Hầu Môn Độc Phi

Chương 146: Chương 100.3




Lục phu nhân cố ý tựa vào trong lòng Lâm đại thiếu, "Hôm nay Tuyết nhi hẹn Lâm thiếu gia đến là muốn nói cho thiếu gia biết, nhưng là..."
Nghĩ đến tình hình mới vừa rồi, thân thể lục phu nhân lại kịch liệt run run , nhìn không ra là tự nhiên hay là do cố ý, nhưng không ai phát hiện dưới đôi mắt đầm đìa nước kia lại là một mảnh lạnh băng.
Lục phu nhân như vậy càng khiến Lâm đại thiếu gia thương tiếc hơn, khiến hắn từ lúc bắt đầu đem nữ nhân trở thành đối tượng để đùa bỡn lại có chút tự trách với hành vi mới vừa rồi của bản thân, vỗ nhẹ lưng của nàng, ôn nhu trấn an, "Tốt lắm, không có việc gì , đã không có việc gì rồi."
"Hừ, này tính là cái gì?" Lưu nhị công tử hiển nhiên là không hài lòng với tình huống lúc này, lạnh giọng quát.
Lâm đại thiếu gia nhíu mày, "Biểu đệ, việc hôm nay cho biểu ca xin lỗi ngươi , ngày khác biểu ca nhất định sẽ tìm vài cô nương xinh đẹp, hướng ngươi bồi tội."
"Nếu biểu đệ ta đã quyết là Tuyết nhi cô nương này thì sao?" Mâu quang Lưu nhị công tử vi thiểm, Lâm đại thiếu gia càng bảo hộ nàng ta thì dục vọng chiếm lấy Tuyết nhi của hắn càng thêm mãnh liệt.
"Biểu đệ, nàng không được! Nàng nay đã hoài cốt nhục của ta, nói cái gì cũng không thể hầu hạ ngươi." Lâm đại thiếu kiên định từ chối, hắn cũng không thể làm cho đứa nhỏ trong bụng nàng có chút sai lầm nào.
Lục phu nhân lạnh rung tựa vào trong lòng Lâm đại thiếu gia, thân thể vẫn run run như trước, nhưng tay cũng nắm thật chặt Lâm đại thiếu, nay nàng đã nắm giữ tử huyệt của Lâm đại thiếu, quả nhiên giống như lời nói của An Ninh!
Lâm đại thiếu kiên quyết, làm cho Lưu nhị công tử nhíu mày, hai người giằng co hồi lâu,rốt cuộc Lưu nhị công tử cũng hừ lạnh một tiếng, vung ống tay áo, trừng mắt nhìn Lâm đại thiếu gia cùng Tuyết nhi liếc mắt một cái, bước ra khỏi phòng.
Trong phòng, chỉ còn lại có Lâm đại thiếu gia cùng lục phu nhân, lục phu nhân từ trong lòng hắn trèo ra, "Lâm thiếu gia, mới vừa rồi chớ không phải là đắc tội vị công tử kia chứ, như vậy phải làm thế nào cho phải?"
"Ngươi yên tâm, ngày khác ta sẽ tìm hắn bồi tội." Dù là Lâm đại thiếu, giờ phút này cũng phát ra ôn nhu, bàn tay hướng tới bụng của lục phu nhân xoa xoa, nghĩ đến đây chính là đứa nhỏ của hắn, hắn liền vui vô cùng, lần này, hắn rốt cục có thể có quang minh chính đại bảo phụ thân đem sản nghiệp giao cho hắn quản lý .
Lâm phủ không chỉ có một thiếu gia như hắn, Lâm đại thiếu là trưởng tử con vợ cả, nhưng xưa nay lại thường xuyên chọc Lâm lão gia không vui, chi thứ hai của Lâm gia cũng có một thiếu gia, Lâm gia nhị thiếu gia lại tương phản với vị đại thiếu gia này,hắn ta làm người khiêm tốn, giúp mọi người làm điều tốt, lại cực thông minh, mấy năm nay đều đi theo Lâm lão gia bôn ba trong các sản nghiệp của Lâm gia, được Lâm lão gia yêu thương, nếu không phải Uyển quý phi trong cung là tỷ tỷ của đại thiếu gia, Lâm lão gia lại xem mặt mũi của Uyển quý phi mới không đem sản nghiệp giao cho Lâm nhị thiếu gia kia.
