Tám người, trừ Nghịch Ương và Chu Lam ra, sáu người còn lại là hai Hạ Phẩm thần nhân, bốn Trung Phẩm thần nhân. Trông tổ hợp này có vẻ rất yếu thế nhưng khi nhóm này lao vào một ngàn vạn thượng phẩm thần nhân của Thạch Lâm hai nhà thì như hổ giữa bầy dê, tám kiện thiên thần khí trong tay mỗi lần huy động liền mang theo không ít sinh mệnh của thượng phẩm thần nhân.
Thiên thần khí, quả nhiên là thiên thần khí" Giờ phút này, vô luận là Thạch Thừa Thiên, Lâm Minh, Lâm Lượng và Chu Kinh đều có chút khiếp sợ. Hơi thở của Thiên thần khí bọn họ đều cảm nhận được. Vũ khí trong tay tám người kia đều là Thiên thần khí
Lâm Minh, Lâm Lượng liếc mắt nhìn nhau, hai người cũng không biết suy nghĩ cái gì. Lúc trước bọn họ cùng Thạch Thừa Thiên đàm phán, ngoại trừ Trận đạo quyển trục ra họ cũng muốn có được một kiện thiên thần khi, nhưng giờ này có thể thấy nếu thành công, họ không chỉ được một kiện.
Chu Kinh trong lòng cũng âm thầm sợ hãi. Nhìn đối phương như vậy Chu kinh lại cảm thấy có chút may mắn. Vì đối với sự lựa chọn lúc trước, nếu phát binh tấn công Hồng Quân thành, chỉ sợ kết cục của Chu Gia khó mà tưởng tượng được. đương nhiên tám người trước mặt này lợi hại nhưng Chu Kinh lại không hề lo lắng, điều mà hắn lo lắng nhất chính là cư dân nguyên sinh ở đây: tứ đại thú tộc còn chưa xuất hiện.
" Hừ" Thạch Thừa Thiên hừ lạnh một tiếng " Quả nhiên có chút bản lĩnh, nhưng người của ta cũng không phải đem đến cho ngươi tuỳ tiện giết, người đâu, chuẩn bị diệt thần trận"
Diệt thần trận do bốn mươi chín thượng phẩm thần nhân tạo thành, thuộc loại hợp kích trận pháp. Trận pháp này cực kỳ cứng cỏi, không những thế trận pháp này chủ yếu dựa vào bộ pháp, những người càng về sau tấn công càng mạnh, phát huy uy lực lớn nhất. Đừng nhìn họ chỉ có bốn mươi chính người mà khinh thường, thực lực của họ thực sự tương đương với Phong Vũ Lôi đoàn.
Lúc này liên quân càng được kích thích, tổng cộng bốn trăm chín mươi chín thượng phẩm thần nhân liền tách ra, cứ bốn mươi chín người là một tổ nhanh chóng kết thành trận pháp, diệt thần trận nhanh chóng được tạo thành, rất nhanh tiếp cận tám người bọn Hồng Quân.
" Hừ, các ngươi tưởng chỉ các ngươi mới có di động trận pháp sao?" Tôn ngộ Không khinh thường nói. Kim bổng trong tay lại vung lên, lấy mạng một thượng phẩm thần nhân, đồng thời truyền âm cho chín trăm thuộc hạ của mình.
Khi Thạch Thừa Thiên, Chu Kinh, Lâm Minh, Lâm Lượng đang nhìn chăm chú thì trên tường thành đột nhiên xuất hiện một đám người. Nhìn những người mới xuất hiện này Chu Kinh cũng có chút lo sợ, những người này không nhiều, chỉ vừa vặn chín trăm, mỗi một người đều đứng theo một loại huyền ảo quy tắc. người khác xem không hiểu nhưng Chu Kinh thì thấy quen thuộc vô cùng, đó là di động trận pháp, cùng một loại với trận pháp của Chu gia
" Tiểu tử Hồng Quân quả nhiên lợi hại, lúc này mới có ít năm quả nhiên đã nghiên cứu di động trận pháp, còn có trận thế huyền ảo như vậy, ta xem cũng không hiểu." Trong lòng Chu Kinh sợ hãi than, nhưng những lời này hắn không dám nói với bọn Thạch Thừa Thiên. Vốn dĩ Chu gia đang đứng ở vị trí của Ngư ông đắc lợi, dù trước mắt trận pháp của Hồng Quân có vẻ lợi hại nhưng hắn cũng biết Thạch – Lâm hai nhà còn chưa tung ra con át chủ bài của họ
Chín trăm người kia vừa xuất hiện liền bám riết lấy diệt thần trận, khiến bọn Hồng Quân lại điên cuồng giết choc, từng bước chân họ tiến tới, những thượng phẩm thần nhân kia hoàn toàn không có năng lực kháng cự, giống như những con dê đang chờ bị làm thịt.
