Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 187: Người áo đen




Triệu Vô Cực híp mắt lại nhìn hắn, đám người Cực Nhạc Ma Tông cũng chần chờ không dám lên.
Triệu Vô Cực hung danh bọn hắn cũng nghe qua, xông lên cùng hắn đánh chính là tìm chết tiết tấu a!
Nói đùa cái gì, nhất lưu cao thủ còn bị hắn đánh thành cẩu, đám này tinh thông thuật hợp kích cho dù mạnh hơn nhị lưu một chút, nhưng so với nhất lưu vẫn còn kém quá xa, xông lên chỉ có thể một đi mà không trở về mà thôi.
Lúc này Thất Thương Môn chưởng môn Lang Dị cũng rất khôn ngoan la lên nói:
“ Triệu công tử, mong ngươi giang hồ cấp cứu, hiệp nghĩa tương trợ, đại ân này ta Lang Dị xin khắc cốt ghi tâm, suốt đời không quên a”!
Cự kiếm môn môn chủ Ngạc Vĩ kiếm Trịnh Hoành, Thiết quyền môn Thiết tí quyền Thiết Tam cũng đồng loạt lên tiếng:
“ Triệu công tử xin hiệp nghĩa ra tay tương trợ a, chúng ta nhất định sẽ không quên công ơn của công tử”! 
Triệu Vô Cực thỏa mãn gật đầu, hắn dù sao cũng phải đánh một trận, hôm nay mượn một chút sự việc này để đám này đại môn phái chưởng môn mắc nợ hắn ân tình cũng là một việc tốt, hắn danh vọng ở trên giang hồ cũng tăng lên một bậc.
Triệu Vô Cực hỏi lại một lần nữa:
“ các vị giang hồ bằng hữu ở đây đều là như vậy sao”?
Bên dưới lập tức ồn ào một mảnh ;
“ đúng đúng đúng, Triệu công tử cầu ngươi giang hồ cấp cứu, hiệp nghĩa làm đầu a”!
Đám người này lúc này ai không hiểu tình cảnh chính là đứa ngốc, mọi người đều muốn lợi dụng Triệu Vô Cực đến chắn thương cho bọn hắn, Triệu Vô Cực thì lại muốn danh tiếng, hai bên cùng có lợi.
Bọn hắn cũng không biết Triệu Vô Cực muốn cùng đối phương đánh lên, bởi vậy sợ hắn lập tức cong đuôi bỏ chạy, nên mới lo lắng như vậy.
Đương nhiên vẫn là có một số người tâm lí âm u, tự cao tự đại, thân ở trong nguy hiểm nhưng không biết thời thế, rất không hợp quần lúc này Hừ lạnh một cái!
Triệu Vô Cực nhìn về phía kia, hắn híp mắt lại nói:
“ là ngươi vừa mới Hừ đúng không”?
Tên kia cũng không cho rằng Triệu Vô Cực có bao nhiêu ghê gớm, tức giận nói:
“ giả nhân giả nghĩa, loại người như ngươi ta thấy nhiều rồi”!
Triệu Vô Cực mỉm cười đi tới trước mặt đối phương, tên này lập tức cảm giác được không ổn.
Hắn vội vàng nói:
“ Triệu Vô Cực, đồng đạo trên giang hồ ở đây, ngươi muốn làm gì? chẳng lẽ muốn trợ trụ vi ngược về phe tà phái giết hại nhân sĩ chính phái sao”?
Triệu Vô Cực cười gằn nói:
“ ngươi nhìn xem mọi người ở đây đều là chính phái a, ta cũng là thiếu niên anh hùng muốn hành hiệp trượng nghĩa, mọi người cũng là uống nước nhớ nguồn, tri ân tương báo, ai như loại người như ngươi bạch nhãn lang một cái, được ta cứu mạng còn ở đó hừ lạnh ra vẻ ta đây. 
Ngươi! Là! Cái! Chó! Gì ”?
