Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1079: Mộc Nhị trả thù




Triệu Vô Cực nhìn về phía tiểu nữ hài, tiểu nữ hài do quá sợ hãi mà ngất đi, cũng không phải bị thương ở chỗ nào, bởi vậy hắn quyết định chờ một chút cho nàng tỉnh lại.
Cái này một chờ liền là một buổi, tiểu nữ hài lúc này mới mơ màng tỉnh lại, Triệu Vô Cực nhìn nàng, trong ánh mắt lóe lên dị quang, xem ra tiểu cô nương này con nhà nghèo quả không sai a, thể chất có chút hư nhược, như vậy động một cái liền cần thời gian lâu như vậy mới tỉnh, đổi người khác khí huyết tràn đầy, chỉ sợ sớm đã tỉnh lại
Nhìn thấy mình ở chỗ xa lạ, tiểu cô nương sợ hãi ngồi dậy, sau đó co vào một góc.
Triệu Vô Cực không vội vàng động, ánh mắt đối với Triệu Tiếu Tiếu ra hiệu một cái, Triệu Tiếu Tiếu lập tức ăn đi tới.
“ tiểu muội muội, đừng sợ, lúc nãy ở trên đường ngươi bị người xấu bắt nạt, tỉ tỉ cùng ca ca giúp ngươi đuổi đi bọn hắn, sau đó ngươi ngất đi, chúng ta không biết nhà ngươi ở đâu, chỉ có thể mang ngươi về đây.
Bây giờ ngươi đã tỉnh, chúng ta có thể giúp ngươi trở về nhà đoàn tụ cùng phụ mẫu ngươi a!”
Triệu Tiếu Tiếu một mặt hòa ái mỉm cười, nữ nhân cùng nữ nhân tương tác quả nhiên so với hắn tới càng dễ dàng, Triệu Tiếu Tiếu xinh đẹp thành thục, gần nhất ngày càng có nhân thê chi tướng, đối với dạng này sợ hãi tiểu cô nương càng dễ làm quen.
Quả nhiên tiểu cô nương trong ánh mắt bớt đi mấy phần sợ hãi, cẩn thận hỏi:
“ tỉ tỉ xinh đẹp, là các ngươi giúp ta sao?”
Triệu Tiếu Tiếu gật đầu cười nói:
“ đúng vậy, ta còn có thể lừa ngươi sao? Ngươi nhìn a, chúng ta đây mấy người, có cái nào nhìn giống cái kia Mộc Nhị ác ôn công tử hay không?”
tiểu cô nương nhìn qua một lượt, Triệu Tiếu Tiếu, Tiểu Mai, Tiểu Lan, Triệu Vô Cực, mỗi người trên mặt thần sắc hiền hòa, quả nhiên không giống người xấu kia.
Triệu Tiếu Tiếu cười nói:
“ tiểu muội muội a, lúc trước chúng ta định đưa ngươi về nhà trọ, nhưng nhà trọ cũng quá không tiện liền đem ngươi về Tiên Y phường, vị kia ca ca chính là Tiên Y phường lão bản a! hắn chính là người cứu ngươi a!”
Triệu Tiếu Tiếu giới thiệu Triệu Vô Cực, tiểu cô nương hiếu kì nhìn về phía Triệu Vô Cực, quả nhiên thiếu niên anh tuấn tiêu sái, nụ cười như gió xuân, rất dễ được lòng người khác.
Tiểu cô nương nhỏ giọng hỏi:
“ Tiên Y phường? chẳng lẽ là chỗ bán rất nhiều y phục đẹp đẽ đấy sao?”
“ đúng vậy, chính là chỗ đó! Tiểu muội muội ngươi có thể không tiêu phí nổi chúng ta y phục, nhưng ngươi cũng biết danh tiếng của Tiên Y phường chúng ta, xem ra danh khí của chúng ta ở kinh thành còn không nhỏ nha!”
tiểu cô nương có chút ngại ngùng, y phục ở Tiên Y phường nàng đương nhiên biết, chỗ này nàng từng ở bên ngoài nhìn qua một lần, cũng chỉ có thể từ xa nhìn vào, y phục vô cùng đẹp mắt, bên trong còn có cả y phục mặc vừa cho nàng dạng này tiểu hài, đáng tiếc quá đắt mà thôi.
Triệu Vô Cực giống như là hiểu nàng suy nghĩ lập tức lên tiếng:
“ tiểu muội muội, có muốn hay không lát ta tặng ngươi một bộ y phục xinh đẹp. Ngươi mặc y phục xinh đẹp vào, chắc chắn sẽ rất xinh a!”
tiểu cô nương có chút khó khăn:
“ mẫu thân nói không thể tùy tiện nhận quà từ người lạ!”
