Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 240: Kiếm ma năm đó




Trịnh Hoành ánh mắt trợn to, khóe mắt muốn nứt.
Một chưởng này của Lý Điệp đánh trúng hắn không chết cũng phải trọng thương a.
Hắn muốn tránh, nhưng lại không thể tránh.
Lý Điệp tốc độ so với hắn còn nhanh hơn, lại nắm giữ thế chủ động, cho dù hắn tránh ra được một chút xíu khoảng cách nàng vẫn có thể dễ dàng đánh trúng hắn.
Không thể tránh vậy chỉ có thể ngạnh kháng, Trịnh Hoành nội công điên cuồng vận chuyển, trên người cương khí hộ thể lập tức sáng lên, hắn toàn lực vận công bổ sung cương khí của bản thân chuẩn bị ngạnh kháng một kích này của Lý Điệp.
Ầm! Răng rắc!
Lý Điệp một chưởng vỗ vào trên cương khí của hắn, chỉ bị cương khí cản lại trong chốc lát sau đó là trực tiếp đánh vỡ vụn cương khí hộ thể của hắn, sau đó tiến quân thần tốc võ mạnh vào ngực Trịnh Hoành.
Trịnh Hoành xương sườn lập tức đứt đoạn ba bốn cây, hắn như một cái diều đứ dây bay ngược ma ra, trong miệng còn không ngừng phun máu tươi.
Thiết Tam cùng thanh niên nhân nhìn thấy cảnh này đều vô cùng im lặng, một người thì là vì đồng bạn bị thương mà tuyệt vọng, một người thì cảm giác đối phương quá vô dụng mà im lặng.
Ba người vây công còn có một chút may mắn khả năng đánh bại Lý Điệp, Trịnh Hoành vừa bị thương, còn lại hai người lập tức không phải đối thủ của nàng, bị Lý Điệp giết chết chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Thiết Tam lo lắng chạy tới bên Trịnh Hoành xem xét thương thế của hắn:
“ Trịnh Hoành, ngươi có sao không”?
Trịnh Hoành đưa ánh mắt đau đớn mệt mỏi nhìn về phía hắn, trong miệng lại có chút không chịu được lại phun tiếp ra một ngụm máu tươi, không cần nói cũng biết hắn là đã mất đi sức chiến đấu rồi.
Thiết Tam trong lòng trầm xuống, hắn lúc này không lên nổi cái gì càn rỡ tâm tư, hắn chính là đang suy nghĩ làm thế nào bảo mệnh mới tốt.
Thanh niên nhân nhìn thấy cảnh này, chỉ đơn giản đứng tại chỗ thở dài ra một hơi, đám nhân sĩ giang hồ này thật không đáng tin cậy.
Lần trước cùng Triệu Vô Cực hợp tác, Triệu Vô Cực thực lực tuy đủ nhưng lại quá khôn khéo, để hắn làm tiên phong giúp hắn cản hết đại đa số áp lực, cuối cùng hắn không hề được một cái gì.
Hôm nay cùng hai tên chưởng môn này hợp tác đối phương tuy chiến đấu khá công bằng, nhưng thực lực lại quá kém.
Cũng không thể trách bọn hắn, dù sao hai người ở Túy Mộng Thành có thể đánh ra danh tiếng của mình mở ra môn phái cũng không phải là dạng người hời hợt gì, chỉ có thể trách Lý Điệp quá mạnh mà thôi.
Âm hậu đại đệ tử quả nhiên không phải dạng người đơn giản a.
Lý Điệp vui vẻ nhìn thanh niên nhân nói:
“ xem ra đồng đội của ngươi không được a! Ngươi còn có niềm tin có thể chiến thắng ta sao”?
nàng như cười mà không phải cười nhìn vào thanh niên nhân, thanh niên nhân cũng bình tĩnh đưa ánh mắt về phía nàng nói:
“ ta vốn muốn đoạt lại Viên Nguyệt Kiếm, kéo lên hai người bọn họ chỉ là thuận tiện mà thôi. Dù cho không có hai người bọn họ, ta cũng có thể cùng ngươi đánh một trận”!
Lý Điệp hứng thú nói:
“ nãy giờ ngươi cũng không thể hiện quá bao nhiêu lợi hại a, chẳng lẽ ngươi còn con bài chưa lật gì sao? Ta rất chờ mong a. Có chiêu gì cứ biểu diễn hết ra đây nào”!
Thanh niên nhân không hề để ý thái độ khiêu khích của Lý Điệp, hắn lạnh lùng nói:
“ như ngươi mong muốn”!
Đột nhiên, khí tức trên người hắn biến đổi, bầu không khí bỗng nhiên trở nên đặc sệt, cảm giác áp bách vô cùng.
Lý Điệp nhíu mày, bầu không khí này cho nàng cảm giác vô cùng không khỏe, đối phương đây là cái gì bí pháp?
