Chương 2299
Cổ Kính Đế Quân lên tiếng: “Không thể cho hai người đó thời gian nghỉ ngơi, nếu người phụ nữ váy đen khôi phục thương thế…”
Nghe câu này, nét mặt mọi người đều trở nên nghiêm nghị.
Một khi người phụ nữ váy đen khôi phục thương thế, đến lúc đó còn ai có thể địch lại bà ấy được nữa?
Nữ kiếm tu nói: “Đi!”
Bà ta vừa dứt lời, tất cả cùng lao thẳng vào Nam Nhạc Giới.
Không thể cho hai người đó thời gian trị thương được!
…
Diệp Quân đưa Diệp Thanh Thanh vào Nam Nhạc Giới xong, thấy hơi thở của đám người phía sau biến mất, hắn nhíu mày, không nghĩ ngợi, thân thể run lên, hóa thành một luồng lưu quang bay vào nơi sâu trong dãy núi xa.
Diệp Quân nói: “Tháp gia, giúp ta che giấu hơi thở”.
Tiểu Tháp đáp: “Được”.
Nói xong nó mau chóng che giấu hơi thở của mình và Diệp Quân.
Diệp Quân tìm một sơn động khá khuất, đưa Diệp Thanh Thanh vào sơn động rồi đưa bà ấy vào trong Tiểu Tháp.
Bên bờ, Diệp Quân đặt Diệp Thanh Thanh lên tảng đá, lúc này váy của bà đã nhuộm đỏ, ngoài máu của bà còn có máu của hắn nữa.
Bà bị thương rất nhanh!
Nhờ có cây thần tự nhiên chữa trị, cơ thể bà bắt đầu từ từ hồi phục, sắc mặt cũng hồng hào hơn.
Thấy thế, Diệp Quân mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Thanh Thanh chỉ nhìn Diệp Quân chứ không nói gì.
Diệp Quân bảo: “Cô cô, cô trị thương trước đi, con ra ngoài canh chừng”.
Nói xong hắn đi ra khỏi Tiểu Tháp.
Diệp Thanh Thanh từ từ nhắm mắt lại, điều khiển cây thần tự nhiên giúp mình khôi phục thương thế.
Bà biết nếu để đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả phát hiện ra Diệp Quân, với thực lực hiện giờ của Diệp Quân không thể địch lại được bọn chúng.
Chỉ có một con đường chết!
Vì vậy bà phải mau chóng trị thương cho mình!
Sau khi Diệp Quân ra khỏi Tiểu Tháp thì đi đến cửa sơn động, hắn ngẩng đầu nhìn trời, rất nhanh, hai mắt hắn nheo lại, hắn cảm nhận được vô số luồng khí tức mạnh mẽ đáng sợ ở cuối chân trời.
Đuổi tới rồi!
Diệp Quân nhanh chóng che giấu hơi thở của mình, bình tĩnh lại.
Hắn biết rõ nếu bị phát hiện vào lúc này thì hắn và cô cô này đều sẽ đi đời nhà ma.
Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp thực lực của nhóm nữ kiếm tu, lúc này mấy luồng thần thức đã đáp xuống sơn động của hắn.
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Diệp Quân co lại, hắn không do dự, đặt Tiểu Tháp xuống đất: “Tháp gia, bảo vệ cô cô thị thương cho tốt!”
Nói xong người hắn run lên, hóa thành một luồng kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Quân vừa biến mất ở cuối trời, vô số thần thức bao phủ lấy hắn, sau đó hàng trăm luồng hơi thở mạnh mẽ xông thẳng về phía hắn.