Triệu Vô Cực lời cuối cùng gằn từng chữ mà nói, đối phương trong ánh mắt lúc này không còn vẻ kiêu ngạo mà hiện lên vẻ sợ hãi vô cùng, tên này run rẩy nói:
“ ngươi... ngươi... chớ..”!
Hắn còn chưa kịp nói ra “ làm loạn” hai chữ, Triệu Vô Cực chân phải đã nhanh như chớp nhấc lên đạp mạnh mà xuống.
Ầm ~
Mặt đất rung lên một cái, kèm theo chính là Răng rắc tiếng xương cốt vỡ nát mà ra,máu cùng óc bắn tung tóe.
Đám người trên giang hồ vô cùng sợ hãi nhìn Triệu Vô Cực, bọn hắn tuy giết qua người, nhưng không có ai giống như Triệu Vô Cực như vậy giết người máu tanh tàn nhẫn, thủ đoạn tàn bạo lại mang theo chấn nhiếp thị giác cảm xúc.
Triệu Vô Cực trên khóe miệng kéo ra một nụ cười tà nói:
“ ta ghét nhất chính là loại bạch nhãn lang này, cho ăn không quen người, ta có ơn với hắn còn đối với ta bày vẻ mặt, muốn chết”! 
Bên dưới một tên a dua rất nhanh bợ đỡ:
“ đúng đúng đúng, Triệu công tử hiệp nghĩa vô song, là thiếu hiệp bên trong đệ nhất nhân, tại hạ vô cùng bái phục, mong Triệu công tử chủ trì chính đạo, đừng để đám này tà phái lộng hành”! 
Tên này như là dẫn đạo mọi người, đám người này lập tức ồn ào:
“ Mong Triệu công tử chủ trì chính đạo”! 
Tất nhiên đám chưởng môn cũng không có mặt mũi đi a dua theo, những lời mất mặt như thế vẫn là để đám đệ tử đi nói đi!
Tiếu Mị Mị lúc này tiếng cười như chuông bạc vang lên:
“ ha ha ha, sớm nghe Triệu công tử phong cách hành sự mạnh mẽ, hôm nay được chứng kiến quả nhiên không giả. nhưng ta thấy tin đồn công tử thích chấp nhặt cũng là sự thật a, người ta chỉ hừ một cái mà thôi liền lấy mạng người ta, phong cách này càng giống là tà phái chúng ta a, chi bằng công tử qua tà phái đi, ta sẽ cùng ngươi làm chim liền cành được không”?
Triệu Vô Cực lắc đầu:
“ ta Triệu Vô Cực một thân chính khí sao có thể gia nhập tà phái, Tiếu cô nương mời chào nhầm người rồi! hơn nữa Triệu Vô Cực ta muốn thứ gì sẽ tự đi đoạt lấy, không cần người khác cho”!
Hắn lời nói vô cùng bá đạo, ánh mắt nóng rừng rực nhìn về Tiếu Mị Mị, Tiếu Mị Mị mắt phượng híp lại nói:
“ Triệu công tử đã nói vậy thì ta cũng không cần nói gì thêm nữa a, hôm nay chỉ sợ là phải một trận chiến rồi”!
Nói xong nàng đối với đám này run sợ Triệu Vô Cực dâm uy nói:
“ các ngươi lui đi, nhị lưu cảnh đi lên gặp hắn chính là đưa mạng thôi”!
“ vâng, sư tỉ”!
Đám người như được đại xá, lập tức vội vàng lui lại, Tiếu Mị Mị vung vẩy Viên Nguyệt Kiếm nói:
“ Triệu công tử, ngươi sẽ là người đầu tiên được chiêm ngưỡng kiếm pháp ta mới học được”!
Triệu Vô Cực cười xấu xa nói: 
“ ồ,ta là người đầu tiên của ngươi sao? chà chà, ngày mai giang hồ đầu đề sẽ là Triệu Vô Cực đạt được lần đầu tiên của Âm hậu nhị đệ tử Tiếu Mị Mị! chủ đề này hẳn sẽ rất là nóng hổi a”!
Tiếu Mị Mị mặt hơi ửng hồng lên mắng:
“ vô sỉ”!