Chỉ thấy người thanh niên kia tóc không gió tự bay, cổ tay áo cũng phảng phất bị gió thổi qua liên tục phất phới.
Trên mặt thanh niên nhân kia lập tức ở hai bên trán nổi lên từng đường gân xanh, ánh mắt của hắn không còn là hắc bạch phân minh nữa mà chỉ còn lại một màu đen. Sát khí bắn ra bốn phía, bầu không khí vô cùng kìm nén.
Trên người hắn cương khí hộ thể cũng theo đó tan biến, toàn bộ cương khí bị rút đến tập trung vào kiếm trong tay hắn, kiếm cương sáng tỏ vô cùng, nhìn qua cũng biết nó không hề thiếu sự sắc bén.
Thanh niên nhân lúc này đôi mắt lấp lóe lạnh lẽo quang mang, sát khí tràn ngập bắn ra bốn phía, khuôn mặt biểu tình vô cùng dữ tợn, hắn từ một cái ôn hòa thanh niên lập tức giống như thay đổi một cái người một cái nhân cách, thái độ khát máu, điên cuồng, cao ngạo, xem rẻ chúng sinh.
Có thể tổng kết một câu, hắn giống như là một cái sát nhân ma vậy.
Lý Điệp mày nhíu càng sâu, nàng ánh mắt hơi cúi xuống, một lúc sau giống như nhớ ra cái gì không tự chủ được trợn to mắt lên.
Triệu Vô Cực ở một bên cũng là nhíu mày vô cùng, đây có được xem như cuồng bạo không?
Nếu là cuồng bạo, thì làm sao cản được hắn a?
Hắn không hề cắn thuốc không hề điểm huyệt, lập tức từ trạng thái bình thường tiến vào trạng thái cuồng bạo, không hề cho người khác một chút cơ hội chuẩn bị a.
Hơn nữa nhìn trạng thái này, so với lúc hắn bình thường còn phải mạnh gấp ba bốn lần, thái độ cao ngạo khát máu này khiến cho Triệu Vô Cực cảm giác vô cùng không khỏe.
Nhất là luồng sát khí bên cạnh hắn, giống như hắn sinh ra chỉ là để dành cho giết chóc như vậy, người nào tới gần hắn hoặc bị hắn nhìn thấy, chắc chắn sẽ phải bỏ mạng.
Lý Điệp lúc này giọng hơi run lên, có chút sợ hãi nói:
“ Kiếm ma là gì của ngươi”!
thanh niên nhân nghe được câu hỏi của nàng, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
“ Kiệt kiệt kiệt, khặc khặc khặc”!
Lý Điệp lúc này không hỏi gì thêm, bởi vì trong lòng nàng đã có được đáp án, tên này đã không còn là người lúc nãy nữa rồi.
Đối phương đã bị đánh thức kiếm ma chi hồn, bây giờ ở trước mặt nàng không còn là người, mà là một cái cỗ máy giết chóc kiếm ma.
Gặp người liên giết, nơi hắn đi qua, thi chất đầy đường, thây cao thành núi.
Từ trong ánh mắt cùng thái độ của đối phương, chỉ cần không phải ngu ngốc liền có thể thấy được, đối phương thị huyết hiếu sát tới mức độ nào.
Thanh niên nhân lúc này khàn khàn mở miệng nói:
“ sát! sát! sát”!
Lý Điệp cười khổ nói:
“ không ngờ tên Kiếm ma năm xưa thế mà còn chưa chết lại có thể tìm được truyền nhân. Kiếm ma kinh bộ này thương thiên hại lí công pháp so với chúng ta tất cả tà phái công pháp còn phải ác độc, diệt tuyệt nhân tính vậy mà vẫn còn có ngươi đi tu luyện. Hôm nay đúng là xui xẻo mà”!
Triệu Vô Cực ở một bên lập tức nhíu mày, trong đầu nhanh chóng tìm kiếm tin tức tương quan tới Kiếm ma.
Mười năm trước, giang hồ xuất hiện một cái người vô danh, hắn có một khuôn mặt vô cùng đẹp trai, thân hình cao ráo, chỉ cần đi ở trên đường sẽ khiến các thiếu nữ ái tâm không dứt, không nhịn được mà ngoái đầu nhìn hắn.
Nhưng người này không biết từ chỗ nào tìm được một bộ kiếm ma kinh, hoặc có thể là tự hắn sáng tác. Dựa vào bộ kiếm ma kinh cùng một thanh kiếm này, hắn ở trên giang hồ đánh ra được danh tiếng của bản thân.
Chỉ cần nghe thấy danh tiếng của hắn, mọi người đều không tự chủ được run lên, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Đối phương chỉ là nhất lưu đỉnh phong cảnh cao thủ, nhưng một khi tiến nhập trạng thái kiếm ma, đỉnh phong cao thủ cũng đừng mong dễ dàng áp chế hắn.
