Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1003: Thanh Vân Tông lão tổ tông




Tại Hải Chiến Nghi cùng Diệp Ân Vi đang vui vẻ thời điểm, Triệu Vô Cực đã được Bạch Vô Thường dẫn tới gặp Thái Nhất trưởng lão.
Lần này Tiên Y phường của hắn tổn thất không nhỏ là sự thật, bởi vậy hắn cần có phương án ứng đối ngay lập tức.
Tiên Y phường của hắn tuy chỉ mở trong Thanh Vân Tông, nhưng mỗi ngày đều có thể thu vào tính bằng vạn đơn vị Linh thạch, quả thật gà đẻ trứng vàng.
Đây chính là đám người Thanh Vân Tông đối với Tiên Y phường còn lạ lẫm, bởi vậy sức mua rất lớn.
Chờ một thời gian bọn hắn y phục đã đầy đủ, sức mua đương nhiên giảm bớt.
Thời gian này cũng là thời gian bán chạy nhất của Tiên Y phường, nhưng trúng tiểu nhân hãm hại, bởi vậy không thể không đóng tiệm nghỉ bán.
Mà Bạch Vô Thường chính là bị hắn nhờ vả tới đây làm việc.
Thái Nhất thấy người tới là Bạch Vô Thường cùng Triệu Vô Cực, nở ra hòa ái nụ cười nói:
“ Vô Cực đến chơi a, vào đi!”
Hắn đương nhiên biết là Triệu Vô Cực đến chơi, bởi vì Bạch Vô Thường quả thật không có việc gì bỗng nhiên đến chỗ của hắn cả.
Hai người gật đầu nhanh chóng đi vào bên trong.
Thái Nhất ở kiếm phong cuộc sống rất đơn giản.
Hắn không quan trọng ngoại vật, chỉ truy cầu kiếm đạo, bởi vậy thực lực ở Thanh Vân Tông chỉ dưới Long Ngạo Thiên (không tính lão tổ).
Nếu không phải Long Ngạo Thiên nhân sinh giống như mở hack đồng dạng, chỉ sợ Thái Nhất cũng không kém hắn một chút nào
“Vô Cực, hôm nay tới đây có chuyện gì, nói đi!”
Thái Nhất nhấp một ngụm trà ôn tồn nói, đối với hậu bối, nhất là dòng chính hậu bối lại không hề ỷ thế hiếp người, thực lực mạnh mẽ hắn vô cùng sủng ái.
Dạng này mới có thể chấn hưng được Thanh Vân Tông, hoàn thành tâm nguyện của Thanh Vân Tông các bậc tiên hiền a.
Triệu Vô Cực mỉm cười nói:
“ Thái trưởng lão, ta muốn xin gặp lão tổ một chút!”
Thái Nhất trên tay hơi dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực có chút ngạc nhiên, nhưng hắn không hề lập tức từ chối mà nói:
“ Vô Cực, ngươi hẳn cũng biết, lão tổ không phải ai muốn gặp cũng có thể gặp a!
Đây chính là đỉnh cấp chiến lực của Thanh Vân Tông, cũng là môn phái chúng ta cuối cùng bài tẩy.
Một số môn phái sẽ không bao giờ cho môn nhân đệ tử gặp lão tổ, để đảm bảo cho dù lão tổ tọa hóa, bọn hắn tin tức cũng sẽ không bằng cách nào đó bị người dò la ra.
Ngươi muốn gặp lão tổ, đương nhiên phải có đầy đủ lí do, trước hết phải thuyết phục được ta cái đã.
Ngươi có thể gặp được lão tổ, cũng đồng nghĩa với chúng ta, và nhất là ta, người đang thay mặt điều hành Thanh Vân Tông đồng ý, bởi vậy nhất định không được vô lễ, cũng không được yêu cầu quá phận.
Đương nhiên, nếu ngươi muốn nhờ lão tổ làm việc, ngươi phải bỏ ra cái giá tương xứng với sự tình mình đề ra.
Đơn vị tính, ít nhất phải là vạn Linh thạch cất bước!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ Thái trưởng lão hẳn là cũng biết gần nhất ta mở Tiên Y phường a?”
