Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 798:




Chương 798

Các kiếm tu bên Trần Quan Tử nhìn Diệp Quân nhưng trên mặt lại nở nụ cười và sự tán thưởng.

Họ rất hài lòng với sư đệ vừa gia nhập Kiếm Tông này.

Người của Kiếm Tông phải cứng rắn như vậy.

Người mang thiên mệnh?

Mẹ nó chứ!

Dám chọc vào Kiếm Tông thì ta vẫn sẽ đánh ngươi.

Lục Thiên khẽ cười, sau đó nhảy bật người lên rồi khoan thai đáp xuống đài sinh tử trước ánh mắt của tất cả mọi người.

Khi Lục Thiên đáp xuống đài sinh tử, Diệp Quân bỗng biến mất khỏi chỗ đứng.

Không có bất kỳ lời nói thừa thãi nào đã bắt đầu trận chiến.

Vèo!

Kiếm quang như sấm chớp xoẹt qua, không gian trước mặt Lục Thiên lập tức bị phá vỡ, tia kiếm quang lao đến.

Thuấn Sát Nhất Kiếm!

Tốc độ của đòn tấn công này cực kỳ nhanh.

Thế nhưng nhát kiếm này lại đâm vào trong không khí.

Xoẹt!

Kiếm của Diệp Quân đâm vỡ không gian, Lục Thiên đã không còn đứng đó nữa, Diệp Quân quay đầu lại nhìn, Lục Thiên lặng lẽ đứng ở nơi cách đó cả trăm trượng về phía bên phải, không gian xung quanh gã lóe lên tia sấm.

Tốc độ nhanh hơn.

“Kinh Lôi!”

Có người ngạc nhiên thốt lên: “Kỹ năng thân pháp cấp Giản”.

Cấp đế vốn đã rất nghịch thiên rồi, mà từ cấp Đế trở lên là cấp Thần, nếu so sánh với võ kỹ cấp Thần thì đó là sự tồn tại càng nghịch thiên hơn, ngay cả một vài thế lực lớn cũng không có bao nhiêu cấp Thần.

Còn cấp Giản thì lại càng là sự tồn tại hiếm có.

Cấp Giản, đại đạo chí giản, thần vật này cũng chỉ có thư viện Quan Huyên mới có thể tùy ý lấy ra bất cứ lúc nào, dù là học sinh trong thư viện Quan Huyên cũng rất khó để có được công pháp của võ kỹ cấp bậc này.

Mà bây giờ người mang thiên mệnh lại có thể tùy ý vung ra một chiêu võ kỹ thân pháp cấp Giản như vậy, hơn nữa còn tu luyện đến mức thần nhập hóa.

Khủng khiếp quá!

Khuôn mặt của các kiếm tu bên Kiếm Tông sầm lại.

Diệp Quân vừa gia nhập vào Kiếm Tông nên họ vẫn chưa truyền cho Diệp Quân vài kiếm kỹ mạnh của Kiếm Tông.

Có thể nói Diệp Quân rất bất lợi trong phương diện võ kỹ và cảnh giới công pháp.

Trên đài sinh tử, Diệp Quân quay đầu lại nhìn Lục Thiên, hắn rất bình tĩnh, không có hề tỏ ra hoang mang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.