Hệ Thống Của Tôi Quá Lỗi

Chương 58: bạn cùng phòng!






Thi tuyển không kéo dài quá lâu kết thúc đúng cuối ngày.
Huyền Long không ở trọ mà trực tiếp ở kí túc xá trường, một ngày dài mệt mỏi nhàm chán với hắn khi đến kí túc xá hắn ngã ầm úp mặt xuống giường lười biến.
Kí túc xá nam không rộng mỗi phòng có hai giường vừa đủ.
Huyền Long đúng lúc lười biến thì bắt ngờ Yue xuất hiện từ giữa căn phòng, cô khụy gói trước Huyền Long bộ dạng cung kính.
"Chủ nhân."
Yue cúi đầu trước Huyền Long.
Huyền Long không động bộ dạng lười biến trong rõ, hắn gần như không để mắt tới Yue.
"Có chuyện gì sao?"
"Thần đến đưa tài liệu về các Tông môn và tiền chi nhánh vừa mới thành lập."
Yue vẫn cúi đầu.
Nghe được lời Yue, Huyền Long có chút ngạc nhiên lòng thầm đánh giá lại tài năng của hai người Mia và Yue.
"Được rồi đứng lên đi, lần sau không cần cầu kì như vậy. À phải rồi tiền ta lấy 1 nửa còn lại hai ngươi tự chia đi."
Huyền Long đưa tay cầm lấy sắp tài liệu trên tay Yue lướt qua đọc.
Nhưng hắn chưa đảo mắt đọc được bao nhiêu thì Yue bắt ngờ chòm lên người hắn hai tay choàng sau cổ ôm lấy hắn rồi cả hai ngã ra giường, Yue đè lên Huyền Long ép bộ ngực của mình vào lòng Huyền Long hơi thở cô có chút gấp bên cổ Huyền Long khiến hắn bất giác đỏ mặt.
"Yue, Làm gì thế?"
"Chủ nhân, người ghét Yue sao?"
Huyền Long có vẻ bất ngờ khi nghe câu hỏi Yue.

"Không, ngươi hôm này sau thế?"
Yue bộ dạng ngượng ngùng mặt đỏ không thể đỏ hơn mắt đối mắt với Huyền Long.
"Mia-Sama nói ngài ghét Yue không quan tâm đến Yue."
What? Huyền Long mắt giật giật hắn rốt cuộc cũng biết nguyên nhân từ đâu ra, thì ra là do con nhện vô dụng vở trò.
"Hôm nay để Yue phục vụ người có được không?"
Yue bộ dáng mị mị cô bắt đầu cởi áo.
Huyền Long giật mình nhanh chóng chụp lấy tay cô dừng cái hành động trước tuổi này lại, hắn hiện tại chỉ 12 làm ăn cái chi.
"Yue... Bình tĩnh, ta không ghét ngươi... Chuyện này để sao được không?"
Yue khựng lại.
"Ngươi thấy đó... Ta hiện tại chỉ 12 nếu muốn chiều chuộng thì để sao này đi."
Huyền Long đỏ mặt nói.
Yue nhìn cậu bộ dạng yêu kiều cô bắt ngờ nở nụ cười rồi sau đó bắt ngờ tấn công, cô để đôi môi ngọc mình chạm lấy môi Huyền Long trao cho hắn nụ hôn say đấm.
"Hì hì, chủ nhân hứa rồi đấy."
Yue buông Huyền Long ra nói.
Hắn lúc này như chết đứng lần đâu tiên hắn bị cưỡng hôn, ngơ ngác chưa biết chuyện gì sảy ra.
Ngay lúc Yue chủng bị rời đi Huyền Long lên tiếng.
"Lần sau ngươi không cần đích thân đến nửa, ngươi biết đấy nơi đây có mấy lão quái vật việc ngươi đột nhập vào không sớm thì muộn cũng bị phát hiện. Lần sau gửi thư cho ta là được."
"Rõ rồi."
Yue cúi đầu sau đó biến mất.
Huyền Long cần sắp giấy lên đọc hắn hơi nhíu nhíu mắt, đúng lúc đang chăm chú thì hắn nghe thấy tiếng bước chân ngay lập tức suy đón là bạn cùng phòng.
Liếc nhẹn cánh cánh cửa đang mở cái hắn tiếp tục đọc đống tài liệu, phải nói Yue và Mia rất có năng khiếu trong việc kinh doanh chỉ trong mấy ngày mà ngay lập tức thành lập được một số chi nhanh nhỏ lẻ ngoài đống tài liệu về các Tông môn thì còn có tái liệu về các chi nhánh mà họ đã thành lập điều này rất khiến Huyền Long hài lòng.
Cánh cửa phòng mở, bước vào là một thân ảnh có phần mảnh mai da trắng, tóc cam buộc đuôi ngựa, khuôn mặt bán nam bán nữ, đôi mắt màu cam to tròn, cập lông mi cong uống lượng, cái miệng cái đào trong dễ thương.
Huyền Long tuy đọc tài liệu bộ dáng không quan tâm nhưng hắn cũng liếc sơ qua người này bất giác Huyền Long hơi nhíu mày xong hắn lại bộ mặt không quan tâm tiếp tục đọc tài liệu.
Kẻ bước vào đảo qua nhìn Huyền Long cái sau đó chân mài hơi nhíu, bỏ cái túi đồ xuống giường liền quay sang Huyền Long.
"Này tên kia? Ta không muốn ở chung với ngươi, đi đổi phòng khác đi."
Huyền Long không trả lời hắn tiếp tục đọc tài liệu.
Nhận thấy kẻ đối diện không thèm quan tâm, liền nổi giận quát.
"Này! Ngươi bị điếc à! Ta không muốn cùng phòng với ngươi, Cút!"
Huyền Long miệng cười nhẹn hắn đặt sắp tài liệu xuống.
"Tại Sao? Ta đến trước mà?"
"Ngươi... Được! Ra sân, ta thách đấu với ngươi nếu thắng ngay lập tức đổi phòng."
Huyền Long cười cười tay lại xoa xoa cầm.
"Thú Vị! Lại dám giả nam trước mặt ta, xem ta xử ngươi ra sao Ke ke ke!" (Suy nghĩ)
[Chủ nhân, sao ngài biết cô ta là Nữ?]
"Đoán!"

