" Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?" Trong đầu Phượng Hi nhất thời cứng lại. Triệu Vân Hưng nghe tiếng nổ bấy giờ cũng chạy tới nơi, nhìn thấy cảnh này, lão cũng cả kinh hai mắt trợn tròn.
" Chuyện này, rốt cuộc là ai làm?" Phản ứng đầu tiên là Triệu Vân Hưng, lão lập tức hô lên " Thị vệ, thị vệ đâu?"
Hai thị vệ rất nhanh chạy tới, nhìn thấy Triệu Vân Hưng đang bạo nộ như vậy cũng chỉ biết câm như hến,
" Vừa rồi, đúng là vừa rồi có ai tới đây không? Các ngươi có gặp qua không?" Triệu Vân Hưng quát lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hai thủ vệ hoảng sợ nhìn cảnh tượng còn lại của vụ nổ mạnh, cẩn thận thở dài nói " Triệu tướng quân, tiểu nhân thực sự không gặp qua người nào, hôm nay căn bản không có ai tới thành chủ phủ"
Triệu Vân Hưng lúc đầu không tin hai thị vệ này nói, sau đó còn đi hỏi rất nhiều thủ vệ khác nhưng đích xác không hề có ai tới thành chủ phủ trong ngày hôm đó.. Chuyện này sẽ có hai vấn đề xảy ra: một là không hề có ai đến, hai là có người đến nhưng thủ vệ không phát hiện được.
Nhưng thành chủ phủ có mấy người là chín cấp tiên đế, nếu có người đến mà ngay cả chín cấp tiên đế cũng không phát hiện được sao?
" Triệu tướng quân, rất có thể bọn họ nói là thật" Phượng Hi nói " Mặc dù ta không phải lúc nào cũng dùng thần thức để điều tra thành chủ phủ, nhưng nếu có người đến không cớ gì mà ta không phát hiện được"
" Chuyện này…." Triệu Vân Hưng lúc này trên trán cũng toát đầy mồ hôi, trong phủ của mình mà xảy ra chuyện này, sau này làm sao nói chuỵện với Hồng Quân được đây?"
Phượng Hi cũng có chút nhíu mày " Triệu Tướng Quân, ta nghĩ chuyện này cũng có chút cổ quái, bình thường Cổ Bàn cũng không ra ngoài, cũng không thể kết oán với người khác. Nếu có người đến thành chủ phủ gây hấn, cũng không thể bỗng dưng đi tìm Cổ Bàn, huống chi Cổ Bàn vẫn đang còn trong mật thất, vạn nhất …đây là ta nói vạn nhất nếu có địch nhân tiến đến mà chúng ta không biết và sau đó nổ mạnh, nhưng cho dù tự bạo thì năng lượng cũng không thể như thế này, muốn lấy mạng Cổ Bàn căn bản vụ nổ này chưa đủ.
Triệu Vân Hưng tỉnh táo ngẫm lại, quả thật đúng như lời Phượng Hi. Thực lực của Cổ Bàn hắn biết, mặc dù mới là bát cấp tiên đế nhưng ngay cả Phượng Hi là Cửu cấp yêu đế, bản thể là siêu cấp thần thú Hoả Phượng hoàng mà còn xa mới bằng được Cổ Bàn. Nếu muốn dùng nổ mạnh để giết Cổ Bàn căn bản dùng vụ nổ này là không đủ.
Kỳ thật có một điểm mà Phượng Hi không nói, cho dù Cổ Bàn có chết thì cũng lại xuất hiện ở Tầng không gian này, nếu như Cổ Bàn tìm đựơc Bạch Hổ thành thì chân tướng sẽ được rõ ràng.
Cũng không biết qua bao lâu, Cổ Bàn chậm rãi mở to mắt, trong vụ nổ mạnh đó, trong nhất thời linh hồn hắn chìm vào Nguyên Anh, lúc này Cổ Bàn đã mất đi nhục thân, chỉ còn lại mỗi Nguyên Anh. Nhưng đối với hắn không còn nhục thân cũng không tính là cái gì, đối với người tu chân mà nói, chỉ còn lại linh hồn thì có nghĩa là bất diệt. Nhìn xung quanh mình, Cổ Bàn có chút kinh ngạc " Đây không phải là vật chất của La bàn sao? Chẳng lẽ ta ở trong la bàn?" Cổ Bàn nghi hoặc nhưng chỉ trong nháy mắt hắn lại lắc đầu " Không đúng, La bàn bị nổ, ta chỉ còn lại nguyên anh, rốt cuộc nơi này là nơi nào?" Hắn cẩn thận nhìn lại xem đây là địa phương nào, chung quanh không gian giống như địa cầu khi xưa, chỉ là linh khí sung túc hơn rất nhiều, nhưng cách đó vạn thước là một mảnh hỗn độn, cái gì trông cũng không rõ ràng, không gian được cô đọng vô cùng đậm đặc, giống như tương hồ giống nhau, chỉ là khí thể kia đối với hắn thập phần quen thuộc, cứ như đã gặp ở đâu rồi, và khí thể này rất giống với khí thể của La bàn.
