Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 189: Đại chiến Tiếu Mị Mị




Tiếu Mị Mị vung ra một kiếm, bức lui người áo đen cùng Triệu Vô Cực, nàng nói:
“ các ngươi nếu tiếp tục như vậy cho dù đánh tới ngày mai cũng không làm gì được ta, các ngươi chẳng lẽ muốn đám người chính phái tới đây tranh bảo mới hài lòng sao? lúc đó cho dù các ngươi lấy được bảo kiếm cũng không thể nào mang đi được a”!
Triệu Vô Cực nhìn người áo đen một cái, hắn nói:
“ vị huynh đài này, không lấy ra bản lĩnh thật của ngươi chúng ta đều không thể đánh bại nàng a”!
Tên áo đen rất kiệm lời nói:
“ ngươi cũng vậy”!
Hắn nói xong trên thân kiếm lập tức cương khí đại thịnh, cương khí đỏ như máu, dưới chân hắn đạp mạnh một cái, nền gạch lập tức bị đạp vỡ ra một cái lỗ hổng.
Người áo đen như là một cái mũi tên rời cung nhanh chóng lao tới Tiếu Mị Mị, Tiếu Mị Mị hừ lạnh một tiếng, trên kiếm màu hồng cương khí cũng đại thịnh sẵn sàng đón địch.
Người áo đen cũng không xuất ra cái gì chiêu thức, hắn chính là dùng man lực một kiếm từ dưới mà lên chém vào Tiếu Mị Mị.
Tiếu Mị Mị thấy vậy cũng không chịu thua, cho dù Viên Nguyệt Kiếm phải hạn chế va chạm trực tiếp cùng các loại cự kiếm, nhưng đối phương không phải là cự kiếm, mà nàng cương khí cũng rất sắc bén cứng rắn, nàng không hề sợ đối phương.
Keng!
Kim thiết tiếng giao thua vang lên, người áo đen lập tức bị đánh lui ra bảy bước, Tiếu Mị Mị lại ở trên mặt đất kéo ra hai đường dấu chân, lùi lại một đoạn ngắn, nàng cười nói:
“ có chút thực lực”!
Tiếu Mị Mị tuy là nữ nhân, nhưng vừa rồi sử dụng nội công kích phát thực lực cùng đối phương va chạm cứng đối cứng một lần cho thấy, nàng thể lực cũng không phải yếu đuối gì!
Người áo đen cũng không dừng lại hắn đối với Tiếu Mị Mị phương hướng làm ra động tác vung lên kiếm, Tiếu Mị Mị ở đó lập tức cảm giác được không đúng vô cùng tập trung.
Kiếm khí phải ít nhất đạt tới nhất lưu đỉnh phong mới có một tia nhỏ bé cơ may ngưng tụ thành công, nếu không phải tới đỉnh phong cảnh giới mới có thể hoàn toàn tự chủ phát ra.
Tên áo đen này lại làm ra động tác vung kiếm khí khiến nàng hơi bất ngờ, nên vô cùng chăm chú.
Trên kiếm của hắn hồng quang đại thịnh lập tức như là thủy tinh vỡ nát mà ra biến thành từng mảnh cương khí châm bị hắn kiếm vung lên dẫn dắt bắn mạnh mà tới Tiếu Mị Mị.
Đây cũng không phải nội công xuất thể ảnh hưởng ngoại giới mà là hắn làm nổ cương khí của mình lại dùng kiếm vung lên động tác dẫn dắt cương khí như là một đám phi châm hướng Tiếu Mị Mị bắn mạnh mà tới.
Tiếu Mị Mị ánh mắt trợn to lên, cương châm như là lông nhím dày đặc bắn mạnh mà tới, nàng không muốn đón đỡ, dưới chân bộ pháp di động muốn né tránh ra.
Đúng lúc này Triệu Vô Cực ở hướng nàng muốn lùi ra bỗng nhiên như một cái ma ảnh xuất hiện tung ra một chưởng.