" Thạch tộc trưởng" Lâm Minh là người đầu tiên không nhịn được " Tám người bọn kia thực sự lợi hại, ta cùng nhị đệ muốn cùng lên đánh một trận, chính là…" Lâm Minh mục đích muốn nói rằng, một khi đối phương có nhiều thiên thần khí như vậy, có lẽ hiệp nghị trước kia cần phải thay đổi. Câu kia hắn không nói ra nhưng ý tứ thì đã biểu lộ rõ ràng.
Thạch Thừa Thiên cười " Hai vị yên tâm, tình huống một khi đã phát sinh biến hoá, hiệp nghị của chúng ta tất nhiên sẽ được sửa đổi, vô luận là tìm được nhiều hay ít thiên thần khí, chúng ta cũng chia đều, trận đạo quyển trục cũng chia đều. Nếu Thiên thần khí lấy được ít, Thạch gia của ta chỉ lấy một món, trận đạo quyển trục sẽ là của Lâm gia" Thạch Thừa Thiên cũng biết thời khắc này là thời khắc mấu chốt, nên hứa hẹn thì phải hứa hẹn.
Lâm Minh cũng không khách khí, cười cười nhìn Thạch Thừa Thiên nói " Thạch tộc trưởng đã nói như vậy thì huynh đệ chúng ta yên tâm" Nói xong hắn mang theo Lâm Lượng sát nhập quần trận. Lâm Minh đón đánh Nghịch uơng còn Lâm Lượng yếu hơn liền phi về phía La Băng
Thạch Thừa Thiên lắc đầu cười cười, nhìn những cảnh tượng đó lầm bầm nói " Xem ra ta cũng không rảnh rỗi rồi, vài vị theo ta cùng lên:" Khi Thạch Thừa Thiên vừa nói xong lập tức có mười lão giả phi đến, mấy lão này chính là mười vị trưởng lão của Thạch gia, mỗi người đều có thực lực cường hãn tương đương nhau. Có thể nói Thạch gia đã xuất ra toàn bộ thực lực, nếu bị đánh bại thì coi như cả tầng không gian này coi như Thạch gia đi tong. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
" Động thủ, làm cho người của Hồng Quân thành thấy được sự chênh lệch của hơn ngàn diễn kỳ" Thạch Thừa Thiên hô lên, tạm thời quyền quản lý giao cho Chu Kinh.
Thạch Thừa Thiên một mình đón đầu Hồng Quân, mười vị trưởng lão thì hai vị tác chiến, sáu người nghênh chiến ba Kim nhãn cương thần, hai người vây quanh Ngộ Không, hai người còn lại là cuốn lấy Chu Lam.
Chu Kinh hiển nhiên đã thấy được Chu Lam, đối với những biểu hiện của Chu Lam thì đại đa số Chu gia tán thưởng. Chu Lam lập công lớn như vậy đã trở thành truyền kỳ, trong mắt của Chu Kinh cũng hiện lên vẻ tán thưởng. Nhưng Thạch gia thì không tưởng như vậy, tuy Chu Lam là người của Thần giới thứ nhất, nhưng bọn họ cũng không rõ ràng, khi đấu với người của Hồng Quân thành, chiến đấu ngươi chết ta sống, hai vị trưởng lão của Thạch gia cũng không dư hơi mà cùng Chu Lam đánh nhau sống chết.
