Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 435: Truyền dạy kĩ xảo




Bán Thiên Ưng biết Triệu Vô Cực đã chấp nhận tiếp tục giảng giải:
“ thực chất môn võ công này của ta nói mạnh thì cũng rất mạnh mà nói không mạnh thì so với mấy môn đỉnh cấp võ học cũng không quá mạnh bao nhiêu. 
Điểm đặc biệt của nó chỉ là ở hai thức mở đầu “ đổ huyết cùng thị huyết” mà thôi.
Nó có một cái hạn chế chính là sử dụng hai thức này phải dùng chính là cơ sở trảo pháp mà không được dùng bất kì cái gì cái gì trảo pháp khác, nếu không nó sẽ bị mất linh. 
Ngươi cũng biết mỗi loại trảo pháp ngoại trừ chiêu thức còn liên quan tới lộ tuyến vận công đúng không. Tu luyện trảo pháp nào thì nội công cũng sẽ bị nhiễm lên màu sắc của loại trảo pháp đó.
Mà trảo pháp của ta hai thức mở đầu chính là không được sử dụng bất kì loại trảo công nào, chỉ có thể sử dụng cơ sở trảo pháp làm nên tảng, đánh ra được hiệu quả càng lớn, tăng phúc càng nhiều.
Lấy đơn giản ví dụ ngươi có thể ở bước mở đầu tích lũy được năm thành tăng phúc, vậy thì sau khi ngươi kết thúc bước mở đầu bất kì chiêu thức nào trong bản Tu La Cửu Trảo của ta ngươi thi triển ra đều sẽ được tăng lên tốc độ cùng sức mạnh năm thành.
Nếu ngươi có thể tích lũy gấp đôi tăng phúc vậy thì ngươi liền mạnh gấp đôi.
Nếu ngươi tích lũy được càng nhiều, vậy thì... hắc hắc hắc! Thần cản giết thần phật cản giết phật, đã không còn là xa không thể với!”
Triệu Vô Cực tỉ mỉ suy nghĩ lời nói của Bán Thiên Ưng, phân tích trong đó lợi hại.
Giả dụ hắn nói đều là thật, tu luyện như vậy cần nhất chính là chọn đúng phương thức mở ra võ kĩ.
Nếu ngươi đánh một đối một, lại chọn thị huyết phương thức, vậy thì Tu La Cửu Trảo liền phế.
Nếu ngươi là một chọi ngàn hoặc chục ngàn, lại chọn phương thức đổ huyết mở ra, vậy thì uy lực của ngươi quả thật không ăn thua.
Như vậy, đầu tiên chính là phải dựa vào hoàn cảnh thích hợp chọn phương thức mở ra cho đúng.
Nếu đối thù không nhiều, chủ yếu là đơn đấu, vậy thì chọn mở ra phương thức chính xác là đổ huyết.
Nếu đối thủ quá đông, vậy thì chọn mở ra phương thức là thị huyết, như vậy mới có thể tăng lên võ công của ngươi sức mạnh tối đa.
Nhưng võ công này có một cái đặc điểm, chính là phải thấy máu. Bất kể là nhân loại vẫn là động vật, một cái sinh linh chết trong tay ngươi, đều được tính là một lần tích lũy thành công.
Trên đời này cũng không phải hoàn toàn các loài động vật đều có huyết dịch, bởi vậy võ công này ở một số trường hợp liền vô dụng. Lúc đó Triệu Vô Cực muốn dựa vào tác chiến vậy thì chỉ có Vô Cực bảo điển mà thôi.
Hơn nữa, Triệu Vô Cực cũng không biết rõ thời gian giãn cách tối đa giữa hai lần tích lũy là bao lâu. 
Ví dụ như là một phút, vậy một phút sau hắn không giết được người nào, thị huyết hiệu ứng liền kết thúc, hắn muốn mở lại hiệu ứng, lại phải tích lũy lại từ đầu, vậy thì quá hố người.
Vấn đề thứ hai chính là lúc tích lũy chỉ có thể sử dụng cơ sở trảo pháp, nhưng cơ sở trảo pháp lại không mạnh, rất khó giết địch.
