Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 476:




Chương 476

Hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Mặc công tử, nếu hành động của ta khiến ngươi không vui thì ta xin lỗi, mong ngươi đừng đối phó với ta, ta chẳng qua chỉ là một kiếm tu nho nhỏ, không đắc tội nổi với nhân vật lớn như ngươi! Ta đi, bây giờ ta đi ngay!”

Nói xong hắn quay người rời đi.

Thấy cảnh này, Vân Trần ngơ ra, tính tình Diệp huynh này tốt vậy sao?

Suy nghĩ lại, y lập tức quay lại nhìn Mặc công tử kia, ánh mắt đầy khó chịu.

Một số học viên ở đó cũng quay lại nhìn Mặc công tử kia, ánh mắt cũng đầy khó chịu.

Quá đáng rồi nhé!

Chẳng qua người ta chỉ tới bái Kiếm Chủ Nhân Gian thôi mà, có cần phải vậy không? Cần không?

Nhất thời, thiện cảm của mọi người đối với Mặc công tử giảm hẳn xuống!

Sắc mặt của Mặc công tử u ám vô cùng, gã nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Đợi chút!”

Diệp Quân dừng bước, quay người nhìn Mặc công tử: “Mặc công tử có chuyện gì sao?”

Mặc công tử khẽ cười: “Diệp công tử hiểu lầm rồi! Ta không hề có ý đuổi Diệp công tử đi!”

Diệp Quân gật đầu: “Nếu không có gì thì ta cáo từ nhé!”

Nói xong, hắn định đi nhưng Mặc công tử lại lên tiếng: “Diệp công tử, trùng hợp một điều là ta có quen biết với An Đạo Tân, An cô nương!”

Diệp Quân nhìn chằm chằm Mặc công tử, gã cười nói: “Ta nghe nói Diệp công tử có thù hận với nhà họ An, ta phải nhắc nhở Diệp công tử một câu, tính tình của An cô nương không tốt lắm đâu, nếu Diệp công tử muốn tranh số mệnh đại đạo lần này thì phải cẩn thận nhé!”

Cáo mượn oai hùm!

Diệp Quân bỗng trầm giọng nói: “Các vị, Mặc công tử đã nhắc đến An cô nương ở đây thì ta sẽ nói thêm vài câu! Chắc các vị cũng đã biết, ta là người đứng đầu cuộc tỉ võ ở hạ giới, trong quá trình tỉ võ, ta và An Mục của nhà họ An quyết đấu công bằng, nhưng An Mục lại gọi cường giả tộc Chân Long tới uy hiếp ta. Tuy cuối cùng ta vẫn giết được An Mục, giành được hạng nhất nhưng cũng vì vậy mà kết thù máu với nhà họ An!”

Hắn dừng lại một lát rồi mới nói tiếp: “Các vị, ta bị đối đãi không công bằng, với năng lực của các vị chắc cũng đều nghe qua chuyện này rồi. Giống như lần này, cuộc chiến tranh giành số mệnh đại đạo được đẩy lên tổ chức sớm cũng là nhà họ An ở đằng sau giở trò, mục đích chính là không để cho ta phát triển, muốn nhanh chóng giết chết ta!”

Nói rồi hắn lắc đầu cười: “Ta biết, ta không có bối cảnh, không có chỗ dựa, ta không so được với nhà họ An, thư viện sẽ không bảo vệ công bằng cho ta đâu, vì so với nhà họ An, ta chẳng là cái thá gì cả. Ai là con người đều sẽ không vì ta mà đắc tội với nhà họ An!”

Mọi người im lặng.

Thật ra đầu đuôi chuyện này đã được truyền đi khắp nơi rồi!

Đối với Diệp Quân, bọn họ phần lớn chỉ có thể đồng tình!

Ở một chỗ khuất, Cố viện trưởng nhìn Diệp Quân rồi lại nhìn Mặc công tử, ánh mắt lạnh như băng.

Sắc mặt của viện chủ viện Chấp Pháp đứng bên cạnh ông ta cũng vô cùng khó coi.

Lúc biết Diệp Quân xuất hiện ở đây, bọn họ đã lập tức tới đây.

Vì bây giờ thân phận của Diệp Quân rất nhạy cảm!

Lúc này, Diệp Quân nhìn Mặc công tử, chân thành nói: “Mặc công tử, ta không hy vọng xa vời rằng thư viện sẽ đứng ra bảo vệ ta, kêu oan cho ta. Nhưng cũng mong ngươi đừng giậu đổ bìm leo! Nếu ta tới bái

Kiếm Chủ Nhân Gian khiến ngươi không vui thì ta xin lỗi! Ta không nên xuất hiện ở đây, không nên khiến ngươi khó chịu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.