Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 533:




Chương 533

Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: “Không đúng! Ông đường đường là tộc trưởng của đế tộc Bất Tử, không thể ngu như vậy được…”

Nói đến đây, hắn nheo mắt lại: “Ông cố ý để ta giết Đông Lý Mạch, nếu ta không đoán nhầm thì Đông Lý Mạch này không phải là con trai của ông hoặc không phải dòng chính nhà ông!”

Đông Lý Trần hơi nheo mắt lại.

Đám cường giả đế tộc Bất Tử đứng xung quanh thì đều nhìn Đông Lý Trần với vẻ kinh hãi.

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng xông ra, quát giận: “Đông Lý Trần, thứ khốn kiếp nhà ngươi, đến lúc này rồi mà vẫn tiếp tục đấu đá với người trong nhà, ngươi trả mạng con trai lại cho ta!”

Nói rồi ông ta xông thẳng về phía Đông Lý Trần.

Những cường giả đế tộc Bất Tử cũng sững sờ!

Mẹ kiếp!

Tộc trưởng này quá đáng lắm rồi!

Bọn họ đều tức giận!

Thật sự tức giận!

Đến lúc này rồi mà mẹ kiếp, ông còn tính kế người trong tộc?

Đông Lý Mạch là thiên tài yêu nghiệt nhất đế tộc Bất Tử hiện nay đó! Đông Lý Mạch mà chết thì thế hệ trẻ không một ai có thể gánh nổi trọng trách lớn lao đâu!

Kẻ này thì hay rồi, vì dòng chính của mình mà giở trò, cố ý ép Diệp Quân giết Đông Lý Mạch!

Ngày thường ông ta đấu mấy cũng được!

Nhưng mẹ kiếp, vào lúc này ông ta còn giở trò!

Tất cả cường giả đế tộc Bất Tử đều phẫn nộ!

Diệp Quân nhìn cuộc đại chiến của hai người Đông Lý Trần ở đằng xa rồi lắc đầu: “Tháp gia, đây là đế tộc Bất Tử mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng dẫn dắt à?”

Tiểu Tháp khẽ đáp: “Tộc trưởng trước đây của đế tộc Bất Tử là một người rất giỏi giang, người của đế tộc Bất Tử thời đó cũng rất lợi hại. Mấy chục triệu năm qua đi… vật đổi sao dời rồi!”

Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, ngươi có thể cảm nhận được kiếm Thanh Huyên không?”

Tiểu Tháp im lặng một lát rồi ngờ vực nói: “Không cảm nhận được… điều này rất bất thường!”

Nghe vậy, Diệp Quân nhíu mày, hắn nhìn cuộc đại chiến phía xa, thấy cạn lời!

Mẹ kiếp!

Ông đây tới mượn kiếm, không phải tới xem mấy người nội chiến!

“Dừng tay!”

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng quát giận!

Phía xa, Đông Lý Trần và người đàn ông trung niên dừng tay lại, tất cả mọi người nhìn Diệp Quân!

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nội đấu với nhau vào lúc này có thích hợp không? Chẳng phải lúc này các ông nên đồng tâm hợp lực đối đâu với ta sao? Các ông có thể làm kẻ ác cho đến nơi đến chốn không hả? Đừng để ta phải nhắc nhở các ông, được không?”

Mọi người: “…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.