Triệu Vô Cực lúc này cũng hiểu ra, tên này Bán Thiên Ưng chính là nhìn trúng hắn lúc trước ở giữa đại chiến chỉ sử dụng cơ sở trảo pháp, chưa hề tu luyện cái gì trảo pháp, chiến lực lại so với thực lực còn cường ra một đoạn, bởi vậy hắn mới muốn truyền lại võ công cho Triệu Vô Cực.
Dù sao tu luyện đến cảnh giới như Triệu Vô Cực mà còn chưa tu luyện bất kì loại trảo pháp nào, quả thật cực kì cực kì hiếm thấy.
Lại nói, trên đời này võ giả tu luyện chủ yếu là cơ sở quyền pháp cùng kiếm pháp, đao pháp luyện thể các loại, rất ít người đi theo trảo pháp một con đường này.
Bởi vậy Bán Thiên Ưng muốn tìm kiếm đệ tử phù hợp với điều kiện của hắn, quả thật khó như lên trời.
Vừa chỉ luyện cơ sở trảo pháp chưa tu luyện trảo pháp khác, tu luyện cơ sở trảo pháp cũng phải có thành tựu, có thể dùng nó đối địch chứ không phải là yếu ớt không chịu nổi một kích, thực lực lại phải cường, cảnh giới cũng không quá thấp.
Tổng hợp những điều kiện này lại, Triệu Vô Cực cảm thấy, ngoài hắn ra trên giang hồ bây giờ không còn ai có thể thích hợp với đối phương.
Triệu Vô Cực lên tiếng hỏi:
“ thời gian giãn cách giữa hai lần tích lũy thị huyết cùng đổ huyết là bao lâu? Nếu trong quá trình tích lũy, ta giết không phải là mang theo huyết dịch loại sinh vật, quá trình này có kết thúc hay không?”
Bán Thiên Ưng dùng ánh mắt thưởng thức nhìn về Triệu Vô Cực khen ngợi:
“ rất thông minh tiểu tử, ngươi cũng đã suy nghĩ tới vấn đề này, quả thật so với ta năm xưa còn khá. Thời gian tích lũy giãn cách là mười phút, ở giữa nếu ngươi đánh giết bất kể cái gì sinh vật không mang theo huyết dịch đều không sao. Đây cũng là nhiều năm nay ta hoàn thiện võ công một bước cuối cùng, ngươi chính là nhặt được bảo!”
Triệu Vô Cực cười gằn:
“ dựa theo điều kiện truyền công của ngươi, trên giang hồ làm gì có ai ngoài ta thỏa mãn được khắt khe như thế điều kiện. Nhặt được bảo người, là ngươi mới đúng!”
Bán Thiên Ưng mỉm cười:
“ cho dù là ai, cả hai chúng ta đều có thu hoạch, ta võ công không bị thất truyền, ngươi thì thu hoạch được một bộ vô cùng lợi hại võ kĩ, thế nào, có muốn học hay không?”
Triệu Vô Cực thở dài:
“ ta không thể không học a!”
Bán Thiên Ưng vui vẻ:
“ được rồi, tiểu cô nương ra ngoài đi!”
Tiếu Mị Mị hiểu rõ, lúc người khác truyền công, không thể xem lén. Nàng ngoan ngoãn nghe lời:
“ vâng, tiền bối!”
người được truyền công là Triệu Vô Cực, nàng đương nhiên không chút dị nghị.
Chỉ cần là tốt cho hắn, Tiếu Mị Mị đừng nói ra ngoài, đứng ngoài phơi ba ngày, nàng cũng đồng ý.
Bán Thiên Ưng bắt đầu nói:
“ ta lúc trước nhìn ngươi sử dụng ra cơ sở trảo pháp giết người cũng rất thuần thục, ngươi đánh một lần cho ta xem!”
Triệu Vô Cực gật đầu, bắt đầu ở bên trong hang động đánh lên trảo pháp. Bọn hắn cũng không sợ có người ở ngoài nhìn lén, hoặc nghe lén. 
Dù sao Tiếu Mị Mị tuy ra ngoài nhưng nàng đứng cách cửa không xa, nếu có người đến, nàng chắc chắn sẽ phát giác đầu tiên.
Triệu Vô Cực cùng Bán Thiên Ưng đều vô cùng tự tin vào khả năng cảm nhận của mình, không ai có thể ở trước mặt bọn hắn nghe lén bọn hắn truyền công. 