Đỉnh phong cao thủ, ở trên đời nhiều sao? Có thể nói là rất ít, bởi vì bọn hắn trên giang hồ chính là đứng ở đỉnh kim tự tháp một nhóm kia.
Người vô danh này tu luyện Kiếm ma kinh, đặc điểm không tốt nhất chính là hắn vô cùng không ổn định.
Lúc bình thường hắn chính là một cái hòa nhã thanh niên, nhưng khi nổi điên hắn liền biến thành một cái sát nhân cuồng ma kiếm ma.
Hắn vốn là một cái mang trong mình diệt tộc chi thù thiếu niên, bởi vậy hắn trở lại chính là để báo thù. Ngụy gia chính là gia tộc không may bị mở màn cho cuộc tàn sát đẫm máu này.
Hắn đi tới đâu máu chảy thành sông tới đó, đồ thôn diệt thành cũng không phải là nói đùa, hắn một kiếm một mạng giết người hiệu suất cao khiến người khác không nhịn được run sợ.
Nhưng kiếm ma trạng thái không thể khống chế, đối phương hành động cũng dần bị lộ ra, trên giang hồ chính phái nhân sĩ vô cùng tức giận trước hành động của đối phương, lập tức tạo thành một cái tiểu đoàn thể tên là Thí Ma liên minh.
Bọn hắn chính là muốn tìm đến cái này kiếm ma tung tích sau đó vây công giết chết hắn.
Đương nhiên là không kể giang hồ đạo nghĩa vây công loại kia, bởi vì đối phương không phải con người nữa rồi, đã không còn cái gì nhân tính đáng nói.
Đám người này số lượng không nhỏ, rất nhanh liền tìm được tên kiếm ma tung tích, sau đó truy sát.
Dẫn đoàn chính là hơn mười cái nhất lưu đỉnh phong cao thủ, nhân số của bọn hắn tiếp cận sáu trăm người.
Vì giết một người mà xuất động sáu trăm người đã là vô cùng đông đảo, bởi vậy có thể nói Thí ma liên minh ở trên giang hồ cũng nhận được không ít sự quan tâm.
Nhưng Thí ma liên minh lần đầu tiên nổi danh, cùng Kiếm ma giao thủ cũng là lần cuối cùng mọi người thấy bọn hắn có mặt trên đời này.
Trong vòng một đêm chiến đấu, Kiếm ma một người một kiếm trận trảm sáu trăm người, chỉ có một số người sợ hãi bỏ trốn thành công.
Kiếm ma tên từ đó lại càng nổi tiếng, hắn cũng đi vào tầm mắt của nhiều môn phái.
Nhưng tên này sau khi báo thù thành công càng ngày càng không thể kiểm soát được bản thân, sát khí càng lúc càng nặng càng dễ bạo tẩu.
Sau đó hắn cũng đồ thôn diệt tộc mấy lần, tiếng oán thán một mảnh vang trời.
Lúc này các đại môn phái đã không thể ngồi nhìn nổi nữa, đỉnh phong cao thủ dồn dập xuất động, muốn tru diệt tên này kiếm ma.
Tên này kiếm ma cho dù lợi hại hơn nữa cũng không chống lại nổi nhiều như vậy cao thủ, trong lúc chiến đấu tuy ở hạ phong nhưng cũng làm cho mấy vị đỉnh phong cao thủ này thụ thương không ít.
Cuối cùng hắn vẫn là phá vòng vây thành công chạy thoát.
Kiếm ma danh hào ở trên giang hồ từ đó cũng là một cái đại chủ đề được mọi người nhiệt liệt thảo luận, không ít người muốn tìm ra danh tính của hắn, đáng tiếc không thành công.
Một thời gian sau, chuyện này cũng dần lắng xuống, kiếm ma cũng bị lãng quên.
Mười năm nay hắn ở trên giang hồ ẩn danh biến mất, không hề có thông tin gì thêm, không ít người đoán rằng hắn sau trận chiến đó đã trọng thương, sợ rằng đã sớm chết.
Nhưng hôm nay Lý Điệp thấy một cái kiếm ma ở đây, nàng biết chắc tên kia Kiếm ma vẫn còn sống, không những thế còn tìm được một cái truyền nhân.
Còn nàng vì sao biết? Đương nhiên là nghe Âm hậu kể chuyện xưa rồi!
Âm hậu lúc trước từng nói qua: chưa đạt tới đỉnh phong cảnh, cho dù là tu luyện Cực Nhạc ma điển cũng không phải là đối thủ của đối phương. Kiếm ma cùng cảnh giới vô địch, vượt cấp khiêu chiến chính là một chút tài mọn mà thôi!
Trên trán tuôn ra một chút mồ hôi, Lý Điệp trước giờ luôn luôn cao ngạo cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, tên này kiếm ma chính là muốn giết nàng đoạt kiếm a, sự tình thật không tốt chút nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.