triệu Vô Cực chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Triệu Vô Cực cũng thử nghiệm tấn công, nhưng hắn rất nhanh liền nhận ra, hắn không thể nào dựa vào trảo pháp của mình loại bỏ phòng ngự của đối phương sau đó đánh giết đối phương.
Mỗi lần hắn có thể đánh dạt ra hoặc bỏ qua kiếm của một người muốn tấn công đi vào, lập tức hai người còn lại liền xông tới bổ cứu cho đồng bạn của mình, khiến Triệu Vô Cực phải lui về phòng thủ.
Triệu Vô Cực thử hai lần, đều là như thế.
Chưa kể đám người tào thành hình tam giác trận thế còn có thể ở sau lưng cùng bên cánh hắn tấn công, khiến hắn cũng mất công phòng thủ.
Triệu Vô Cực cũng nhận rõ, tay không cách đấu cùng người khác sử dụng vũ khí là như thế nào thua thiệt.
Dù sao đối phương cũng là có vũ khí chiều dài đến bổ trợ tấn công.
Một tấc trường một tấc mạnh, cũng không phải là nói cho vui.
Bái Nhị lúc này ở một bên điều khiển kiếm trận lập tức ha ha cười to:
“ Triệu Vô Cực, ngươi làm sao có thể phá nổi kiếm trận này. đây là chúng ta luyện tập nhiều nhất cũng là thuần thục nhất một loại kiếm trận, cho dù ngươi có thể trực diện đánh tới một người, hai người còn lại cũng có thể nhanh chóng bổ cứu.
Nếu ngươi có thể giết người, bên ngoài bọn hắn một vòng người cũng có thể lập tức đẩy thêm người đi vào, bù vào chỗ trống.
Ngươi không thể phá được kiếm trận của chúng ta, vậy thì chờ các vị Các chủ đến lấy mạng chó của ngươi đi!
Còn nữa, ngươi võ công cũng không tệ, nhưng nãy giờ ngươi chỉ dùng cơ sở trảo pháp, nếu ta đoán không nhầm, ngươi là đang muốn sử dụng một loại bí pháp nào đó chứ?
Bởi vậy ngươi mới tốn công sức chiến đấu như vậy phải không? Bây giờ nếu ngươi sử dụng ra võ công chân chính của mình, cũng sẽ có một cơ hội phá được kiếm trận đấy, nhưng ở đây là Thần Điện, là địa bàn của chúng ta.
Xung quanh còn nhiều Thần Điện cao thủ như vậy, ngươi có thể thắng được sao?
Kết quả cuối cùng của ngươi, chính là phải chết! 
Ha ha ha ha!”
nói xong hắn lập tức cười to lên, vô cùng ngông cuồng đắc ý nhìn về phía Triệu Vô Cực, giống như là đã biết trước Triệu Vô Cực kết cục vậy.
Triệu Vô Cực nhíu nhíu mày, sau đó lạnh nhạt nói:
“ giống như có chút đạo lí. Trảo pháp của ta bình thường đúng là không thể phá được ba người cùng bổ trợ lẫn nhau phòng thủ, cũng là cái này Tam tam cửu kiếm trận.
Nhưng nếu ta không dùng thủ đoạn bình thường thì sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.