[What...? Không phải chứ! Đoán thôi mà ngài chắc vậy à?]
"Không chắc, thử mới biết."
[Chủ nhân?]
"Hửm?"
[Biến Thái!]
"Ta sẽ xem đó là một lời khen."
[…]
................................
Cả hai nhanh chóng tiến ra sân tập, ở học viện việc thách đấu thường xuyên xảy ra để rèn luyện khả năm chiến đấu việc này không bị cấm tuy nhiên việc giết người tuyệt bị cấm.
"Đúng là trẻ con đụng cái là đồi solo (Yasuo), À mà mình bây giờ cũng là trẻ con nhỉ?" (Suy nghĩ)
Cả hai người ra sân tập ngây lập tức nhận được sự chú ý đến từ các học viên lớp E, nhiều kẻ nhận ra Huyền Long.
"A! ta nhớ tên này, là kẻ có Võ Hồn là ngọn lửa kì lạ."
"Gì đây, gì đây! Mới nhận phòng mà đã đánh nhau à?"
"Thú vị, chắc phân ai là lão đại phòng đây."
"Ngươi bị điên à? Có hai người cũng phân ai lớn nhỏ."
"Điên cái đầu ngươi! Xong ta và ngươi cũng đánh."
"Cái gì?"
"Kiểu này chắc nhìn nhau không thuận mắt rồi."
"Thú vị, ta muốn xen kẻ nào mạnh hơn."
"......"
Nơi hai người so tài nhanh chóng nhộn nhịp không trọng tài chỉ đơn giản là lườm nhau xem ai ra tay trước mà thôi.
Huyền Long bộ dáng bình thản hắn gần như không thủ thế, bên khác kẻ tóc Cam đã vào tư thế chiến đấu.
"Ta tên Ninh Tâm! Xưng tên đi để ngươi tâm phục khẩu phục."
"Ta tên Huyền Long."
Lời vừa vứt ngay lập tức Ninh Tâm lao đến tấn công nhưng chưa kịp suy nghĩ mình tấn công thế nào thì đã thấy không gian như đảo ngược sau đó là ngã ầm xuống mặt đất cơn đau nhanh chóng truyền đến não cô.
"Chuyện gì vừa xảy ra?" (Suy nghĩ)
Ninh Tâm khó khăn đứng vậy lườm Huyền Long, lúc này bộ dáng cười cười của hắn khiến cô như muốn nổi điên.
Thân vận hồn lực ngay lập tức một Hồn Hoàn màu vàng xuất hiện kèm theo đó phía sau cô là một vật thể không xác định màu đen có mắt và tay nhưng bao phủ là một nguồn khí màu đen.
Võ Hồn Ám Ma!
Ninh Tâm ngay lập tức thi triển Hồn Kĩ tấn công Huyền Long.
"Đệ Nhất Hồn Kĩ-Ám Độn!"
Bên đối diện Huyền Long không có động thái gì nhiều thủ thế cũng không rất kiêu ngạo.
Khi triển hồn kĩ Ninh Tâm biến mất hóa thành làng khí màu đen chui vào đất cuối cùng bất ngờ xuất hiện phía sau Huyền Long đinh vung quyền đánh lén nhưng khi cô kịp nhận ra một con dao không dài chỉ dài hơn ngón tay người trưởng thành một chút đã chỉa vào mắt cô tự hồ như sắp đâm thẳng vào mắt cô vậy nhưng nó dừng lại chỉ cách mắt cô dài cm.
"Ta thắng."
Huyền Long cười thu lại con dao.

