Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2463:




Chương 2463

Nghe thấy thế, mọi người trong điện đều nhìn về phía Diệp Quân, sau đó vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Thiếu các chủ”.

Tần Quan nói: “Mọi người tiếp tục làm việc đi!”

Nghe thấy thế, mọi người mới tiếp tục công việc.

Tần Quan nhìn mọi người xung quanh, sau đó nói: “Bọn họ là người của Quan Huyên Các, Quan Huyên Các này là một bộ phận nòng cốt của chúng ta, điều khiển sáu bộ ba vệ, còn có rất nhiều hệ thống tình báo, tóm lại nơi này là cơ quan đầu não của Tuế Nguyệt Các chúng ta”.

Diệp Quân nhìn mọi người xung quanh, thực lực của những người này trông có vẻ không phải rất mạnh, rõ ràng bộ phận nòng cốt cần trí thông minh.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lúc trước con từng đến hệ Ngân Hà!”

Hệ Ngân Hà!

Tần Quan ngây người, sau đó nói: “Đã đến nhà họ Tần chưa?”

Diệp Quân gật đầu: “Có đi cúng ông ngoại!”

Tần Quan gật đầu: “Ừ.”

Nhưng cũng không nói gì nữa.

Diệp Quân hỏi: “Mẹ, mẹ còn quay lại hệ Ngân Hà không?”

Tần Quan cười nói: “Người thân năm đó cũng đều không còn nữa. Bây giờ đối với mẹ, nơi nào có con, nơi đó chính là nhà”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười, thầm thấy ấm áp.

Tần Quan lại nói: “Nhưng sau này nếu con muốn đến đó, mẹ có thể đi cùng con”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Tần Quan đang định nói tiếp thì có một hư ảnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh bà ấy, hư ảnh nhỏ giọng nói mấy câu.

Tần Quan híp mắt: “Tông chủ Quá Khứ Tông này đúng là có thủ đoạn!”

Cả đám cao thủ nghe thấy thế thì lập tức cúi người, sau đó lùi về phía sau.

Tần Quan quay đầu nhìn Diệp Quân: “Đi thôi!”

Diệp Quân gật đầu, sau đó dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch đi theo Tần Quan tiếp tục tiến về phía trước.

Ngao Thiên Thiên thì tiếp tục ở lại Tiểu Tháp hấp thu máu của Nhị Nha!

Không thể không nói, thật ra người tiến bộ nhanh nhất vẫn là Ngao Thiên Thiên, từ lúc đầu đến giờ, cô ấy luôn có đủ các thần vật và truyền thừa, tốc độ tiến bộ cũng như ngồi tên lửa vậy.

Đương nhiên Ngao Thiên Thiên tiến bộ cũng tương đương với việc hắn tiến bộ.

Chẳng mấy chốc, Tần Quan dẫn Diệp Quân và Nhị Nha đi tới một vùng biển, Diệp Quân nhìn về phía xa, vùng biển này vô biên vô tận, nhìn bằng mắt thường của hắn cũng không thể thấy được điểm cuối.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan khẽ mỉm cười búng tay một cái.

Tách!

Sau tiếng búng tay, toàn bộ mặt biển đột nhiên chậm rãi tách ra hai bên, sau đó, một cung điện dưới đáy biển xuất hiện trước mặt mọi người.

Tần Quan cười nói: “Đi thôi!”

Dứt lời, bà ấy dẫn Diệp Quân đi về phía đáy biển.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.