Hắn trên tay ngưng tụ hai vòng âm dương hoàn, Thiên Địa Tinh biến chưởng cũng xem như đạt tới một cái tiểu đỉnh phong, hướng Tiếu Mị Mị mi tâm chưởng tới.
Khí thế của hắn vô cùng mạnh mẽ, khí tràng bá đạo, sát khí lẫm liệt. Triệu Vô Cực ánh mắt bên trong lộ ra một vẻ cương nghị có mang một chút cao ngạo của một cường giả, Tiếu Mị Mị vừa đối mặt với hắn liền bị ánh mắt của hắn hấp dẫn.
Nhưng nàng rất nhanh liền nhíu mày, trong cơ thể nội công vận chuyển không ngại ngần cùng Triệu Vô Cực đối một chưởng này:
“ Tiểu cực ma chưởng”! 
Trên tay cương khí màu hồng ngưng tụ, Tiếu Mị Mị cũng không hề bị Triệu Vô Cực sát khí ảnh hưởng, nàng giết người cũng không ít đương nhiên không e ngại chút sát khí này, nhưng cảm giác sát khí của Triệu Vô Cực lại mang một sự oán độc trong đó để nàng rất kiêng dè.
Triệu Vô Cực thủ đoạn sát nhân vô cùng máu tanh, bởi vậy sát khí của hắn cũng có một chút u ám như là sự oán độc của người chết, khiến cho hắn càng dễ dàng dùng sát khí ảnh hưởng tới tâm thần người khác hơn.
Nhưng Tiếu Mị Mị tâm trí kiên định, thứ này vẫn còn chưa đủ đối với nàng tạo thành cái gì ảnh hưởng.
Hai chưởng lập tức va chạm, Triệu Vô Cực không có cương khí, nhưng hắn có Ẩm huyết thủ sáo, hắn không hề ngần ngại đối chưởng với đối phương.
Cho dù Tiếu Mị Mị cảnh giới hơn hắn thì thế nào, cho dù nàng tu luyện Cực Nhạc ma điển thì thế nào? nội lực nàng cũng không thể so với hắn tinh thuần, sản lượng cũng không hơn quá nhiều, mà Triệu Vô Cực lại vừa tôi cốt hoàn thành thân trên, đối với mình chưởng pháp vô cùng tự tin.
Hắn đánh vào không chỉ có nội lực còn có man lực vô cùng dũng mãnh.
Ầm!
Hai chưởng va chạm lập tức nổ tung, hai người đều không hề có ý tứ đấu nội công xem ai cao cường hơn, Triệu Vô Cực phát động thiên cân trụy tiểu thần thông ở trên mặt đất trượt dài ra, Tiếu Mị Mị thì bị đánh lui ba bước trở lại vị trí cũ.
Đối mặt với nàng chính là đang bay tới nhiều như lông nhím cương châm.
Tiếu Mị Mị trên mặt hiện lên một vẻ tức giận, nàng đối với Triệu Vô Cực tức giận.
Kiều quát một tiếng, Tiếu Mị Mị thi triển ra kiếm chiêu:
Vô ảnh kiếm pháp - Vạn ảnh bất trùng”! 
Viên Nguyệt Kiếm trong tay nàng lập tức được nàng thả lỏng ra, ở trên tay nàng làm trung tâm lập tức biến thành một cái kim đồng hồ xoay tròn, chặn lại hết toàn bộ cương châm xông tới.
Một chiêu này có thể nói vô cùng hiệu quả, ở trong bán kính là chiều dài của Viên Nguyệt Kiếm không hề có bất kì cái nào cương châm có thể lọt qua, nhưng người áo đen cương châm cũng không phải chỉ tập hợp ở riêng một chỗ, nó bắn toán loạn còn cả ở bên dưới nữa.