Chu Kinh hoàn toàn không vì Chu Lam mà lo lắng, vì hắn hiểu rõ thực lực của nàng, hôm nay ngẫu nhiên trở thành người của Hồng Quân, thì Chu gia ngẫu nhiên cũng có một phần thiên thần khí, Bằng thực lực của hai vị trưởng lão Thạch gia, muốn cướp được thiên thần khí trong tay Chu Lam cũng không dễ dàng gì.
" Xem Kinh thiên nhất côn của ta" Ngộ Không hét lớn một tiếng, gã Thạch trưởng lão kia khinh thường nói " Chút tài mọn, xem ta phá..." Kinh thiên một côn không phải đáng sợ như ngoài nhìn thấy được, cái đáng sợ chính là sự hạn chế không gian pháp tắc, sự hạn chế này khiến động tác của hai vị trưởng lão bị hạn chế. Tuy nhiên uy lực của kinh thiên một côn đã bị nhất chiêu phá giải, tuy nhiên như thế cũng khiến hai vị trưởng lão đổ mồ hôi lạnh. Cảm giác bị trói buộc được cảm nhận rất rõ ràng chính là không gian pháp tắc. Mà đứng trước mặt họ rõ ràng chỉ là một gã hạ phẩm thần nhân.
" Nghịch Thiên nhất kiếm" Nghịch Ương lớn tiếng hô, đồng thời một đạo hào quang theo thân kiếm dâng lên, trong khoảng khắc quang mang toả sáng. Quang mang của Nghịch Thiên nhất kiếm đột nhiên thu nhỏ lại nhưng uy lực lại tăng lên rất nhiều. Nhưng điều khiến Nghịch Ương thất vọng chính là, chỉ trong một khoảng khắc, Lâm Minh đã thoát ra khỏi quang đoàn ánh sáng kia. Hắn tuy có bị thương nhưng cũng là rất nhẹ. Thiên thần khí đánh ra Nghịch thiên nhất kiếm mà chỉ gây cho đối thủ một vết thương nhẹ khiên Nghịch Ương khó mà chấp nhận kết quả này.
" Cô bé, ta khuyên ngươi nên gia nhập thần giới thứ nhất đi, chỉ cần ngươi nghe lời ta, ta cam đoan ngươi sẽ được an toàn, thậm chí có thể đảm bảo ngươi được vinh hoa phú quý" Lâm Lượng vốn háo sắc, thấy La Băng cũng không quên tán tỉnh vài câu. La Băng không hề trả lời, thiên thần khí trong tay run lên, khí thế cả người bắt đầu khởi động, rõ ràng là Tu La ma hoàng đạo. Lâm Lượng lúc này cảm thấy La Băng khí thế bất phàm, cũng không dám khinh thường, lấy lại tinh thần toàn lực ứng phó.
Công kích của Chu Lam không có thủ đoạn đặc thù gì, nhưng linh hồn cảnh giới của nàng còn cao hơn thượng phẩm thần nhân tới một tầng. Hơn nữa công pháp của nàng là một loại công pháp đặc thù, cùng Thạch gia hai trưởng lão giao đấu cũng không lâm vào thế yếu.
Huống Thiên Minh, Huống Hữu Sinh, Huống Quang nhân đã sớm hoàn thành chung cực biến thân, mỗi người đối phó hai Thạch gia trưởng lão, dực vào tốc độ cùng ưu thế của Thiên thần khí, một chọi hai nhưng lại hoàn toàn chiếm ưu thế.
Thạch Thừa Thiên lúc này đối mặt với Hồng Quân, mặc dù Hồng Quân chỉ là Trung phẩm thần nhân nhưng vô luận là khí thế hay là những biểu hiện của mấy trăm năm trước khiến Thạch Thừa Thiên không dám khinh thường đối thủ này.