"Không công bằng! Ngươi dùng vũ khí."
Tất nhiên là Ninh Tâm không dễ dàng bỏ cuộc, ngay lập tức phản bác dù cho khuôn mặt vẫn tái xanh gì sợ hãi.
"Gì? Ngươi có bảo là không đượcdùng không?"
Huyền Long đưa hai tay sang hai bên, nâng hai vai nói.
"N-Ngươi!"
Ninh Tâm bộ dạng tức tối chỉ thẳng ngón tay về phía Huyền Long hậm hực nói.
"Ngươi không phục?"
Huyền Long nói.
"Không phục! Một chút cũng không phục!"
Chớp lấy thời cơ Ninh Tâm ngay lập tức trả lời.
"Cợi ngươi! Phòng là ta đến trước ta chọn giường, muốn đi cũng là ngươi đi ý kiến lên phường... À nhầm lên phòng giám thị mà kiến nghị, bye bye ta về phòng đây không chơi vơi ngươi nửa."
"Ngươi... Ngươi..."
Ninh Tâm tối mặt nhìn xuống đất, như không kiềm được cơn giận cô ngay lập tức lao đến đánh lén Huyền Long.
Lao đến cô tiếp cận Huyền Long tung cú đá từ phải sang trái nhắm vào vị trí giữa đầu.
Đáp lại với cô như đã biết trước Huyền Long đưa tay phải lên đỡ lấy.
Bịch!
Huyền Long không động hắn vẫn yên.
"Cứng quá..."
Ninh Tâm trong thâm tâm bỗng nói lên, nhận thấy đòn tấn công bất thành cô ngay lập tức ổn định tư thế tung cú đá thẳng ngay giữa xương sống Huyền Long.
Tách!
Không sai là tiếng Xương kêu đòn tấn công của Ninh Tâm đánh trúng nhưng bộ dáng Huyền Long không đau mà ngược lại.
Phê~
"Xong chưa? Cứng đầu quá đấy!"
Huyền Long quay lại tung ra một quyền.
Đối mặt với quyền Ninh Tâm bất ngờ tái xanh mặt, cô thấy trước mắt cô có cặp mặt đỏ ngầu phát ra tử khí màu đỏ nghi ngút quyền của Huyền Long ngày càng gần ngay càng to tựa hồ không né được, cô sợ hãi nhấm chặt đôi mặt nhận mệnh.
Quyền của Huyền Long dừng lại trước khi chạm vào mũi ngọc của cô trước ánh nhìn ngơ ngác của người xem náo nhiệt Huyền Long bỏ đi.
Hắn không tha cho kẻ thù nhưng vẫn chưa đến mức điên đến độ so đo với cô nhóc 10 mấy tuổi.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.