Sau khi bước vào cảnh giới Thông U, thực lực tổng thể của hắn lại có một bước nhảy vọt về chất, đặc biệt là về phương diện dùng khí ngự kiếm. Ngoài ra, tốc độ phi kiếm của hắn ít nhất phải nhanh gấp đôi so với trước đây!
Hắn không vội đột phá cảnh giới Thần Phách, vì hắn quá hiểu đạo lý dục tốc bất đạt!
Đôi lúc đối với đàn ông, nhanh quá không phải là chuyện tốt!
Chuyện này cũng giống chuyện ấy!
Advertisement
Phải ổn định cảnh giới từng bước một!
Thế nên, mỗi ngày Diệp Quân đều đến tầng thứ chín tháp thí luyện!
Advertisement
Người khổng lồ kia luôn tồn tại, không phải phá ải xong thì sẽ biến mất!
Đương nhiên, mỗi người thì chỉ có thể phá ải một lần, những lần sau cho dù có đánh bại được người khổng lồ kia thì cũng không có phần thưởng!
Lần này Diệp Quân đến là để một mình khiêu chiến người khổng lồ!
Rèn luyện năng lực thực chiến của mình!
Giữa chiến trường, người khổng lồ cầm rìu, vừa nhìn thấy Diệp Quân là chém tới.
Tuy cảnh giới của Diệp Quân đã tăng lên nhưng hắn vẫn không thể nào đánh trực diện với người khổng lồ này được, chỉ có thể tránh né một cách thảm hại!
Mà hắn cũng không định đánh trực diện với gã khổng lồ này!
Đánh với gã khổng lồ này, hắn phải đánh theo chiến thuật "lấy mạnh bù yếu".
Hắn linh hoạt hơn người, thế nên hắn phải tận dụng được ưu thế của tính linh hoạt.
Giống với tầng thứ tám, hắn bắt đầu điên cuồng tránh né, sau đó dần làm quen với lối đánh của người khổng lồ, cuối cùng tìm ra sơ hở của đối phương!
Hắn cũng hiểu cách phòng thủ tốt nhất chính là tấn công. Nhưng cũng phải xem đối thủ là ai, bây giờ thực lực của hắn kém xa người khổng lồ nên chỉ có thể chọn cách hơi bỉ ổi.
Mới đầu Diệp Quân rất thê thảm, rất nhiều lần chật vật lắm mới thoát được đòn công kích của người khổng lồ.
Nhưng thời gian dần trôi, Diệp Quân bắt đầu làm quen được với lối đánh của gã khổng lồ, đồng thời cũng học được cách phản công!
Phải phản công ngay khoảnh khắc người khổng lồ hạ rìu!
Đây chính là thời cơ tốt nhất!
Nhưng năng lực phòng ngự của gã khổng lồ quả thực quá bi3n thái, dù uy lực phi kiếm của hắn đã tăng đáng kể nhưng vẫn không thể tạo thành thương tích chí mạng cho gã, chỉ có thể cắt từng chút một.
Thời gian cứ chậm rãi trôi, Diệp Quân điên cuồng chém người khổng lồ, giống với lúc trước, cổ họng gã khổng lồ dần dần bị Diệp Quân cứa ra một đường.
Diệp Quân cũng không dám tham lam, mỗi lần có cơ hội hắn chỉ xuất một kiếm, xuất xong một kiếm thì lập tức tránh né.
Cứ như vậy, một ngày trôi qua!
Vết cắt nơi cổ họng người khổng lồ càng lúc càng lớn!
Tinh thần Diệp Quân lúc này vô cùng căng thẳng, vì gã khổng lồ kia có thể mắc vô số sai lầm nhưng hắn thì không thể sơ suất dù chỉ một lần, để sơ sẩy một lần thôi là hắn không chết cũng phải bị thương nặng.
Lại qua thêm một ngày nữa!
Gã khổng lồ vừa chém rìu xuống, Diệp Quân đột nhiên vung kiếm chém vào cổ họng gã.
Vù!
Đầu gã khổng lồ bay vút ra ngoài!