Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 168: Từ Tiểu Bạch trở lại




Triệu Tiến dùng còn sót lại chút linh lực của mình kích hoạt lên linh phù, hắn lúc này khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt hiện đầy tơ máu như là một ác ma cười to:
“ ha ha ha, Triệu Vô Cực đi chết đi!”
một cái to bằng chậu rửa mặt hỏa đạn hiện lên, trên người nó tỏa ra nhiệt độ cực nóng, tốc độ cũng không hề chậm bắn mạnh mà ra hướng Triệu Vô Cực thẳng tắp bay tới.
Triệu Vô Cực hai mắt trợn to tuyệt vọng, hắn vốn tưởng bản thân cho dù không thể chạy đánh bại được tên thích khách này thì cũng có thể dựa vào thân pháp an toàn thoát thân, không ngờ đối phương trên người linh phù lại nhiều như vậy, hết cái này tới cái khách kích hoạt lên đánh cho hắn trở tay không kịp.
Hỏa đạn bay tới Triệu Vô Cực vô lực nằm dưới đất, bại cục đã định.
Triệu Tiến tiếng ở đằng kia lại vang tới:
“ chết đi, ha ha ha!”
Có thể thấy được lúc này hắn sảng khoái tới nhường nào.
Ngay lúc nguy cấp này, một tiếng rống giận vang lên:
“ chết chính là ngươi!”
Xoẹt!
Một cái phi kiếm ngang trời mà tới, hướng thẳng cái hỏa đạn chém mạnh mà vào.
Ầm!
Hỏa đạn khí thế hung hung trong nháy mắt bị phi kiếm chém nổ tung, sóng khí cuồn cuồn.
Triệu Tiến ở bên kia hai mắt trợn to, con mồi đã tới miệng làm sao lại được cứu, là tên khốn kiếp nào làm chuyện này.
Hắn chém nát không chỉ là hỏa đạn phù, mà còn là báo thù hi vọng của Triệu Tiến, hắn có thể không tức giận được sao?
Triệu Tiến điên cuồng mắng to:
“ Là ai, đi ra đây!”
Cũng không hề có ai trả lời hắn, mà trả lời hắn chính là một cái phi kiếm bắn mạnh mà tới nhắm thẳng vào hắn mi tâm. 
Triệu Tiến trong lòng lạnh xuống, hắn lúc này đã dùng hết một chút linh lực cuối cùng không còn cái gì có thể đưa ra được thủ đoạn, đối phương một thanh phi kiếm này nhắm thẳng vào hắn không nói, khí thế còn khóa chặt vào hắn có thể thấy được đối phương cảnh giới không thấp, ít nhất là cao hơn hắn.
Hắn có thể sống sót sau một kiếm này thì làm sao? đối phương vẫn là có thể giết hắn như thường.
Triệu Vô Cực lúc này từ tuyệt vọng tử vong vực sâu một bước dạo chơi được kéo trở về hiện thực trong lòng là mừng như điên, hắn ngắm nhìn cái phi kiếm này đang hướng Triệu Tiến đang bay tới một cách mê say như là ngắm nhìn một cái mĩ nữ hiếm có trên đời vậy.
Trong đầu Triệu Vô Cực đang nhanh chóng suy tính, là ai đang cứu hắn. Có thể điều khiển phi kiếm ở khoảng cách xa như vậy tấn công chắc chắn là tu tiên giả.
Mà ở Hỏa Vân Thành tu tiên giả quan tâm tới hắn chỉ có thể là các sư huynh ở Thanh Vân Tông cứ điểm.
Là Ngưu sư huynh hay là hai vị gác cửa sư huynh?
hắn trong lòng suy đoán liên tục, nhưng lúc này hắn chợt nhớ ra cái gì đó vội vàng hét to:
“ Để lại hắn một mạng!”
phi kiếm đang muốn đồ sát Triệu Tiến bỗng nhiên hơi ngưng lại một chút, sau đó chuyển hướng từ mi tâm của hắn chếch về phía cánh tay, một kiếm đâm vào.
Phập!
tiếng kiếm thấu thịt truyền tới, Triệu Tiến như là một cái tiểu động vật bị lão thợ săn mũi tên đinh trên mặt đất, phi kiếm đang ở giữa vai cùng tay phải của hắn cắm vào đem hắn cố định trên mặt đất.
A a a a a!
Không ngừng tiếng rên rỉ đau đớn từ miệng hắn truyền tới, Triệu Tiến ôm lấy vai mình như muốn giảm bớt sự đau đớn thấu tim gan này, nhưng giống như là vô dụng.
Máu tươi của hắn đang không ngừng chảy ra, phi kiếm không hề rút ra nhưng trên người nó linh lực đang làm cho vết thương không thể ngưng lại mà tiếp tục kéo dài đổ máu.
Chỉ sợ để như thế này một lúc, Triệu Tiến cũng sẽ vì mất máu mà chết.
Triệu Vô Cực nhìn quanh, từ trong bóng tối một cái phi kiếm hạ xuống, hai bóng người đi ra.
Chính là Từ Tiểu Bạch cùng cường tráng như trâu đực Ngưu sư huynh.
Từ Tiểu Bạch lo lắng chạy tới đỡ lấy hắn nói:
“ Vô Cực, ngươi có sao không?”
Triệu Vô Cực ho khan nói:
“ ngươi nhìn ta giống có sao không?”
Từ Tiểu Bạch mặt lập tức hơi đỏ lên,hắn đúng là hỏi thừa 
Như thế chiến đấu làm sao có thể không sao được a!
