Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3253:




Chương 3253

Sau khi dừng lại, Diệp Quân xòe bàn tay, vô số kiếm ý từ lòng bàn tay hắn tuôn ra, sau đó biến mất trong tăm tích.

Phía xa, người đàn ông trung niên nhíu mày: “Đây là kiếm kỹ gì?”

Ông ta hơi kiêng sợ trước kiếm kỹ thần bí khó lường của Diệp Quân, nếu thực lực mạnh hơn chút thì ngay cả ông ta cũng không dám coi thường.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, lúc này, hắn cũng phát hiện ra khuyết điểm của mình. Khi đối mặt với cảnh giới chín phần thần tính, sức mạnh của hắn vẫn quá yếu, không đủ để uy hiếp đối phương.

Cốt lõi là sức mạnh!

Nghĩ đến đây, Diệp Quân kích hoạt sức mạnh huyết mạch trong cơ thể.

Huyết mạch phàm nhân và huyết mạch phong ma!

Lúc cùng kích hoạt hai loại huyết mạch, một luồng khí tức đáng sợ tỏa ra từ trong cơ thể Diệp Quân.

Bên kia, lúc nhìn thấy khí tức của hai loại huyết mạch, Thần Kỳ nhíu mày: “Hai loại huyết mạch…”

Phía xa, người đàn ông trung niên cũng kinh ngạc: “Hắn có hai loại huyết mạch…”

Ông ta còn chưa dứt lời, Diệp Quân đã biến mất tại chỗ.

Người đàn ông trung niên cười nhạt, đâm thương ra.

Đối đầu trực diện!

Đối mặt với Diệp Quân, ông ta không hề sợ hãi, dù sao cảnh giới của thanh niên trước mặt cũng thấp hơn ông ta rất nhiều.

Hai người lại va chạm mạnh mẽ, trong chốc lát, vô số kiếm quang và thương mang tỏa ra xung quanh, cả hai cùng lùi về phía sau.

Khi người đàn ông trung niên dừng lại, sắc mặt ông ta trở nên dữ tợn, ông ta không ngờ mình lại bị đối phương đẩy lùi, ông ta giận dữ gầm lên, nhảy về phía trước, hóa thành một đạo thương mang lao thẳng về phía Diệp Quân.

Xa xa, Diệp Quân không lùi mà tiến lên, lao về phía người đàn ông trung niên.

Khi thực lực đủ mạnh, hắn không sợ người đàn ông trung niên này nữa.

Bên kia, Tiểu Ái lấy ra một quả cầu thủy tinh, bắt đầu ghi lại trận chiến giữa hai người.

Thấy vậy, Thần Kỳ tò mò hỏi: “Cô nương, cô làm gì vậy?”

Tiểu Ái cười nói: “Ghi lại trận đấu của tiểu chủ, sau này chúng ta có thể phân tích, tìm ra khuyết điểm của cậu ấy để cậu ấy có thể cải thiện”.

Thần Kỳ im lặng một lúc rồi giơ ngón tay cái lên: “Giỏi thật!”

Tiểu Ái nhìn Thần Kỳ: “Thần Kỳ cô nương có thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao chín phần thần tính, bước nửa chân vào cảnh giới mười phần thần tính, cũng rất tài giỏi”.

Thần Kỳ nheo mắt: “Sao cô biết?”

Tiểu Ái cười nói: “Ta không chỉ biết Thần Kỳ cô nương đạt chín phần thần tính, mà còn biết cô đã từng tiếp xúc với một nền văn minh thần bí. Ta vẫn đang điều tra nền văn minh này, chắc sẽ có tin tức sớm thôi”.

Thần Kỳ nhìn Tiểu Ái, không nói gì.

Tiểu Ái chớp mắt: “Chắc cô không giết ta diệt khẩu đâu nhỉ? Bởi vì Thần Kỳ cô nương là một người rất thông minh”.

Thần Kỳ cười nói: “Ta chỉ hơi bất ngờ thôi”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.