Triệu Vô Cực ha ha cười nói:
“ không cần lo lắng, đại ca là lão bản ở đây, một bộ y phục mà thôi, đối với ta chẳng đáng cái gì. Ta tặng cho tiểu muội muội một bộ y phục, sau đó dẫn ngươi đi ăn, rồi mang ngươi về nhà với phụ mẫu ngươi được không?”
tiểu cô nương có chút lưỡng lự, không biết có nên đồng ý hay không, Triệu Tiếu Tiếu lập tức bổ đao:
“ tiểu muội muội, công tử nhà chúng ta lần đầu tiên đến kinh thành liền gặp ngươi chuyện bất bình ra tay tương trợ, ngươi cũng không cần nghi ngờ hắn lòng tốt làm gì, ngươi nghĩ thử xem a, hắn dạng này có tiền có quyền người, lừa ngươi một cái nhà nghèo tiểu cô nương thì được gì?”
tiểu cô nương nghĩ nghĩ, quả thật nàng cũng không có cái gì giá trị để đối phương lừa a!
Thế là nàng gật đầu, Triệu Vô Cực vui vẻ mang nàng xuống Tiên Y phường chọn một bộ xinh đẹp màu tím y phục, giúp nàng chải lại tóc, rửa một cái khuôn mặt.
Tiểu cô nương mặc vào xinh đẹp y phục cả người tinh thần vô cùng, so với trước đây xinh đẹp đáng yêu gấp trăm lần, quả thật là chọc người yêu thích không thôi.
Triệu Vô Cực lại mang nàng đi ăn một bữa đại yến, trước bồi dưỡng một chút tình cảm, sau này trở lại sẽ càng dễ nói chuyện tình cảm, mang nàng về Thanh Vân Tông tu hành.
Tiểu cô nương chỗ nào được ăn dạng này đại bữa tiệc, lập tức vui quên cả trời đất, lúc này liền mở rộng bụng ăn, vô cùng vui sướng.
Có thể nói, trong cuộc đời nàng ngày hôm nay chỉ sợ là một ngày được ăn nhiều món ngon mĩ vị như vậy a. 
Triệu Vô Cực cùng tam nữ ăn xong cũng hài lòng đứng dậy rời đi, hắn lên tiếng:
“ tiểu muội muội, nhà ngươi ở đâu, ca ca mang ngươi về a!”
tiểu cô nương cười hì hì nói:
“ tốt a, để ta chỉ đường!”
.........
Mộc Nhị trở về Mộc gia, sắc mặt vô cùng khó xem.
Mang mấy cái chân chó ở trên đường khi nam bá nữ mà thôi, không ngờ lại gặp phải dạng này công tử ca thích chen mũi vào chuyện của người khác.
Dạng này công tử ca, ở kinh thành nhiều vô cùng, chính là nhiệt huyết sôi trào thấy bất bình liền một tiếng rống, rống xong liền đi cũng chẳng quản phía sau là chuyện gì.
Nhưng quan trọng là, hắn chính là cái kia xui xẻo bị người bắt làm nhân vật phản diện a!
Đã vậy còn tại trên đường bị người ta dọa đái, tiểu tiện không tự chủ, quả thật đối với hắn cái này Mộc gia đại thiếu nhục nhã đến cực hạn!
cái này mặt mũi, nhất định phải tìm về!
cái kia tiểu tiện nhân, cũng phải cho xử lí!
Mang một bụng tức giận, Mộc Nhị trở về thay một thân quần áo xong đối với một cái hạ nhân gọi lên:
“ Mộc Tí thúc, ngươi đi theo ta, ta có việc nhờ ngươi!”
một cái tóc trắng lão giả lên tiếng:
“ vâng, công tử!”
Mộc Tí, mộc gia nuôi từ bé hạ nhân, học Mộc gia tu luyện chi pháp, là Mộc gia trung thành cẩu, cũng có thể vì Mộc gia bán mạng
Mộc gia gia chủ Mộc Hải cho hắn đi theo Mộc Nhị bảo vệ đối phương an toàn, hôm nay Mộc Nhị nổi hứng đi dạo phố, cũng không mang theo hắn, không ngờ liền bị người cho bắt nạt.
Bởi vậy lúc này, Mộc Nhị muốn trả thù.
Mộc Nhị đầy một bụng tức giận đối với một cái chân chó hỏi:
“ đã tra được cái kia tiểu tiện nhân nhà ở đâu chưa?”
chân chó lập tức cười hì hì:
“ công tử yên tâm, ta đã sớm giúp công tử tra cái rõ ràng!”
