Chương 564
Diệp Quân sầm mặt, mặc dù cô cô váy trắng đã giết nhiều cường giả nhà họ An trong trận chiến thư viện Quan Huyên hôm đó, nhưng vẫn chưa tiêu diệt toàn bộ nhà họ An, hơn nữa nhà họ An còn cường giả ở tổng viện.
Bị mất nhiều người như vậy, nhà họ An sẽ để yên chuyện này sao?
Sẽ thế à?
Xác suất nhiều là sẽ không.
Còn tộc Thiên Long viễn cổ, người bị phái đến đã bị mình giết chết, đối phương sẽ bỏ qua cho sao?
Cũng sẽ không!
Hơn nữa mình có thể đã không chỉ chọc vào nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ mà là các gia tộc và tông môn ở tổng viện thư viện Quan Huyên.
Như Tịch Huyền nói, có lẽ thế gian này chỉ có Kiếm Chủ Nhân Gian mới có thể đòi lại công bằng cho mình.
Thanh Châu!
Diệp Quân nhìn về phía xa, hắn biết rất nhiều người không muốn hắn đến Thanh Châu.
Ánh mắt Diệp Quân dần trở nên âm trầm.
…
Nhà họ An ở Thanh Châu.
Một người đàn ông trung niên yên tĩnh ngồi trong nhà thờ tổ nhà họ An.
Người này chính là An Vũ Quân.
An Vũ Quân!
Bây giờ là phó thống soái đạo binh của tổng viện thư viện Quan Huyên, đừng thấy ông ta chỉ là chức phó mà lầm, thật ra ông ta nắm giữ quyền lực thực sự, vì thống soái đạo binh vẫn là An Lan Tú, mà An Lan Tú đã biến mất hàng ngàn vạn năm rồi.
Sau khi An Lan Tú biết mất, nội các đã lập ra ba phó thống soái đế nắm quyền đạo binh này, mỗi người chỉ huy mười vạn đạo binh, kìm hãm lẫn nhau.
Mà thống soái thật sự vẫn là An Lan Tú.
Đương nhiên người nắm quyền chính là nội các.
Mười vạn đạo binh.
Đây không phải là con số nhỏ, hơn nữa ông ta chỉ nghe lệnh của nội các nên địa vị của ông ta lại trở nên đặc biệt.
Thân tín của nội các.
Đây chính là danh hiệu của ông ta ở tổng viện thư viện Quan Huyên.
Một lúc lâu sau, An Vũ Quân xoay người bước ra khỏi nhà thờ tổ, lúc này rất nhiều người nhà họ An quỳ trước mặt ông ta.
An Vũ Quân bình tĩnh nói: “Các ngươi làm gì thế?”
Một ông lão trong đó run giọng nói: “Mong Vũ Quân làm chủ cho nhà họ An”.
Những người khác cũng tha thiết cầu xin: “Mong Vũ Quân làm chủ cho nhà họ An”.
Gia chủ bị giết!