Thái Nhất nhẹ gật đầu:
“ biết, Tiên Y phường của ngươi gần nhất lên đầu sóng ngọn gió, rất nhiều người đều đang chú ý!”
Triệu Vô Cực thở dài nói:
“ Tiên Y phường chúng ta gặp phải một cái sự cố, ta vốn nghĩ không nhanh như vậy gặp phải, đang tìm cách khắc phục dần, nhưng cuối cùng vẫn là gặp phải.
Có tiểu nhân muốn hãm hại, trộm đi y phục của chúng ta.
Bởi vậy ta cần nhờ lão tổ ra tay, chỉ có lão tổ mới có thể đủ sức giúp ta chuyện này.
Ta chỉ muốn xin một cái ấn kí của lão tổ mà thôi!”
Thái Nhất nghi ngờ nhìn Triệu Vô Cực:
“ ấn kí?”
Triệu Vô Cực gật đầu:
“ đúng vậy, là một loại cảnh báo ấn kí.
Nói đơn giản chính là, ta dùng ấn kí khắc lên y phục của ta, sau đó ta giữ một cái ấn kí thứ 2, ở chỗ cổng Tiên Y phường liền làm một cái máy dò.
Muốn mang đồ vật từ Tiên Y phường đi ra ngoài, trên đồ vật đó phải có cả 2 cái ấn kí, chính là lúc người khác mua đồ thanh toán xong ta khắc ấn kí thứ hai lên, nếu không chỉ có một cái đi qua máy dò xét, nó sẽ kêu lên.
Bởi vậy ta có thể phòng bị tiểu nhân trộm đồ vật, cũng có thể giảm bớt nhân thủ trong việc trông coi cửa hàng!”
Thái Nhất vô cùng thông minh, chỉ cần nghe qua Triệu Vô Cực lời nói liền hiểu được hắn muốn gì.
Quan trọng nhất ở đây chính là cái này ấn kí cho dù ngươi cất nó ở trong nhẫn trữ vật hay túi trữ vật đều có thể bị máy dò dò ra.
Cái này đã liên quan tới không gian thần bí.
Bởi vậy, nếu không có hóa thần kì cảnh giới là không thể nào động vào cái này huyền bí.
Thái Nhất nghe vậy gật gù nói:
“ được, ta đồng ý.
Nhưng Vô Cực ngươi phải biết rõ, lão tổ quanh năm bế quan, không phải ai muốn gặp cũng có thể gặp được.
Ta dẫn ngươi đi gặp hắn, phần lớn đều xem ở trên mặt sư gia ngươi.
Không có việc thật sự quan trọng thì tự nghĩ cách giải quyết, chờ phiền lão tổ, biết hay không?”
“vâng, Thái trưởng lão!”
Triệu Vô Cực ngoan ngoãn gật đầu.
Đối mặt với Thái trưởng lão bậc này hiền từ trưởng bối, hắn không lên nổi bất kì cái gì đùa cợt cùng bất kinh tâm tư.
Bạch Vô Thường mỉm cười nhìn Triệu Vô Cực, lần này xem như đối phương phải nhờ đến hắn mặt mũi đi.
Hắn cái này làm sư gia cuối cùng cũng thấy làm được mấy việc mà khiến hậu bối phải nhớ kĩ nha.
Bạch Vô Thường cảm giác trong nội tâm thật thoải mái.
Ba người nhanh chóng hướng Thanh Vân Tông hậu sơn đi tới, Triệu Vô Cực lần này thấy được Từ Tiểu Bạch trong lời nói cái kia khe nứt không gian.
Quả thật cùng Tiểu Hoàng lúc sử xuất thần thông đồng dạng, để hắn một trận tim đập nhanh cảm giác.
Ngự kiếm phi hành vô cùng nhanh, không mất mấy thời gian Triệu Vô Cực liền được dẫn tới một cái tòa tháp lớn trong sơn cốc.
Triệu Vô Cực nhíu mày, ở trong sơn cốc xây tháp, cái này cũng có chút kì dị nha.
Có điều ở đây linh khí thật nồng đậm, không hổ là lão tổ nơi bế quan.
