Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 774:




Chương 774

Nghe Trương Vân Thiên nói vậy, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đứng một bên nhìn nhau rồi gật đầu.

Rõ ràng, nhà họ Trương này đã biết được thân phận của Diệp Quân rồi!

Giờ phút này, bọn họ càng chắc chắn hơn về thân phận của Diệp Quân!

Nghĩ đến đấy, họ càng có lòng tin hơn!

Đại trưởng lão đứng hẳn ra, lớn giọng nói: “Động thiên Tuế Nguyệt của bọn ta cũng không có ý đối địch với Tiên Bảo Các, nhưng hôm nay không ai được động đến Diệp công tử, dù Kiếm Chủ Nhân Gian tới đây cũng không được!”

Nói xong, tất cả mọi người ở đó đều đồng loạt nhìn ông ta!

Đại trưởng lão cũng hơi ngớ người!

Mẹ kiếp!

Mình đã nói gì vậy?

Hả?

Nhị trưởng lão đen mặt: “Lão Đại, mẹ kiếp, ông nói hơi quá rồi đấy! Ông nghĩ thế nào vậy hả?”

Đại trưởng lão hơi gượng: “Hơi kích động, nhất thời làm màu hơi quá!”

Nhị trưởng lão: “…”

Ở phía xa, Tiêu Đạo Nhân kia giận quá hóa cười: “Hay, hay lắm! Hay cho một động thiên Tuế Nguyệt và một phúc địa Linh Hư, nếu các ngươi đã dám bảo vệ Diệp Quân này thì các ngươi cùng hắn biến mất khỏi thế giới này đi!”

Nói rồi, lão bỗng bóp nát một tấm truyền âm phù!

Ầm!

Truyền âm phù khia phát sáng rực rỡ, sau đó biến mất trong tinh không!

Gọi người!

Thấy vậy, Nam Ly Âm bỗng lên tiếng: “Trương tông chủ, hai chúng ta cùng ra tay, cầm chân những tiên binh này, sau đó để Diệp công tử tới Kiếm Tông trước!”

Trương Vân Thiên gật đầu: “Được!”

Nói rồi ông ấy nhìn những tiên binh kia với ánh mắt lạnh lùng: “Giết!”

Giết!

Dứt lời, ông ấy dẫn cường giả của phúc địa Linh Hư xông lên!

Nam Ly Âm cũng hét lên: “Giết!”

Dứt lời, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bên cạnh bà ấy xông lên đầu tiên, những cường giả khác cũng ồ ạt xông lên!

Tuy trong lòng bọn họ rất bồn chồn nhưng đã đến lúc này rồi, chỉ có thể liều mạng thôi!

Diệp Quân định ra tay nhưng Nam Ly Âm bỗng kéo tay hắn lại, ngăn cản hắn. Bà ấy nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta biết ngươi biết thuật ngự kiếm, bây giờ ngươi đi ngay đi, tới Kiếm Tông. Chỉ khi ngươi tới được Kiếm Tông thì thư viện và Tiên Bảo Các mới có chút kiêng dè! Ngươi là người thông minh, chắc hiểu được bây giờ ở đây giết chóc không có ý nghĩa gì, hiểu chưa?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Mọi người…”

Nam Ly Âm lắc đầu: “Đừng lo cho bọn ta, bọn họ không diệt được bọn ta đâu! Mau đi!”

Nhưng lúc này, không gian xung quanh nứt ra, hàng vạn cường giả mặc giáp đen xuất hiện!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.