Chương 639
Bấy giờ, Diệp Quân bỗng mở trừng mắt ra, đâm một kiếm tới.
Vù!
Đây là nhát kiếm cuối cùng của hắn!
Nhát kiếm này chém ra, toàn thân hắn nứt nẻ, vô số tia máu phun ra!
Ầm!
Nhát kiếm này chém nát sức mạnh không gian kh ủng bố của An Vũ Quân kia, nhưng cùng lúc đó, cơ thể Diệp Quân cũng bay vút ra phía sau, bay những hơn trăm trượng mới rơi xuống đất.
Ầm!
Mặt đất chấn động kịch liệt, máu tươi không ngừng trào ra.
Diệp Quân nhìn lên bầu trời, ý thức của hắn đã trở nên mơ hồ. Lúc này, trên trời, bỗng một dung nhan tuyệt trần xuất hiện!
Là Nạp Lan Ca!
Tay phải Diệp Quân chầm chậm giơ lên, muốn nói gì đó nhưng máu đã ọc ra khiến hắn không tài nào nói được.
Thấy ánh mắt của Diệp Quân, mọi người đều nhìn lên trời, nhưng ở đó không có gì cả.
Bấy giờ tay Diệp Quân từ từ rơi xuống, miệng lẩm bẩm: “Tiểu Ca… ta xin lỗi, không thể cứu sống được muội… muội sẽ không trách ta chứ?”
Dứt lời, máu không ngừng trào ra từ miệng hắn, mặt đất đỏ lòm, ánh sáng trong mắt hắn đã dần lụi tắt.
Nhưng đúng lúc này, một bóng người bỗng xông vào.
Thấy người này An Vũ Quân bỗng nheo mắt lại!
Người này chính là Tịch Huyền!
Tịch Huyền bỗng ôm lấy Diệp Quân, đút một viên đan dược vào miệng hắn, sau đó dán vài tấm phù trị liệu lên những vết thương trên người hắn. Tiếp đó, cô ấy ôm Diệp Quân rồi khẽ lắc người.
Vù!
Không gian bỗng nứt ra.
Sắc mặt An Vũ Quân chợt thay đổi, ông ta quay phắt người nhưng lúc này Tịch Huyền đã ôm Diệp Quân xuất hiện trên đỉnh Thương Lan rồi!
“Hỗn xược!”
An Vũ Quân nổi cơn thịnh nộ, tay phải ông ta hất lên, không gian phía sau lưng Tịch Huyền nứt ra, một nắm đấm tỏa ra khí thế kinh người đánh tới!
Đồng tử Tịch Huyền co rút, cô ấy cõng Diệp Quân trên lưng rồi quay phắt người lại, hai tay mạnh mẽ vung lên. Chớp mắt, mấy chục thanh phi đao chém ra.
Rầm rầm!
Những phi đao kia bị nắm đấm này đánh nát trong tích tắc, một nắm đấm mạnh mẽ đánh vào bụng Tịch Huyền!
Bịch!
Tịch Huyền và Diệp Quân bay vút ra gần trăm trượng, lúc rơi xuống đất, Tịch Huyền gắng gượng lật Diệp Quân lên trên, còn mình thì đập xuống đất.
Rầm!
Nơi họ rơi xuống, mặt đất nứt toác ra!