Thái Nhất lấy ra lệnh bài, lệnh bài nhanh chóng bay lên, một đạo tử quan từ trong lệnh bài chiếu rọi mà ra, bay vào trong sơn cốc, sau đó bay tới trên tháp, cuối cùng Tử quang bị thu hồi.
Thái Nhất lên tiếng:
“ Vô Cực, đến đây ngươi tự đi đi. Ta cùng Bạch Vô Thường chờ ngươi ở đây!”
“vâng, trưởng lão!”
Triệu Vô Cực một mình đi tới, hắn tinh thần kéo căng chú ý xung quanh.
Xung quanh sơn cốc tuy là linh khí dồi dào hoa cỏ mọc rậm rạp nhưng lại một mảnh tĩnh mịch như tử cốc, khiến Triệu Vô Cực trong lòng có chút chột dạ.
Nhưng một đường đi tới hắn cũng không gặp cái gì bất trắc, cuối cùng đi tới trước mặt cái này cổ tháp.
Tháp cao mười mét, bên ngoài lộ ra một luồng cổ kính khí tức, giống như đã tồn tại hàng trăm hàng ngàn năm tuế nguyệt đồng dạng.
Triệu Vô Cực vừa tới trước cửa, cánh cửa tự động mở ra.
Hắn đi vào bên trong, không gian vô cùng rộng lớn, bốn phía có các cột hình trụ hình tròn xây lên bao quanh chống đỡ lấy tháp, một ít ánh sáng le lói hiện lên.
Triệu Vô Cực nhìn vào trung tâm, chỉ thấy một cái lão giả đang ngồi khô thiền trên một cái bồ đoàn, xung quanh hắn linh khí ngưng tụ vô cùng nồng đậm, gần như hóa thành dịch.
Dựa theo đối phương hô hấp tiết tấu, Triệu Vô Cực cảm giác được vô cùng quen thuộc, là Tử Hà thần công công pháp.
Triệu Vô Cực đi vào, đối phương liền từ từ mở mắt ra.
Lão giả lớn tuổi râu tóc bạc phơ, phía dưới cằm kéo dài ra một chòm râu, hai bên mé cũng có hai hàng râu, lông mi trắng xóa, vô cùng tiên phong đạo cốt.
Tuy lớn tuổi nhưng ánh mắt không chút nào vẩn đục, ngược lại tỏa sáng như có tinh thần chiếu rọi, mắt vừa mở, thần quang hiện.
Triệu Vô Cực cảm giác, đạo thần quang kia đảo qua trên người mình, hắn có bất kì cái gì nội tình đều bị đối phương nhất thanh nhị sở giống như vậy.
Giọng nói đối phương ồm ồm hữu lực vang lên:
“ đã rất lâu rồi mới có một cái đệ tử của Thanh Vân Tông tới đây, quả thật hiếm thấy nha.
Vừa rồi là lệnh bài của Thái Nhất tên tiểu tử kia mở ra trận pháp, vậy bây giờ hắn hẳn là đang tiếp quản môn phái chứ? Long Ngạo Thiên đi đâu?
Còn ngươi là ai?”
Triệu Vô Cực vội vàng chắp tay nói:
“ tiểu bối Triệu Vô Cực bái kiến sư tổ. Ta là con trai của Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương trưởng lão, Long chưởng môn đang bế quan trùng kích cảnh giới, hiện nay môn phái được Long chưởng môn giao lại cho Thái trưởng lão quản lí!”
Lão giả gật đầu nói:
“ ồ, ra vậy! quả nhiên là mầm mống không tệ nha.
Căn cơ vững chắc, nội tình hùng hậu, sát khí nội liễm, kiêu nhưng không cuồng, quả thật là thiên kiêu cấp bậc nhân vật.
Cho dù là ở mấy trăm năm trước, cũng xem như lương tài hiếm gặp.
Thanh Vân Tông tu luyện càng ngày càng đi xuống, có thể có được bậc này kì tài đã rất khó.
Hơn nữa ngươi còn có thể có được Thái Nhất đồng ý tới chỗ này, hiển nhiên không phải dạng người tầm thường, đương nhiên ta cũng không tính ngươi là Thanh Vân Tông dòng chính vào chỗ này.
Được rồi, có gì cần ta giúp nói đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.