Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 787:




Chương 787

Lúc này, Đại Võ Tông đột nhiên lên tiếng: “Còn một chuyện nữa, bọn ta hy vọng Thiên Thiên thiếu tộc trưởng có thể ký kết khế ước bình đẳng với người mang thiên mệnh, chủ động dung hợp với người mang thiên mệnh, cùng nhau hưởng thụ sức mạnh tinh thần và phòng ngự!”

Nghe vậy, mọi người bên trong điện đều hoàn toàn kinh ngạc, ngay sau đó, cả đám cường giả tộc Thiên Long đều vui mừng phát điên!

Đây là một cơ hội rất lớn!

Nếu như Ngao Thiên Thiên dung hợp với người mang thiên mệnh thì sẽ tượng trưng cho điều gì? Tượng trưng rằng quan hệ giữa tộc Thiên Long và người mang thiên mệnh sẽ trở nên vững chắc không gì có thể phá bỏ, trong thế lực ủng hộ người mang thiên mệnh, địa vị của tộc Thiên Long cũng sẽ trở nên đặc biệt hơn!

Ngao Thành đứng đầu cũng sững sờ, lão không ngờ người mang thiên mệnh lại đưa ra yêu cầu này!

Dung hợp với Ngao Thiên Thiên!

Ngao Thành nhìn về phía Ngao Thiên Thiên, Ngao Thiên Thiên trông rất bình tĩnh, cô ta nhìn về phía Đại Võ Tông, cười nói: “Đại Võ Tông, chuyện này ta sẽ trả lời ông vào một ngày khác được không?”

Đại Võ Tông ngơ ngác, rõ ràng hơi bất ngờ, có điều ông ta cũng không lên mặt bắt nạt người, lập tức gật đầu: “Nên vậy mà!”

Ông ta dừng lại rồi nói tiếp: “Người mang thiên mệnh rất xem trọng tộc Thiên Long, hy vọng có thể hợp tác chân thành với tộc Thiên Long, cùng nhau hưởng thụ tương lai”.

Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Ta hiểu!”

Đại Võ Tông liếc nhìn Ngao Thiên Thiên, cũng không nói thêm gì nữa mà quay người rời đi.

Đợi Đại Võ Tông rời đi, Đại trưởng lão tộc Thiên Long đột nhiên không vui lên tiếng: “Thiên Thiên, đây là một cơ hội ngàn năm có một, tại sao cô không nhận lời luôn? Cô phải biết rằng đó là người mang thiên mệnh đấy…”

Ngao Thiên Thiên nhìn về phía Ngao Thành: “Cha, con muốn nói chuyện riêng với cha!”

Sắc mặt của Đại trưởng lão lập tức trở nên khó coi, nhưng cũng không dám nói gì nhiều.

Ngao Thành khẽ gật đầu: “Các vị, chuyện này có liên quan tới tương lai của Thiên Thiên và tộc Thiên Long chúng ta, ta nói chuyện riêng với con bé, các vị lui ra cả đi!”

Đám trưởng lão tộc Thiên Long cùng nhau lui xuống!

Ngao Thành nhìn về phía Ngao Thiên Thiên: “Con không muốn đi theo người mang thiên mệnh à?”

Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Vâng!”

Ngao Thành nói: “Là vì Diệp Quân sao?”

Ngao Thiên Thiên lắc đầu: “Không phải hoàn toàn, ấn tượng của con với người mang thiên mệnh này không tốt!”

Ngao Thành ngẩn ra: “Ấn tượng không tốt hả?”

Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Nếu như gã cạnh tranh công bằng với Diệp công tử thì chẳng sao, nhưng gã lại cố ý chèn ép Diệp công tử, đặc biệt là câu nói: Có gã thì không có Diệp công tử, có Diệp công tử thì không có gã…”

Nói xong, cô ta khẽ lắc đầu: “Hành vi như vậy thực sự quá tiểu nhân, phong thái nhỏ nhen, không có lòng bao dung kẻ khác. Loại người như vậy, mặc dù thân phận đặc thù, nhưng con tin rằng con đường gã đi sẽ không dài đâu!”

Ngao Thành trầm mặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.