Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 618:




Chương 618

Tháp gia!

Người đàn ông trung niên cau mày, liếc nhìn những người phía sau, cuối cùng nhìn về phía Diệp Quân, lắc đầu nói: “Diệp công tử, bọn ta chưa từng nghe nói đến Tháp gia. Xin hỏi, ông ấy là ai? Đến từ đâu?”

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, ngươi đến từ đâu?”

Tiểu Tháp im lặng.

Mẹ kiếp!

Ta đến từ đâu ư?

Ta đến từ nhà của ngươi đấy!

Tiểu Tháp hoàn toàn không nói nên lời.

Thấy Tháp gia không đáp, Diệp Quân vội vàng nói: “Tháp gia, mau nói đi! Ngươi còn không nói thì ta sẽ bị đánh hội đồng đấy!”

Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Ngươi đừng sợ, chẳng qua chỉ là mấy cường giả cảnh giới Thần Kiếp thôi mà, ngươi có thể làm được!”

Sắc mặt Diệp Quân lập tức u ám!

Mặc dù hắn yêu nghiệt thật, nhưng vẫn rất khó chống lại hơn mười mấy cường giả cảnh giới Thần Kiếp!

Trừ phi, hắn cũng đạt tới cảnh giới Thần Kiếp!

Trong tình huống như vậy, muốn giết hết đám cường giả cảnh giới Thần Kiếp này cũng không phải là vấn đề lớn, nhưng bây giờ, hắn chỉ mới đạt tới cảnh giới Diệt Không, muốn đánh mười mấy cường giả cảnh giới Thần Kiếp thì quá khó!

Lần này không thể đối chọi trực tiếp được! Phải dùng trí khôn!

Nơi xa, người đàn ông trung niên đột nhiên nói: Diệp công tử? Ngươi vẫn chưa trả lời ta đấy!”

Đương nhiên ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ!

Ngộ nhỡ người chống lưng cho tên này thật sự quá mạnh, đối phương có thể không đánh lại thư viện Quan Huyên, nhưng không có nghĩa là không đánh lại nhóm lính đánh thuê bọn chúng!

Nói tóm lại, mọi chuyện vẫn nên cẩn thận thì hơn!

Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên: “Ông muốn biết thật sao?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đương nhiên!”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ngươi có biết trận chiến ở thư viện ngày đó, mấy nghìn cường giả của nhà họ An đều bị chém chết?”

Người đàn ông trung niên im lặng.

Diệp Quân lại nói: “Ngày đó, toàn bộ cường giả nhà họ An đều bị chém chết! Sau đó, ta lại đấu tiếp một trận với người mang thiên mệnh của vũ trụ Ngũ Duy trong thư viện. Trận chiến đó người mang thiên mệnh triệu hồi Thiên Đạo, nhưng lại bị ta chém chết, cuối cùng, người mang thiên mệnh đã bại trận”.

Vừa nói, hắn vừa cười nhẹ: “Người mang thiên mệnh là người được coi là vô địch trong số những người cùng thời đại đấy, ha ha…”

Người đàn ông trung niên liếc nhìn Diệp Quân, nhưng không nói gì.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Mười tám tuổi ta đã trở thành Kiếm Đế, hơn nữa còn là Đại Kiếm Đế, nếu ta nói Tháp gia sau lưng ta chỉ là một người bình thường thì ông có tin không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.