Triệu Vô Cực lấy ra chữa thương đan dược vội vàng ăn vào bình phục khí tức trong người,một lát sau hắn mới thở ra một hơi.
Ngưu sư huynh lúc này mới lên tiếng nói:
“ sư đệ, ta nghe vị này bằng hữu của ngươi nói ngươi bị tu tiên giả truy sát vội vàng tới tiếp viện,may mắn vừa kịp. nhìn thấy sư đệ không sao trong lòng sư huynh vô cùng may mắn, để sư đệ trong Hỏa Vân Thành bị tu tiên giả truy sát sư huynh cảm thấy vô cùng tự trách a!”
Ngưu đại lực một mặt tự trách thương tâm giáng vẻ khiến Triệu Vô Cực không nhịn được nói:
“ đa tạ sư huynh cứu viện, sư đệ lần này tính toán sai lầm quá xem thường đối phương sức mạnh rồi, cũng may sư huynh tới kịp nếu không một mệnh này cũng đã xong. lần sau trở về ta nhất định cùng các trưởng lão nói tốt cho sư huynh vài câu để sư huynh có thể thuận lợi tiến vào hạch tâm đệ tử hàng ngũ!”
Ngưu Đại Lực khóe mắt nhảy một cái, ha ha niềm vui bất ngờ a!
Triệu Vô Cực ra ngoài lịch luyện, hắn nếu là chết ở trên địa bàn của Ngưu Đại Lực sợ rằng Triệu trưởng lão sẽ trách phạt mà xuống, hắn đám này cứ điểm trông coi người không chắc còn phải bồi táng theo Triệu Vô Cực.
Lần này may mắn được báo tin, tới kịp cứu trợ hắn một chút,không ngờ không bị hắn mắng chửi một hồi còn được hắn hứa hẹn ngày sau giúp đỡ tiến tới hạch tâm hàng ngũ.
Đây quả thực là một bước lên trời a, hắn ở nội môn đã bao lâu đối với hạch tâm chính là thèm nhỏ dãi ba thước, không ngờ hôm nay lại có thể gặp được cơ duyên như vậy. 
Ngưu Đại Lực trên mặt cười tới muốn nở ra một đóa hoa nhanh chóng chạy tới đỡ lấy Triệu Vô Cực nói:
“ Triệu sư đệ, nào đứng lên đứng lên, ha ha, không sao rồi, hay là để sư huynh giúp ngươi giết tên này hả giận?”
Triệu Vô Cực lúc này mới chú ý tới Triệu Tiến đang nằm trên mặt đất run rẩy, hắn hừ lạnh nói:
“ sư huynh, ta còn một câu muốn hỏi hắn!”
“được, sư đệ cứ hỏi, có ta ở đây hắn không thể giẫy lên cái gì bọt nước!”
Triệu Vô Cực gật đầu, đi tới trước mặt Triệu Tiến nói:
“ Ngươi hẳn cũng là biết mình số phận hôm nay?”
Triệu Tiến cố nén đau đớn, ánh mắt đỏ hoe nói:
“ rơi vào tay tu tiên giả, ta chắc chắn phải chết,chỉ đáng tiếc còn chưa giết được ngươi cái này tiểu tặc!”
Triệu Vô Cực gật đầu, thù hận rất đủ a! tên này tâm lí cũng là có chút âm u, nếu không Triệu Vô Cực chỉ cùng hắn đánh một lúc như vậy cũng không đến mức hận hắn như vậy.
Đừng xem tu tiên giả có bao nhiêu vĩ đại, bọn hắn cũng không thiếu người tâm lí vô cùng âm u khó hiểu, giết người như nghóe.
Triệu Vô Cực nói:
“ ngươi cũng biết tu tiên giả thủ đoạn đi, ngươi chết chưa phải là hết, mà chúng ta còn có thể thu lấy linh hồn ngươi đốt bảy bảy bốn mươi chín ngày cho ngươi nếm đủ âm hỏa luyện hồn tư vị mới có thể chết đi, chính là hoàn toàn tan biến loại kia, không để lại một chút dấu vết!”
Triệu Tiến cả người run lên, ánh mắt híp lại một đường.hắn tuy không phải là cái gì đại năng tu sĩ, nhưng âm hỏa luyện hồn tra tấn thủ đoạn đương nhiên hắn biết.
Có thể nói đây là ma môn thủ đoạn thường dùng, không ngờ Triệu Vô Cực lại dám dùng cái này để đe dọa hắn.
Triệu Tiến cắn răng nói:
“ các ngươi là Thanh Vân Tông người đi, không ngờ danh môn chính phái như các ngươi lại dám dùng âm hỏa luyện hồn tra tấn người khác!”
Triệu Vô Cực cười gằn nói:
“ Đối với loại người không thủ quy củ, thân là tu tiên giả lại thích xen vào chốn giang hồ phân tranh mà nói không có gì không thể sử dụng!”
Triệu Tiến càng là sợ hãi, hắn hận ý lúc này đã rút đi mười không còn một. âm hỏa luyện hồn cùng không phải đơn giản nói suống như vậy, một khi bị bắt vào chính là phải nếm tận đau khổ, mà thống khổ này đều là tinh thần thống khổ,so với thân thể thống khổ còn phải gấp trăm lần.
Thân thể đau đớn, ngươi còn có thể ngất đi để quên đi đau đớn. Nhưng tinh thần đau đớn ngươi không thể ngất đi cũng không thể làm gì, chỉ có thể gánh chịu toàn bộ sự đau đớn này.
Hắn không dám đi thử âm hỏa luyện hồn tư vị, bởi vậy yếu thế nói ra:
“ ngươi muốn biết cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.