Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3334:




Chương 3334

Lúc này, Tiểu Tháp chợt nói: “Ngươi mau đi xem cô gái kia, mẹ kiếp… ngươi nhanh lên…”

Nghe thấy lời của Tháp gia, Diệp Quân nhất thời sửng sốt, Nhất Niệm làm sao?

Diệp Quân không dám suy nghĩ nhiều mà biến mất khỏi vị trí ban đầu, lúc xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trước mặt Nhất Niệm, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Diệp Quân ngây người.

Thời không xung quanh cô ta đã trở thành một dáng vẻ kỳ lạ như bị dao cắt thành vô số mảnh, Nhất Niệm nằm bên trong, hai tay cô ta chơi đùa thời không trước mặt, sau đó những mảnh thời không kia lại bắt đầu sắp xếp lại, sau đó thân thể Nhất Niệm lúc hư lúc thực, lúc biến mất, lúc xuất hiện một cách kỳ lạ…

Trong thời không kỳ lạ đó, Nhất Niệm chơi đùa ngày càng hăng say, mãi đến khi thời không xung quanh bắt đầu rung động dữ dội, không chỉ thế mà nó còn dần trở nên hư ảo.

Thấy khung cảnh trước mắt, Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Tháp gia, cô ta đang làm gì thế?”

Tiểu Tháp lo lắng nói: “Ngươi mau bảo cô ta dừng lại, ta sắp không chịu được nữa rồi!”

Nghe thấy thế Diệp Quân vội nói: “Nhất Niệm”.

Nghe thấy tiếng gọi của Diệp Quân, Nhất Niệm trong thời không kỳ lạ đột nhiên dừng lại, cô ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, sau đó cười khẽ rồi tiến lên một bước, vừa bước tới, thời không sau lưng cô ta lập tức bình thường trở lại, thời không vốn rung động xung quanh cũng trở nên phẳng lặng.

Diệp Quân vội hỏi: “Nhất Niệm, khi nãy cô vừa làm gì đấy”

Nhất Niệm khẽ mỉm cười, sau đó nói: “Thời gian”.

Giọng nói vẫn rất mềm mại và dịu dàng.

Diệp Quân nghi ngờ: “Thời gian?”

Nhất Niệm gật đầu: “Ừm”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Có thể nói rõ hơn không?”

Nhất Niệm giải thích: “Xây dựng lại thời gian”.

Diệp Quân càng nghi ngờ hơn: “Xây dựng lại thời gian?”

Nhất Niệm chớp mắt: “Ngươi không biết à?”

Diệp Quân: “…”

Thấy Diệp Quân ngơ ngác, Nhất Niệm cười khẽ, không nói gì.

Diệp Quân khiêm tốn thỉnh giáo: “Xây dựng lại thời gian là gì?”

Nhất Niệm nhìn Diệp Quân, cô ta chớp mắt, dường như bị khó xử vì vấn đề này.

Thấy nét mặt ngây thơ của Nhất Niệm, Diệp Quân nhất thời hơi ngượng ngùng, vì nét mặt của đối phương như đang nói chuyện đơn giản như thế mà ngươi cũng không biết à?

Nhất Niệm chắp hai tay sau lưng đi tới đi lui một lúc, sau đó cau mày.

Diệp Quân thắc mắc, cô gái này đang làm gì vậy?

Một lát sau, Nhất Niệm dừng bước rồi nhìn về phía Diệp Quân, nói với vẻ ngượng ngùng: “Ta không biết nên giải thích với ngươi thế nào”.

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

“Ha ha!”

Tiểu Tháp đột nhiên bật cười.

Diệp Quân im lặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.