Tiếu Mị Mị cảm giác được đau nhức, nàng nhìn xuống chân mình, quả nhiên đã bị cương châm đâm bị thương, bây giờ nàng sử dụng thân pháp cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, mất giá rất nhiều.
Tất cả đều là do Triệu Vô Cực ngăn cản nàng không cho nàng thoát đi, Tiếu Mị Mị đối với Triệu Vô Cực đã rất tức giận.
Nàng cũng là nhất lưu cảnh, ở trong nhất lưu không phải người yếu gì, thế mà cùng Triệu Vô Cực đối chưởng đối phương chẳng những không hề có chút biểu hiện ra yếu thế,trên khóe miệng còn còn đang treo nụ cười.
Triệu Vô Cực lúc này âm thanh truyền tới:
“ Tiếu Mị Mị, quần của ngươi...”!
Triệu Vô Cực nói tới đây, hắn không nói nữa, Tiếu Mị Mị chú ý nhìn lại, váy của nàng đã bị cương khí bắn thủng mấy chỗ, phi phong đằng sau càng là thủng nhiều hơn, có dấu hiệu xuân quang chợt tiết!
Đối với tà phái nữ nhân mà nói, chuyện này cũng không quá đáng kể. nhưng Tiếu Mị Mị là thân truyền đệ tử, thực chất nàng không hề lẳng lơ xem nhẹ đạo đức của một nữ nhân chút nào, trong lòng nhất thời có chút xấu hổ, mặt hơi đỏ lên.
Triệu Vô Cực không biết từ đâu lấy ra một cái váy dài ném cho nàng nói:
“ cuốn vào đi”! 
Tiếu Mị Mị cũng không nói nhiều, nàng lập tức xẻ ra một bên váy, cuốn lên che đi đôi chân thon dài của mình.
Tiếu Mị Mị nói:
“ đừng tưởng ta sẽ vì thế mà cảm ơn ngươi”!
Triệu Vô Cực nhún vai nói:
“ ta biết ngươi sẽ không cảm ơn ta”!
Tên áo đen có chút khó chịu nói:
“ ngươi còn có thời gian tán gái? mà vừa rồi ngươi từ trên người lấy ra nữ nhân y phục, không phải là lúc nào cũng mang theo người sao? chẳng lẽ ngươi có cái gì đặc thù ham muốn”!
Hắn lời này vừa nói ra, Tiếu Mị Mị cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực chân vung lên, một cục đá lập tức bị hắn đá mạnh xông tới người áo đen.
Tên kia vung kiếm lên chém tan cục đá, Triệu Vô Cực lạnh lùng nói:
“ không muốn chiếc thuyền mỏng manh của chúng ta ngay lúc này lật thì ngươi nên ngâm miệng lại!”
Nói xong hắn trên người khí tức lập tức kéo cao, Triệu Vô Cực bày ra thực lực chân chính của mình, khí thế như là mây đen áp đỉnh hướng người áo đen áp tới.
Tên này cảm nhân được Triệu Vô Cực khí thế, tuy đối với hắn không làm được gì, nhưng hắn cũng không dám xem thường Triệu Vô Cực nữa, ánh mắt lập tức nhìn thẳng vào Tiếu Mị Mị.
Hắn nói:
“ ta biết Cực Nhạc ma điển không chỉ có từng đó bản lĩnh, có chiêu gì cứ xuất ra, nếu không hôm nay ngươi nhất định sẽ phải để bảo kiếm lại”!
Tiếu Mị Mị cười nhạt nói:
“ ta còn có mấy chiêu kiếm pháp chưa dùng xong, hai người các ngươi nếu còn có thể sống sót sau mấy chiêu này mới xứng đáng được chiêm ngưỡng Cực Nhạc ma điển thần công”!
Triệu Vô Cực bẻ bẻ cổ, cổ của hắn lập tức vang lên từng tiếng răng rắc, Triệu Vô Cực cười nói:
“ tới luôn đi, cho ta thấy ngươi kiếm pháp có gì lợi hại”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.