Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 177: Hình người di động kì ngộ hay là đại họa




Một cái đỉnh phong viên mãn cao thủ cho dù chỉ là năm năm công lực, nếu quán chú vào một cái tam lưu cao thủ cũng đủ hắn nhảy một nhảy tới nhị lưu gần như đỉnh phong cảnh giới, có thể thấy được đỉnh phong cảnh nội lực so với tam lưu, nhị lưu khác biệt lớn như thế nào!
Đây quả thật là thiên đại kì ngộ, chỗ tốt lớn như vậy không nói lại còn tặng thêm lập tức gặp được kì ngộ, phong lão đầu tử này chẳng phải là một cái máy phát kì ngộ di động sao?
Triệu Vô Cực khó hiểu hỏi:
“ vậy sao mọi người không đi theo hắn chờ hắn thanh tỉnh lại tìm kì ngộ?”
Đây chính là chỗ quan trọng a, Yên Vũ mỉm cười tiếp tục nói:
“ cũng không biết là ai phát hiện ra cái này sau đó công bố đi ra, đám người này bắt đầu điên cuồng tìm kiếm phong lão đầu, đương nhiên nhiều người như vậy tìm kiếm, tung tích của hắn cũng nhanh chóng bại lộ.
Lão đầu tử này lúc trước chính là năm năm một lần truyền công, không ngờ sau đó rút ngắn lại còn bốn năm, tiếp theo chính là ba năm, càng ngày càng ngắn, chứng tỏ hắn nội công càng ngày càng thâm sâu khó dò.
Người được hắn truyền công đúng thật là lập tức gặp được kì ngộ, một cái đầu tiên người chính là đi vào rừng găp được linh quả, chỉ cần ăn cái này linh quả sợ rằng hắn nội công lại lần thứ hai nhảy vọt tiến thẳng tới nhất lưu lâu năm cao thủ.
Nhưng hắn vừa hái linh quả xuống, đám người bám theo còn chưa kịp ra tay lập tức phát hiện một cái điểu loại yêu thú sà xuống đánh chết hắn cướp đi linh quả.
Người thứ hai thì chính là ở vách núi tìm được ngàn năm linh chi, nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng liền sẩy chân rơi xuống vách núi.
Người thứ ba thì tìm được dị bảo, lại bị đám người theo dõi này giết người đoạt bảo, người đoạt được bảo sau đó cũng là tan cửa nát nhà.
Còn rất nhiều người nữa, ta cũng lười kể.
Có thể nói, kì ngộ thật sự là có, nhưng bọn hắn kết cục cũng vô cùng thê thảm a!”
Triệu Vô Cực sau sống lưng lạnh một cái, cái này là cái rắm kì ngộ, một cái họa sát thân máy phát tự động có thể tự di chuyển tiết tấu a.
Ai gặp hắn kì ngộ chính là xác định bản thân mệnh không còn dài, cho dù uống nước cũng có thể sặc chết, ngồi yên một chỗ cũng có thể bị đá rơi trúng đầu mà chết tiết tấu a.
Triệu Vô Cực hỏi:
“ phong lão đầu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”
Yên Vũ không chắc lắm nói:
“ hơn trăm đi, nhưng trông hắn vẫn rất khỏe mạnh a!”
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, tên này lão đầu vậy mà đã hơn trăm tuổi vẫn còn sống, suốt ngày ăn sương uống gió làm ăn mày điên điên khắp nơi còn có thể khỏe mạnh như vậy, có thể thấy được hắn nội công là cỡ nào ghê gớm kinh người, tuổi trẻ chắc chắn gặp qua không ít kì ngộ.
Nếu không ăn nhầm cái gì linh quả linh vật có thể sống được lâu như thế, đánh chết Triệu Vô Cực cũng không tin.
Đương nhiên mỗi người đều có kì ngộ của riêng mình, một cái cao thủ không phải cứ thế tu luyện mà lên, hắn cũng cần có bản thân kì ngộ nữa.
Triệu Vô Cực sợ hãi hỏi:
“ tỉ tỉ, cái này là cái quái quỷ gì kì ngộ, là đại họa lâm đầu a!”
Yên Vũ cười đến nhánh hoa run rẩy, trước ngược sóng cả chập chùng nói:
“ ta nói với đệ cái này đương nhiên là muốn đệ đi thử một phen a, ta nhìn đám người kia chính là mệnh không đủ cứng, chạy không đủ nhanh mà thôi. lấy đệ đệ mệnh cứng như vậy chắc hẳn là có thể tiêu hóa được cái này kì ngộ a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, kì ngộ ở trước mặt có thể bỏ qua sao? cùng lắm đoạt lấy xong chạy là được chứ gì? Yên Vũ nói cũng không phải không có lí a!
Nhưng mà...
Triệu Vô Cực lắc đầu, thứ cho kẻ bất tài. 
Hỏi hắn có sợ hay không? đương nhiên là sợ a! không thấy bao nhiêu cao tiền bối dùng tính mạng chứng minh tên phong lão đầu này là một cái máy phát tai họa đi động sao? còn muốn đi tìm chết? 
Triệu Vô Cực nếu gặp, hắn lập tức tránh xa vạn dặm.
Triệu Vô Cực thở dài nói:
“ được rồi, hôm nay ta đã tìm hiểu xong thứ ta muốn!”
Yên Vũ có chút mất mát nói:
“ đệ đệ lập tức phải đi sao?”
Triệu Vô Cực khó hiểu hỏi:
“ tỉ tỉ có việc gì sao?”
