Chương 395
Diệp Quân nhìn phía gần đó, một gã trai chậm rãi đi tới, gã trai đó vác một thanh đại đạo trên vai, tay trái cầm một quả dưa chuột, chốc chốc lại gặm một miếng.
Y phục của gã rất tuỳ ý, để ngực lộ ra ngoài, bên trên có vẽ hình một con rồng với một con bạch hổ, trông cực kỳ hung dữ!
Xăm mình à?
Diệp Quân nhíu mày, tên này là một thằng nhóc thần kinh!
Gã trai kia nhìn Diệp Quân hỏi: “Ngươi là Diệp Quân à?”
Diệp Quân gật đầu.
Gã trai nhếch miệng cười: “Có người truy nã ngươi, ba nghìn vạn kim tinh, mà vừa hay gần đây ta lại thiếu tiền, nên mượn đầu ngươi dùng tạm nhé!”
Diệp Quân nhìn phía sau lưng gã trai kia, hắn hỏi: “Chỉ có mình ngươi à?”
Gã trai đáp: “Lẽ nào không đủ?”
Diệp Quân nhìn nhẫn không gian trên tay gã trai kia rồi hỏi: “Ngươi có cần gọi thêm vài người nữa không?”
Gã trai cười sằng sặc: “Giết ngươi, mình ta là đủ rồi!”
Dứt lời, gã bỗng bước lên trước một bước, chém đao về phía Diệp Quân!
Rắc!
Không gian lập tức bị nhát đao này chém nứt!
Cảnh giới Phá Không!
Hơn nữa đao thế sắc bén, vừa nhìn đã biết là kẻ đã chinh chiến nhiều!
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng nghiêng người, né được nhát đao một cách chuẩn xác!
Gã trai chém hụt thì ngẩn người, một giây sau, gã định tiếp tục ra tay nhưng một thanh kiếm đã chĩa ngay giữa trán gã!
Gã trai đần mặt ra, vẻ mặt không thể tin nổi: “Huynh… mạnh vậy à?”
Diệp Quân thành thật đáp: “Ta không ngờ, trông ngươi rất mạnh, nhưng thực lực lại yếu đến vậy…”
Nói rồi, hắn nhìn trước ngực gã trai, hỏi: “Ngươi xăm con rồng với con bạch hổ này làm gì?”
Gã trai run giọng đáp: “Xăm mình lấy le!”
Diệp Quân nhíu mày: “Lấy le à?”
Gã trai vội vã gật đầu: “Sau khi xăm mình thì trông sẽ hung dữ hơn, người thành thật nhìn vào sẽ sợ ta, thế nên…”
Diệp Quân cạn lời.
Nghe gã trai nói vậy, Diệp Quân bỗng không biết phải nói gì.
Xăm mình lấy le ư?
Tên này đúng là nhân tài!
Lúc này, gã trai run rẩy nói: “Diệp thiếu, thì ra huynh mạnh đến thế này à?”
Diệp Quân gật đầu: “Cũng tạm!”
Gã trai do dự rồi hỏi: “Ta còn cơ hội được sống không?”