" Hồng Quân tiên sinh" Thạch Thừa Thiên không vội vã động thủ, ngược lại còn nói chuyện như đàm phán. " Ta rất bội phục ngươi, căn cứ vào những tin tức ta điều tra được, ngươi chỉ mới phi thăng có mấy ngàn năm nhưng hôm nay cũng đã có thành tựu như vậy, tại vô danh không gian cũng là một kỳ tích"
Hồng Quân mỉm cười nói " Thạch tộc trưởng nghiêm trọng rồi, Hồng Quân có được như hôm nay đa phần cũng là do bất đắc dĩ"
" Bất đắc dĩ?" Thạch Thừa Thiên cười lạnh một tiếng. " Khi nói Hồng Quân thành thành lập là sịư việc bất đắc dĩ lão phu còn có thể tin vài phần, nhưng Lạc Phượng thành chỉ vì hai người thất tín mà bị đồ thành, chẳng lẽ chuyện nầy cũng là bất đắc dĩ?"
Hồng Quân sắc mặt biến đổi " Ta thừa nhận, lúc trước Lạc Phượng thành bị đồ thành là do ta không đúng. Khi chúng ta suy nghĩ lại, không biết giờ này còn ý nghĩa gì?" ý tưởng của Hồng Quân giờ này đã hoàn toàn thay đổi, vừa mới đi vào tầng không gian này, áp lực từ bấy lâu khiến Hồng Quân điên cuồng phát tiết. Hắn chỉ nghĩ làm cách nào để giúp thần giới thứ hai kiến lập thành trì. Nhưng từ cái chết của Hàn Thư gây cho Hồng Quân chấn động quá lớn, hắn tự hỏi mình tương lai làm gì, liệu những gì mình đang làm có thực sự đem lại an bình cho thần giới thứ hai hay không? Lúc này hắn mới phát hiện chính bản thân mình một lòng muốn hai phương thế lực giảm bớt chiến tranh giết choc, vô luận là thần giới thứ hai hay thần giới thứ nhất, ai cũng được sống một cuộc sống yên bình trong tầng không gian này.
" Hừ, ngươi nói đúng, bây giờ thì không còn ý nghĩa gì cả. Ta chỉ cần nói với ngươi một câu, nếu ngươi nguyện ý quy thuận Thạch gia, thực lòng ra một nửa thiên thần khí, chuyện của trước kia chúng ta coi như dĩ vãng, xoá bỏ, ngươi xem thế nào?" Hồng Quân là một nhân tài hiếm có, nếu cần mượn hơi sức thì phải dùng hơi sức. Đây chính là cái nhìn của Thạch gia tộc trưởng đối với Hồng Quân. Hồng Quân cười nói " Thạch thành chủ, ta nhìn ngươi hay là đừng phí tâm nữa, Hồng Quân
Ta còn có quy định, nếu ngươi mang theo Lâm gia lui binh, hơn nữa về sau thề vĩnh viễn không cùng thần giới thứ hai gây khó dễ, ta cũng sẽ buông tha cho Thạch thành chủ, ngươi xem coi thế nào?"
Những lời này của Hồng Quân rõ ràng là khinh thường Thạch Thừa Thiên, hắn hừ lạnh nói " Nói nghe hay lắm, bây giờ nói nhiều cũng vô ích, chúng ta đánh một trận rồi nói tiếp" Nói xong trên tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh xích tử màu đen. Thanh xích tử kia chỉ rung lên thôi cũng khiến không gian run rẩy. " Hồng Quân, chính là ngươi muốn chết, cũng không oán trách người khác được" Dứt lời, thanh xích tử kia chấn động, hướng Hồng Quân đánh tới.
Hồng Quân khi nhìn thanh xích tử kia rung động cũng khiến cho không gian chấn động cũng không dám khinh thường, thượng phẩm thiên thần khí Phá thiên đột nhiên hoá thành chín, trong đó một thanh ngăn cản công kích của xích tử, những thanh còn lại đều tự động công kích Thạch Thừa Thiên
Mười người gia nhập cuộc chiến khiến chiến trường đã đạt tới trình độ kinh khủng, cho dù là ai cũng không có nghĩ đến, mới chỉ " Hiệp một" mà chủ lực của hai phương đã toàn bộ gia nhập chiến trường. Đương nhiên Hồng Quân còn có con át chủ bài của mình chưa tung ra, mà Thạch Lâm hai nhà cũng có.