Mộc Nhị ánh mắt lóe lên ngoan độc chi sắc vung tay:
“ đi thôi!”
đám người kéo nhau tới tiểu cô nương nhà nhỏ phía trước, đây là một cái ngõ nhỏ ở sâu bên trong, nhà của bọn hắn là dạng kia thấp bé nhà dân, không hề có gì đặc biệt.
Vừa nhìn qua liền biết là nghèo không quyền thế dạng kia.
Hắn trực tiếp đá phăng đại môn, la lên:
“ vào bắt người!”
“vâng!”
đám chân chó xông vào, một lát sau trong nhà liền truyền tới một cái nữ nhân khóc lóc sợ hãi âm thanh!
Nàng nhanh chóng bị kéo lê ra ngoài, nữ nhân một đường la hét khóc ròng, sau đó nhìn thấy Mộc Nhị lập tức cho quỳ xuống dập đầu:
“ công tử tha mạng, công tử tha mạng! Không biết tiểu nhân có chỗ nào đắc tội công tử a!” 
Mộc Nhị lạnh lẽo hỏi:
“ nhà ngươi cái kia tiểu nha đầu đâu?”
Nữ phụ nhân nghe vậy lập tức im ắng một cái, chả lẽ con gái nàng ở đâu đắc tội cái này đại công tử sao?
nhưng nàng con gái cũng không phải đồ ngốc, nàng đã sớm dặn dò qua, nhà hắn vừa nghèo vừa yếu, không thể chọc người khác tức giận a.
Con gái nàng vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện, sao có thể đi chọc dạng này công tử được cơ chứ?
Trong lòng nàng vừa sợ hãi vừa tuyệt vọng, lập tức dập đầu xuống đất, vô cùng dùng lực khiến trên trán cũng xuất hiện vết máu, nàng vừa khóc vừa nói:
“ công tử, nhà ta tiểu nữ oa có chỗ nào đắc tội công tử, ta cho ngài bồi tội a.
Nó chỉ là một cái con nít, không hiểu chuyện gì, công tử cần gì chấp nhặt với nó a!”
chân chó lập tức đạp nàng ngã lăn ra đất, sau đó mắng to:
“ con nít không hiểu chuyện? Công tử nhà ta nhìn trúng nàng chính là nàng phúc phận, vậy mà còn dám phản kháng cắn thương công tử nhà ta, nàng quả thật là không biết sống chết!”
Nữ phụ nhân nghe vậy trong lòng lập tức lạnh siu siu, con gái nàng bị cái này công tử nhìn trúng? 
Nhưng mà nàng chỉ là một cái tiểu cô nương a, sao có thể?
Chờ chút, cái này công tử, vậy mà tiểu cô nương cũng không buông tha, cầm thú như vậy?
Trong lòng nàng lúc này như rơi xuống vạn trượng vực sâu, gặp phải dạng này cầm thú không bằng công tử, chỉ sợ kết cục của nàng một nhà không tốt đẹp đi đâu, nhưng cho dù thế, nàng cũng phải bảo vệ con gái nàng.
Ít nhất đối phương chưa trở về, vẫn còn hi vọng.
Nàng vội vàng khóc lóc kể lể:
“ công tử, nhà ta trượng phu sớm qua đời chỉ để lại 2 cái mẹ góa con côi chúng ta sống nương tựa vào nhau, công tử làm ơn giơ cao đánh khẽ...”
Chân chó lập tức một chân đạp tới lần nữa mắng to:
“ ai quản các ngươi mẹ góa con côi, nàng ở đâu rồi?”
nữ phụ nhân sợ hãi, tuyệt vọng, bị đánh nhưng không dám phản kháng.
Đây chính là kẻ yếu nhân sinh, vô cùng bi ai a!
nàng run giọng nói:
“ nàng đã đi rồi!”
“ đi rồi? Ngươi đùa ta đây?”
“ đúng vậy, đi rồi!”
Mộc Nhị thấy đối phương như vậy, hôm nay bắt cái kia tiểu tiện nhân trả thù chỉ sợ còn không được, cuối cùng tức giận mắng một tiếng:
“ Hừ, xử lí nàng đi!”
“vâng, công tử!”
Chân chó rút ra đao, dần dần tiến về nữ phụ nhân
Nữ phụ nhân sợ hãi lùi lại, la to:
“ công tử tha mạng, công tử tha..”
Phốc!
Máu tươi văng tung tóe, nữ phụ nhân ngã xuống trong vũng máu, co giật mấy cái liền đoạn khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.