Triệu Vô Cực nhe hàm răng trắng ra nói:
“ răng ta rất tốt, Tiếu cô nương mắng sai rồi”!
Tiếu Mị Mị có chút táo bạo, nàng muốn động thủ rồi, một kiếm chém chết tên miệng lưỡi ba hoa này.
Đúng lúc này mái nhà đột nhiên vỡ tung, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị lập tức lui lại thủ thế.
Hai người ánh mắt vào người mới xuất hiện này, Triệu Vô Cực nhanh chóng cảm giác được hắn khí tức.
Nhất lưu cảnh giới, không sai!
Người vừa tới lại là một cái nhất lưu cảnh, xem cách ăn mặc một thân màu đen lén lén lút lút như tặc nhân xem ra cũng không phải người tốt lành gì, mục đích của hắn xem ra cũng chỉ có thể là bảo kiếm mà thôi.
Người mặc áo đen này thân cũng không quá cao, xem ra cũng là một cái thiếu niên, tầm mười sáu mười bảy tuổi, hắn đối với Triệu Vô Cực cất tiếng nói:
“ ta biết Triệu Vô Cực Triệu công tử võ công cao cường, ở trên giang hồ cũng rất có tiếng tăm, nhưng Âm hậu nhị đệ tử không đơn giản như ngươi đang nghĩ vậy đâu”! 
Triệu Vô Cực khóe mắt nhảy lên một cái, lập tức nói:
“ vị huynh đài này, thỉnh giảng”! 
Hắn thấy Triệu Vô Cực thái độ không hề kiêu ngạo mắt cao hơn đầu, không giống những cái kai thanh niên tài tuấn lúc nào cũng cho mình là nhất rất vừa ý, lập tức nói:
“ Âm hậu sở dĩ ở trên giang hồ có chỗ đứng cũng là nhờ vào Cực Nhạc ma điển, ma điển này thần dị vô cùng nội công lại âm độc, chỉ thích hợp nữ tử tu luyện, còn có đủ loại kì quái chiêu thức cùng thủ đoạn đê hèn, nếu mạo muội cùng nàng quyết đấu sợ rằng Triệu công tử tuy võ công cao cường nhưng cũng phải ăn thiệt thòi lớn”!
Triệu Vô Cực nghi ngờ hỏi:
“ vị huynh đài này giống như là rất hiểu Cực Nhạc ma điển!”
Hắn nói:
“ so với ngươi hiểu nhiều là được. ta chỉ có thể nói cho ngươi, ngươi nếu là nhất lưu cảnh, chắc chắn có thực lực cùng nàng một trân chiến, nhưng nếu ngươi chỉ là nhị lưu, như vậy ta với ngươi cùng lên mới có cơ may từ tay nàng đoạt lấy bảo kiếm. chúng ta đánh bại nàng, sau đó bảo kiếm phân chia thế nào tất cả đều nhìn bản sự, Triệu công tử thấy thế nào”?
Triệu Vô Cực ánh mắt xoay một vòng, suy nghĩ cực kì nhanh chuyển qua.
Tên này thể hiện hắn rất hiểu Cực Nhạc ma điển quả nhiên trong đó có tự tin của hắn, hắn cũng là nhất lưu nhưng lại chỉ dám nhận cùng Triệu Vô Cực phối hợp mới có thể đánh bại được Tiếu Mị Mị, quả nhiên Tiếu Mị Mị chiến lực cũng không tầm thường chút nào.
Nếu hắn tự đại mà muốn đơn đả độc đấu, cho dù thắng cũng phải gặp tên này đánh cướp không bằng cùng hắn trước phối hợp.
Mà tên này cũng không hề chờ Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đánh lên làm như ông đắc lợi mà ở thời điểm này nhảy ra quả nhiên là không nắm chắc có thể thắng được đối phương, vậy lời nói về chiến lực của Tiếu Mị Mị quả nhiên là thật.
Triệu Vô Cực vô cùng thông minh, trong nháy mắt phân tích ra tình thế bây giờ, hắn chắp tay nói:
“ vậy được, tất cả nhờ bản sự”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.