Chương 3432
Mấy vạn thần vệ Tu La chỉnh tề ngay ngắn, ai nấy cũng đều toát ra ý chí chiến đấu đáng sợ, khí tức cực mạnh, chấn động cả Tu La Cổ Giới khiến cho thời không chấn động dữ dội, cực kỳ khủng khiếp.
Nhìn thấy hàng vạn thần vệ Tu La, Huyền Sắc bỗng nhíu mày, tộc Tu La có thể luôn thống trị cả nền văn minh Tu La, phần lớn là vì những thần vệ Tu La này, bởi vì những thần vệ Tu La này chỉ nghe lệnh của tộc Tu La và học sĩ tối thượng.
Trong mắt các cường giả tộc Tu La lại hiện lên tia hy vọng.
Sắc mặt của các cường giả Huyền tộc trở nên nghiêm trọng, dĩ nhiên họ biết những thần vệ Tu La này đáng sợ đến cỡ nào, những thần vệ Tu La này đều là các chiến sĩ tinh nhuệ nhất của nền văn minh, là sự tồn tại vô địch trong cùng cấp bậc, thậm chí là vô địch hơn cấp bậc.
Các cường giả Huyền tộc nhìn Huyền Sắc ở đằng xa, Huyền Sắc híp mắt lại, lão ta nắm chặt kiếm Thanh Huyên, mặc dù cũng kiêng dè mấy thần vệ Tu La này nhưng lão ta không sợ, bởi vì lão ta cảm thấy mình vô địch khi cầm thanh kiếm này trong tay.
Ngay lúc này Tu La Tịnh đó bỗng tức giận chỉ vào Huyền Sắc: “Giết!”
Các thần vệ Tu La nhận được lệnh, vừa định ra tay thì lúc này họ như thể chấp nhận mệnh lệnh gì đó đột nhiên biến thành từng tia sáng rồi biến mất ở tận cuối chân trời.
Mọi người đều sửng sốt.
Tu La Tịnh cũng sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt lão ta bỗng trở nên khó coi: “Tín Du!”
Ngoài tộc Tu La ra, Tín Du cũng có thể ra lệnh cho thần vệ Tu La.
Lúc đầu tiên tổ tộc Tu La và học sĩ tối thượng của học điện tối thượng đã thỏa thuận, nếu mệnh lệnh của hai bên đời sau có xung đột thì thần vệ Tu La có thể tạm thời không nghe theo lệnh của bất kỳ bên nào.
Nguyên nhân làm thế là sợ tộc Tu La và học sĩ tối thượng đấu đá lẫn nhau.
Lúc này Huyền Sắc bỗng cười phá lên: “Tu La Tịnh, tự tạo nghiệt, ha ha!”
Tu La Tịnh nhìn Huyền Sắc, vẻ mặt cực kỳ hung dữ: “Tộc người Tu La nghe đây, bất kể hôm nay có thế nào cũng khó tránh khỏi cái chết, nếu đã thế vậy tại sao không liều mình chiến đấu? Giết một người không thiệt, giết hai người có lợi”.
Dứt lời, khí tức trong người lão ta bỗng tăng lên rất nhanh, sau đó cả người lao đến chỗ Huyền Sắc.
Tự hủy diệt!
Thấy thế ánh mắt người tộc Tu La đó lóe lên vẻ quyết đoán, đều đồng loạt lao lên trời xông đến chỗ các cường giả Huyền tộc.
Đều chọn tự hủy diệt!
Như Tu La Tịnh đã nói, nếu hôm nay đã khó thoát khỏi cái chết, vậy tại sao không làm đến cùng?
Thấy người tộc Tu La như tự sát lao đến, mắt Huyền Sắc đầy vẻ khinh thường, lão ta lập tức biến thành tia kiếm quang lao đến.
Chẳng mấy chốc cả Tu La Cổ Giới vang lên từng tiếng kêu thảm thiết và tiếng nổ.
Huyền Sắc tay cầm kiếm Thanh Huyên thì là người bất khả chiến bại, Tu La Tịnh vừa lao đến trước mặt lão ta đã bị một nhát kiếm đánh văng ra xa, thần hồn bị hút hết.
Bị tiêu diệt hoàn toàn.
Sau khi chém chết Tu La Tịnh bằng một nhát kiếm, Huyền Sắc xoay người xông đến giết các cường giả tộc Tu La.
Ngay cả Tu La Tịnh cũng không phải là đối thủ của lão ta, huống hồ những người khác?
Chẳng mấy chốc một chiến trận tàn sát diễn ra.
Khi mấy người Diệp Quân chạy đến Tu La Cổ Giới, mùi máu tanh lập tức ập đến, Tín Du dẫn đầu nhíu mày.
Diệp Quân nhìn thành cổ đằng xa, thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông trong cả thành cổ.