Lâm đại thiếu gia có Uyển quý phi bảo hộ nhưng không có nghĩa là nhị thiếu gia không có tâm tranh đoạt sản nghiệp trong phủ, mấy năm nay, Lâm gia nhị thiếu có nhiều động tác liên tiếp, lâm đại thiếu đã sớm phòng bị hắn, nhưng tiếc rằng hắn không giỏi về kinh thương lại không có đạo đức, chơi bời lêu lổng ,nên chỉ có thể trơ mắt nhìn nhị đệ lấy lòng cha hắn.
May mà phụ thân đã từng đáp ứng hắn, chỉ cần hắn có con nối dòng liền đem sản nghiệp Lâm gia chậm rãi giao cho hắn , để cho Lâm gia nhị công tử đến hiệp trợ hắn.
"Ngươi cứ cố gắng chăm sóc cho tốt đến khi sinh hạ hắn, đợi sau khi ngươi sinh hạ hắn rồi, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp đem ngươi ra khỏi Hầu phủ, quang minh chính đại làm phu nhân Lâm gia ta" Lâm đại thiếu gia đồng ý nói, hôm nay đúng chiếm được một bảo bối a!
Lục phu nhân mâu quang vi thiểm, quang minh chính đại làm phu nhân Lâm gia? Nàng chưa bao giờ để ý danh phận phú quý, nàng hận hắn đến không kịp thì làm sao có thể làm phu nhân của hắn? Lòng muốn giết hắn của nàng rất kiên định nhưng vẫn cần thêm chút thời gian, sát ý trong mắt lục phu nhân chợt lóe qua, sau đó lại trưng ra bộ mặt mềm mại, "Lâm đại thiếu gia, Tuyết nhi hầu hạ ngươi được không?"
Lâm đại thiếu đang ôm nàng liền giật mình, khóe miệng gợi lên một chút tà ác, giai nhân yêu thương nhung nhớ, hắn làm sao có cự tuyệt ?
Đứng dậy, đem lục phu nhân ôm lấy, lục phu nhân kinh hô một tiếng, hai tay quàng qua cổ của Lâm đại thiếu, thẹn thùng quăng cho hắn một cái mị nhãn, bộ dáng kia muốn bao nhiêu mê người liền có bấy nhiêu, Lâm đại thiếu lại là một người yêu thích nữ sắc, tự nhiên là không thể cầm giữ được , tâm thần lập tức liền nhộn nhạo, càng tăng nhanh bước chân, khẩn cấp ôm lục phu nhân lên giường, lúc này hắn thầm nghĩ muốn phát thú tính ở trên người Tuyết nhi nhưng lại không nghĩ đến vận mệnh đang chờ đợi hắn là cái gì...
Trên giường, hai thân thể quấn quít lấy nhau, lúc này Lâm đại thiếu đã không còn dè dặt đối với thân thể của nàng,lục phu nhân biết đứa nhỏ trong bụng nàng đã khiến Lâm đại thiếu không còn tâm phòng bị, nhìn nam nhân đang ở phía trên nàng, cái đầu kia đang vùi ở trước ngực nàng tàn sát bừa bãi , lục phu nhân dịu ngoan một cách bất ngờ, nhìn đỉnh giường, ánh mắt lạnh như băng càng phát ra nồng đậm, khóe miệng cũng gợi lên một độ cong quỷ dị.
Đột nhiên, nam nhân trên người bất động , thân thể lại vô lực ngã vào trên người của nàng, ánh mắt sắc bén của lục phu nhân nhíu lại, nhìn tình cảnh này liền hiểu được thuốc đã có tác dụng.
"Ta... Ta vì sao không còn khí lực ?" Mới vừa rồi còn hãm trong tình dục bây giờ Lâm đại thiếu mới cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhất thời cảnh giác lên, muốn đứng dậy nhưng lại lực bất tòng tâm, trong đầu rất nhanh chuyển động , trong lòng ẩn có một tia bất an.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.