Triệu Vô Cực đánh xong một lần cơ sở trảo pháp hắn sử dụng chính là cơ sở luyện thể trảo pháp.
Bán Thiên Ưng gật đầu, ánh mắt sáng lên nói:
“ quả thật không tệ. ở tuổi của ngươi mà có thể lĩnh ngộ ra như thế cách thi triển cùng động tĩnh lúc đánh trảo đã rất tốt rồi. Nhưng vẫn là phải sửa lại một chút mới càng thêm hoàn mĩ.
Ngươi cần phải nhớ, tu luyện Tu La Cửu Trảo, suốt đời không được bỏ xuống cơ sở trảo pháp. Bản thân ta mỗi ngày đều đánh cơ sở trảo pháp ít nhất ba lần, ở bên trong bắt đầu tinh tế tỉ mỉ nhấm nháp môn cơ sở trảo pháp này.
Trên giang hồ, võ học đều đi từ đơn giản tới phức tạp, cuối cùng lại từ phức tạp đi về đơn giản.
Chúng ta tu luyện chính là cực kì đơn giản nhất cơ sở trảo pháp, nhưng nó lại gần với đại đạo nhất, cho nên không thể buông lỏng!”
Nói xong, hắn bắt đầu cầm lấy tay Triệu Vô Cực, giúp hắn bày ra động tác, sau đó chỉ điểm từng khối cơ bắp trên tay cùng người của hắn, nói rõ cho hắn cơ bắp là nên như thế nào hoạt động mới có thể đưa tới tu luyện cơ sở trảo pháp hiệu quả tốt nhất.
Triệu Vô Cực nghe được ánh mắt sáng lên liên tục, thì ra bên trong này còn có nhiều như vậy môn đạo.
Đơn giản chỉ một động tác đánh thẳng ra trảo, cơ bắp trên cơ thể cũng cần hơn mười chỗ co rút lại mới có thể đánh ra càng lớn sức mạnh.
Động tác tuy đơn giản, nhưng uy lực thì lại vô cùng kinh người.
Triệu Vô Cực trước đây cũng chưa hề buông qua cơ sở luyện thể trảo pháp, hắn vẫn rất chú ý môn cơ sở võ công này.
Nhưng hắn luyện tập mới được bao nhiêu năm? Cùng lắm thì ba năm.
Mà Bán Thiên Ưng đã ở bên trong cơ sở trảo pháp ngâm mình cái tám chín chục năm, hai bên tích lũy kiến thức cùng cảm ngộ, là không thể cùng so sánh.
Nay Bán Thiên Ưng dốc sức dạy bảo hắn, Triệu Vô Cực còn có gì có thể từ chối sao?
Triệu Vô Cực như mê như say, bắt đầu cùng Bán Thiên Ưng học tập kĩ xảo phát lực cùng cơ bắp điều khiển của cơ sở trảo pháp, Bán Thiên Ưng cũng không giữ lại cái gì, hắn giống như là đang tìm cho mình truyền nhân, dốc sức dạy bảo toàn bộ mọi thứ cho Triệu Vô Cực.
Chỉ mất khoảng ba mươi phút, Triệu Vô Cực liền toàn bộ nắm rõ dùng lực kĩ xảo cùng cơ bắp co rút kĩ xảo để phát huy uy lực của cơ sở luyện thể trảo pháp càng lớn hơn.
Triệu Vô Cực vốn tinh thần lực cường đại hơn người bình thường, trí nhớ rất tốt, bởi vậy Bán Thiên Ưng dạy hắn một lần, hắn gần như đã nhớ kĩ.
Dạy lần thứ hai hắn dựa trên nhớ bảy tám phần, chuyển biến đến thành mười phần.
Bán Thiên Ưng dạy được một cái gọi là sảng khoái.
Đối với một cái thông minh đệ tử, có thể bớt cho sư phụ rất nhiều công sức dạy bảo, bất kì sư phụ nào cũng rất vui vẻ.
Bán Thiên Ưng lên tiếng:
“ được rồi, tổng kết một lần cuối cùng, ngươi đánh nguyên một bài cơ sở trảo pháp cho ta xem nào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.