Hồng Mông, Lâm Mông còn có Tần Vũ đang ở dưới tàng cây quế đang nói về những suy đoán của bọn họ, đồng thời trên mặt của ba người đột nhiên xuất hiện hiện một vẻ mặt không thể tư nghị, ba ánh mắt đồng thời nhìn nhau, cuối cùng Hồng Mông cũng mở miệng nói " Đi, chúng ta đi xem"
Chính tại nơi không gian đang rung động kia, ba người kinh hãi phát hiện nguyên anh của Cổ bàn. Cổ Bàn vốn là người địa cầu nên ba người rõ ràng vô cùng. Cũng bởi vì lần trước Tần Tư, Tần Sương và một số người đột nhiên biến mất, những người đó trên Hồng Mông kim bảng cũng biến mất, không thể tưởng được một mảnh không gian rung chuyển lại có liên quan đến Cổ Bàn.
" Đại ca, Hồng Mông kim bảng" Tần Vũ đột nhiên nói
" Không cần nhìn, tên của Cổ Bàn lại xuất hiện tại chỗ cũ của Kim Bảng" Sau đó Hồng Mông mỉm cười, nụ cười có vài phần giễu cợt chính mình " Xem ra trên thế gian này có rất nhiều sự tình mà ngay cả chúng ta Hồng Mông chưởng khống giả cũng không nắm trong tay"
Trên mặt Tần Vũ cũng xuất hiện đôi chút tươi cười, " Đại ca. Cổ Bàn có thể từ không gian kia đi ra, có phải hay không chúng ta cũng có biện pháp tiến tới không gian đó?"
Hồng Mông gật đầu nói " Trên lý thuyết là như thế, nhưng làm cách nào để đến thì chúng ta chưa biết"
Lâm Mông bên cạnh vuốt miệng nói " Đại ca. Tam Đệ các người không cần phải trạnh luận nữa, chúng ta đến hỏi tên tiểu tử kia có phải là rõ ràng hết không>?" Lâm Mông nói xong, lấy tay chỉ vào Cổ Bàn.
Cổ Bàn không hề biết nhất cử nhất động của mình đều diễn ra trước mắt ba vị chưởng khống giả, hắn vẫn đang nhắm mắt cảm nhận không gian xung quanh
đột nhiên Cổ Bàn trong mắt ba người dường như có điều gì đó lĩnh ngộ, nhất thời hai mắt mở ra hai tay không ngừng bắt theo pháp quyết, Khi đó trên người Cổ Bàn đột nhiên bắn ra vố số đạo kim quang, mỗi đạo kim quang bắn ra lại làm không gian xung quanh khuếch trương hàng ngàn dặm, nhưng một ngàn dặm nói với Hồng Mông không gian chỉ là một điểm nhỏ mà thôi.
Cảm thụ được không gian với linh khí đang ngày càng giảm, Cổ Bàn vừa động năng lượng cả người lập tức phát ra, nhanh chóng bổ xung linh khí cho không gian xung quanh.
" Uhm, mới có bao nhiêu năm mà hắn có thể lĩnh ngộ ra bí mật về cách sáng tạo vũ trụ" Lâm Mông kinh hô, hắn rõ ràng thấy Cổ Bàn trước mắt tình huống tương tụ như hắn trước đây. Đều là khai phá Hồng Mông không gian, nhưng sau khi tới Hồng Mông không gian được Hồng Mông hỗ trợ hắn mới khám phá hoàn toàn được bí mật. Nhưng hiện giờ Cổ Bàn vừa tới không gian này quả nhiên cũng bắt đầu quá trình diễn hoá vũ trụ, đúng là ngay cả so với Tần Vũ còn nhanh hơn mấy lần.
Hồng Mông thì không kinh ngạc như vậy, quay sang Tần Vũ " Tam đệ, chúng ta đợi thêm một lát nữa, xem ra chưởng khống giả thứ tư không phải là người của Tần gia rồi"