Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2279:




Chương 2279

Vừa dứt lời, bà ấy đột nhiên rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, đánh về phía Thiên Tôn và Địa Tôn!

Một đánh hai!

Nhát kiếm xuyên trời, xé nát trời đất!

Thiên Tôn cầm đầu hơi híp mắt: “Hai người bọn ta giữ chân người phụ nữ này, các ngươi đi giết Diệp Quân, cho dù chết trận, tông chủ cũng có thể dựa vào phép thần thông Vô Thượng để cứu các ngươi sống lại”.

Nghe vậy, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả đều vui mừng như điên, bọn chúng không mảy may nghi ngờ lời nói của Thiên Tôn.

Nữ tông chủ có thực lực này!

Không chút do dự, một đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả hóa thành đạo cầu vồng, lao về phía Diệp Quân.

Giờ phút này, cả Thiên Khí Giới bỗng trở nên hư ảo.

Phía dưới, nhìn đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả lao về phía mình, Diệp Quân nheo mắt vừa định ra tay, đúng lúc này, một âm thanh như chuông trời vang vọng từ Thiên Khí Tông: “Thần pháp Thiên Khí”.

Bùm!

Đột nhiên, hàng ngàn chùm sáng từ hàng ngàn tòa đại điện ở phía xa phóng lên cao, cùng lúc đó, giọng nói của ông lão tóc trắng vang lên sau lưng Diệp Quân: “Diệp công tử, ta tới giúp cậu một tay!”

Diệp Quân cười lớn: “Cám ơn!”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang, lao lên từ dưới đất, xông về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.

Khoảnh khắc Diệp Quân phóng lên trời, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể hắn sôi trào. Hai luồng sức mạnh huyết mạch cường đại và kiếm ý tự thân của hắn tuôn ra như thủy triều, lúc này hắn chém ra một nhát kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Chồng chéo bốn lần liên tục!

Bùm!

Cùng với nhát kiếm của Diệp Quân, thời không trước mặt bọn chúng đột nhiên sụp đổ, biến thành một mảnh đen kịt, hơn chục tên trước mặt hắn bị chém đứt, cơ thể nát vụn, linh hồn biến mất. Đám người còn lại cũng bị sức mạnh cường đại làm chấn động đến mức liên tục lùi về sau!

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, vô số sức mạnh cường đại tràn ngập về phía Diệp Quân như một làn sóng.

Hai mắt Diệp Quân đỏ ngầu, thần sắc dần trở nên dữ tợn, đối mặt với đám người vây hãm công kích, hắn không hề sợ hãi cũng không lùi bước, cơ thể hắn chuyển động, hóa thành một đạo kiếm quang màu máu chém ra.

Đối đầu trực diện!

Lưỡi kiếm chém khắp nơi dễ như trở bàn tay, không thể ngăn cản!

Rầm rầm rầm!

Cùng với đạo kiếm quang của Diệp Quân chém ra, vô số cường giả bị chấn động phải rút lui.

Nhưng lúc này, phía sau Diệp Quân mấy trăm trượng, đột nhiên xuất hiện một luồng sáng lạnh, Diệp Quân xoay người, chém ra một nhát kiếm.

Vèo!

Kiếm quang xé gió, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.

Bùm!

Đột nhiên, một mảnh kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lùi ra ngoài mấy vạn trượng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.