Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 754:




Chương 754

Tiểu Tháp nói tiếp: “Dựa núi núi sập, dựa người người chạy, rèn sắt thì sức khỏe phải mạnh, ngươi thấy ta nói có lý không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có lý!”

Tiểu Tháp cười nói: “Là như vậy đấy. Trước đây ngươi từng nói thực lực của một số người là dựa vào thế lực của người đứng sau họ, cũng có người chỉ dựa vào thực lực chính mình. Điều ngươi hy vọng là dựa vào thực lực chính mình đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy!”

Tiểu Tháp nói tiếp: “Vì vậy ngươi cần nỗ lực tu luyện, không cần quan tâm đến những thứ khác, ngươi hiểu chưa?”

Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tháp gia, nếu ta đến tổng viện của thư viện Quan Huyên, sau đó đưa ngươi ra, thì liệu thư viện Quan Huyên có nể mặt ta chút không?”

Tiểu Tháp: “…”

Giọng nói bí ẩn vang lên: “Ngươi đừng lừa hắn nữa, tốt nhất là ngươi ngậm miệng lại đi! Nếu không hắn sắp đoán ra được thân phận của mình rồi đấy”.

Tiểu Tháp khẽ thở dài, tên khốn này đúng là có độc.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia…”

Tiểu Tháp đáp: “Ta đói rồi, ta muốn đi ngủ! Khò…”

Diệp Quân: “…”

Diệp Quân gọi lại mấy lần nhưng Tháp gia đều không đáp.

Diệp Quân lắc đầu cười nói: “Tháp gia, ta cũng không nghĩ tới cái khác, ta chỉ nghĩ nếu nhận tổ quy tông, mỗi tháng ta sẽ nhận được bao nhiêu bổng lộc?”

Tiểu Tháp: “…”

Thấy Tháp gia không nói gì, Diệp Quân bất lực không hỏi nữa, tăng tốc biến mất ở cuối trời.

Đích đến lần này của hắn là động thiên Tuế Nguyệt!

Thần thuật sư!

Trước đây hắn còn kiêng sợ thần thuật sư, thực lực của đám người dùng ma pháp này thật thần bí.

Lần này, hắn tới động thiên Tuế Nguyệt với hy vọng có cơ hội cọ sát với thần thuật sư mạnh mẽ.

Khoảng nửa canh giờ sau, Diệp Quân chợt dừng lại, trước mặt hắn không xa có một ông lão áo xám, ông lão đứng trong đám mây, tay cầm một cây gậy đen, nhìn chằm chằm Diệp Quân, có vẻ như đã đợi ở đây từ lâu”.

Diệp Quân nhìn ông lão áo xám, nhưng không nói gì.

Lúc này, không gian quanh hắn khẽ rung chuyển, ngay sau đó, hơn mười luồng khí tức mạnh mẽ đột ngột xuất hiện.

Vẻ mặt Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh.

Ông lão áo xám nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử, ta đợi ngươi ở đây lâu lắm rồi!”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Có chuyện gì sao?”

Ông lão áo xám nói: “Nghe nói đầu của Diệp công tử có giá năm trăm vạn kim tinh, nên bọn ta muốn đến mượn đầu Diệp công tử…”

Xoẹt!

Ánh kiếm bỗng lóe lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.