Chương 3449
Nghe thấy hắn ta chửi, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, sao lại chửi vậy?
Sau lưng người bí ẩn chợt có một giọng nói vang lên trong một quan tài máu: “Nói cho cẩn thận”.
Người thần bí nghiêm mặt: “Sợ cái gì? Dù sao nền văn minh Thiên Hành cũng không nghe thấy, đánh không lại bọn chúng, chẳng lẽ không cho ta được đã cái miệng à?”
Bên dưới, Nhất Niệm nhìn người thần bí, đến kẹo hồ lô cũng không liếm nữa.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã biết vì sao người thần bí lại chửi bới.
Bên trong bức màn sáng, khi ngọn lửa Thiên Hành kia từ từ rơi xuống, toàn bộ nền văn minh Thuật Giả bắt đầu tan chảy.
Mà trong lúc này, vô số luồng thần quang từ nền văn minh Thuật Giả phóng lên trời, tấn công về phía lửa Thiên Hành kia, nhưng những luồng thần quang này còn chưa tới gần lửa Thiên Hành thì đã bị thiêu cháy thành hư vô.
Lúc này, tòa tháp pha lê kia chợt rung chuyển kịch liệt, sau đó từng cột sáng pha lê phóng lên trời, thẳng tới chỗ lửa Thiên Hành kia.
Từng cột sáng pha lê phóng lên trời, từng luồng uy áp mạnh mẽ lan ra khắp thiên địa, nhưng những cột sáng này khi chỉ còn cách ngọn lửa Thiên Hành kia nghìn trượng thì đã vỡ tan thành hư vô.
Phía dưới, mấy chục cường giả mặc thuật bào đều phóng lên trời, lên tới nơi, trong tay mỗi người đều cầm một quyển sách cổ thần thuật, họ cùng mở ra thầm niệm thuật ngữ cổ, thoáng chốc, đất trời xung quanh xuất hiện từng luồng sức mạnh pháp đạo bí ẩn, những luồng sức mạnh ấy hội tụ như sóng triều, cuối cùng hóa thành một đạo nhẫn thuật pháp, sau đó chém lên lửa Thiên Hành.
Thuật Pháp Đại Đạo! Đây là thần thông thuật pháp mạnh nhất của nền văn minh Thuật Giả, người thi triển đều là thần sư thuật pháp tự mở ra một cấp bậc.
Mấy chục người cùng thi triển, uy lực của Thuật Pháp Đại Đạo này có thể nói là mạnh nhất trong lịch sử.
Bởi vì uy lực quá mạnh, đạo nhẫn Đại Đao vừa xuất hiện, cả thiên địa đều trở nên trong suốt.
Tuy nhiên đạo nhẫn vừa phóng lên trời đã bốc cháy, sau đó hóa thành tro bụi rồi tan biến.
Thấy thế, mấy chục thần thuật sư hàng đầu nền văn minh Thuật Giả đều tái mặt, sau đó là tuyệt vọng.
Sau đó nền văn minh Thuật Giả điều khiển vô số pháp trận và sử dụng vô số phương pháp, nhưng cũng không thể tới gần được lửa Thiên Hành đó.
Vô số cường giả tiến lên cũng chẳng ngăn cản được lửa Thiên Hành.
Chẳng mấy chốc, ngày càng nhiều người bắt đầu tuyệt vọng, vì vậy mọi người không còn chống cự nữa mà bắt đầu chạy trốn.
Cả nền văn minh Thuật Giả bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
Cuối cùng, ngọn lửa Thiên Hành ấy rơi thẳng xuống, cả nền văn minh Thuật Giả bắt đầu tan chảy và biến mất…
Nhìn thấy cảnh này, mọi người có mặt đều tái mặt kinh hãi.
Rất nhiều người đều chưa nghe nói tới nền văn minh Thiên Hành bao giờ, vì thế bây giờ nhìn thấy sự đáng sợ của lửa Thiên Hành thế này, họ đều bị sốc.
Diệp Quân nhìn màn sáng nơi xa với vẻ mặt phức tạp.
Lúc này hắn nghĩ đến cô cô váy trắng.
Ngày đó, khi ngọn lửa Thiên Hành tới vũ trụ Quan Huyên, cô cô váy trắng nắm lấy một cái, lửa Thiên Hành hủy thiên diệt địa đã ở trong tay bà, sau đó ngoan ngoãn như một con mèo.