Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3196:




Chương 3196

Vẫn không ai đáp lời.

Từ Nhu đang định lên tiếng, ngay lúc này thời không cách đó không xa bỗng rung lên, ngay sau đó một cô gái chậm rãi bước ra.

Một chiếc váy dài trắng tuyết, phong thái tuyệt đỉnh.

Từ Chân!

Nhìn Từ Chân chậm rãi bước đến trước mặt mình, từng cảnh tượng trước quá khứ đột nhiên hiện lên trong tâm trí Diệp Quân.

Từ Chân nhìn ba người trước mặt, nở nụ cười xinh đẹp: “Đã lâu không gặp”.

Từ Nhu và Từ Thụ lập tức chạy đến trước mặt Từ Chân, sau đó ôm chặt lấy cô ta.

Từ Chân cũng nhẹ nhàng ôm lấy hai người, trong mắt đầy vẻ yêu chiều.

Một lúc sau, Từ Nhu và Từ Thụ lùi sang một bên, sau đó nhìn Diệp Quân, Diệp Quân chậm rãi bước đến trước mặt Từ Chân, mỉm cười: “Chân tỷ”.

Từ Chân bỗng giơ tay ra vuốt ve gương mặt Diệp Quân, mỉm cười nói: “Trưởng thành rồi”.

Vẫn dịu dàng như thế.

Diệp Quân nắm lấy tay Từ Chân, mỉm cười nói: “Chân tỷ, thật xin lỗi, vẫn cần tỷ chờ một thời gian nữa…”

Từ Chân gật đầu, mỉm cười: “Không sao”.

Diệp Quân khẽ nói: “Ở đây chắc là rất nhàm chán nhỉ?”

Từ Chân nắm lấy tay Diệp Quân, cười nói: “Đi một lát với Chân tỷ”.

Diệp Quân gật đầu.

Từ Chân kéo Diệp Quân đi về phía khu vực Lôi Kiếp ở đằng xa.

Vừa đi được mấy bước, như nghĩ đến điều gì, Từ Chân bỗng quay đầu nhìn Từ Nhu và Từ Thụ: “Các muội còn ngây ra đó làm gì? Cùng đi đi”.

Hai cô gái kia hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười, vội đi theo.

Từ Chân dẫn ba người Diệp Quân đi về phía lôi khu trung tâm, càng đến gần lôi khu đó, uy lực đó càng khủng khiếp.

Vẻ mặt Diệp Quân dần trở nên nghiêm trọng, uy lực đáng sợ trong lôi khu đó khiến hắn cảm nhận được khí tức chết chóc.

Nguy hiểm!

Chưa từng mãnh liệt như lúc này.

Từ Thụ bỗng nói: “Chân tỷ, đây là Kiếp đó à?”

Từ Chân khẽ gật đầu: “Kiếp này bị ta trấn áp rất nhiều lần, uy lực của nó liên tục chất biến, nếu nó nổ tung… bây giờ các vũ trụ đã được khám phá chắc đều không thể thoát khỏi”.

Diệp Quân trầm giọng nói: Có cách nào khác có thể khiến nó biến mất không? Chẳng hạn như xóa sạch…”

Từ Chân lắc đầu: “Không thể, vì nó bắt nguồn từ chúng sinh nên không thể tiêu diệt…”

Nói đến đây cô ta nhìn Diệp Quân cười nói: “Dẫn cậu đến đây là muốn để cậu trải nghiệm một lần Kiếp, một lần Kiếp rất đáng sợ, cậu có sợ không?”

Diệp Quân nắm tay Từ Chân, nghiêm túc nói: “Đối với ta, gặp được tỷ, còn yêu tỷ, đây mới là kiếp đáng sợ nhất mà ta gặp phải trong đời, vì cả đời này ta sẽ không bao giờ có thể vượt qua được kiếp này…”

Ba cô gái: “…”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Từ Chân bỗng bật cười ha hả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.