Yên Vũ thở dài nói:
“ ở quanh ta đều là một đám máu lạnh sát thủ, nhìn nhiều cũng chán a. ở trong căn phòng lạnh lẽo này xử lí sự vụ cùng khiến ta phát chán, thỉnh thoảng mới gặp được đệ đệ muốn tâm sự một chút mà thôi!”
Triệu Vô Cực nghĩ, đối phương nói quả thật không sai chút nào. 
Người nào cũng đều có lúc buồn bực, huống chi nữ nhân đám này thích suy nghĩ lung tung người. nàng ở đây làm việc sợ rằng cũng rất bí bách a, đáng tiếc Triệu Vô Cực cùng nàng đều có mỗi người việc riêng, không thể cùng nhau dạo chơi giang hồ được.
Triệu Vô Cực nói:
“ tỉ tỉ làm đường chủ, trừ khi tỉ tỉ không làm đường chủ nữa, ta mới có thể cùng tỉ tỉ dạo chơi trên giang hồ, tỉ tỉ nỡ lòng bỏ vị trí này sao? vị trí tỉ tỉ mất bao nhiêu công sức mới có thể ngồi lên?”
Yên Vũ nhíu mày, nàng vốn là cô nhi, có được vị trí ngày hôm nay đã phải bỏ ra không ít đau khổ, máu cùng nước mắt. nói nàng bỏ đi, là chuyện không thể nào.
Triệu Vô Cực tiếp tục nói:
“ vậy nên ta không thể giúp gì hơn cho tỉ tỉ, chỉ có thể thường xuyên tới đây hơn một chút, cùng tỉ tỉ trò chuyện mà thôi!”
Hắn lấy ra một bình nước hoa, cầm lấy tay Yên Vũ.
Yên Vũ thấy hắn hành động, theo bản năng hơi rụt tay lại, dù sao nam nữ ở thế giới này vẫn là thụ thụ bất thân, rất bảo thủ loại kia.
Nhưng sau đó nàng giống như nghĩ cái gì, không hề rụt tay lại nữa.
Triệu Vô Cực cũng không hề quá đà,hắn chỉ là cầm lấy cổ tay nàng, cách nàng da thịt còn một lớp áo, đặt chai nước hoa vào bàn tay nàng nói:
“ đây là của đệ tự làm một loại nước hoa, công dụng của nó là dưỡng da giúp da thịt của tỉ luôn căng mịn, bên trong còn có mùi thơm hoa hồng, có thể khiến cho tỉ tỉ thơm ngát cả ngày. dùng chỉ cần liều lượng cực nhỏ là được, nếu không mùi sẽ quá nồng. cách dùng tỉ tỉ chỉ cần ấn xuống đầu nút là được.”
Triệu Vô Cực chỉ chỉ đầu phun sương, dù sao cái này ở thế giới này vẫn là xa lạ.
Yên Vũ nói:
“ đệ đệ tự làm sao? ta là người đầu tiên được thử sao?”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ đúng vậy!”
Yên Vũ giống như rất vui vẻ, nàng nói:
“ đệ đệ làm mẫu một lần cho ta xem a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn cầm lấy bình nước hoa, kéo ra áo trên cổ tay của nàng, nhẹ nhàng xịt lên.
Mùi thơm từ nước hoa lập tức phiêu đãng khắp phòng, mùi nhẹ mà không gắt, lại có lẫn vào thảo dược mùi vị, vừa ngửi khiến người ta thần thanh khí sảng cảm giác vui sướng vô cùng.
“ thật thơm!”
Yên Vũ mắt sáng lên, nàng cũng rất ít sử dụng phấn son, dù sao cả ngày ở sát thủ công hội cũng không quá nhiều gặp người, bản thân cũng là đại mĩ nữ, không cần quá trang điểm gì.
Nhưng chỉ cần là có liên quan tới làm đẹp, nàng tất nhiên thích thú.
Loại này nước hoa quả nhiên là thơm ngát, chỉ cần xịt nhẹ lên da là mùi hương có thể lưu lại thật lâu, nàng vô cùng thích thú ngửi ngửi, tuyệt vời.
Triệu Vô Cực đưa chai nước hoa cho nàng nói:
“ nước hoa xịt một lần một ít là được, nhưng vị trí như cổ tay, nách, sau gáy chính là vị trí nên xịt vào sẽ khiến cho cả cơ thể của tỉ tỉ thơm tho cả ngày!”
Yên Vũ như là được bảo vật cẩn thận tỉ mỉ nâng niu lấy chai nước hoa được đựng trong hồng bảo thạch này, nàng mắt híp lại thành một đường cong nói:
“ vậy tỉ tỉ cảm ơn đệ đệ rồi a!”
Triệu Vô Cực gật đầu: 
“ đệ đi trước, có thời gian sẽ thường xuyên tới thăm tỉ a, nếu cảm giác bí bách quá thì ra ngoài đi dạo một chút, biết đâu thấy được cái gì thú vị chuyện hay!”
Yên Vũ vẻ mặt hơi buồn, nàng lặng lẽ gật đầu.
Triệu Vô Cực quay lưng rời đi, mỗi người đều có một công việc của mình cùng của mình trách nhiệm, hắn không thể làm gì hơn cho Yên Vũ, muốn thay đổi phải bắt đầu từ tự thân của nàng chứ không phải là hắn cưỡng ép nàng làm vậy.
Trong lòng thở dài, Triệu Vô Cực âm thầm nói:
“ tỉ tỉ, hi vọng sau này ngươi sẽ được vui vẻ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.