Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2212:




Chương 2212

Nhạc Trần bỗng nhìn Dạ Quân, cười bảo: “Dạ Quân, hôm nay ta tới đây là muốn hỏi ông, gia tộc Vĩnh Dạ của ông thật sự bắt tay với Diệp Quân đấy à?”

Dạ Quân cau mày, đang định lên tiếng thì Nhạc Trần lại nói: “Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả của chúng ta không thù không oán với gia tộc Vĩnh Dạ, cũng không muốn xảy ra chuyện gì không vui với đế quốc Vĩnh Dạ, vì thế chỉ cần các ông đảm bảo không hợp tác với Diệp Quân, đồng thời trục xuất hắn ra khỏi đế quốc Vĩnh Dạ thì chúng ta cam đoan sẽ không ra tay với đế quốc Vĩnh Dạ!”

Dạ Quân im lặng.

Nói thật thì ông ta hơi do dự.

Bởi vì ông ta phát hiện thực lực của những Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả này còn đáng sợ hơn ông ta nghĩ, hơn nữa Quá Khứ Tông của Tuế Nguyệt vô tận lại càng không thể nhìn thấu, có không biết bao nhiêu cường giả mạnh mẽ.

Cuốn vào cuộc tranh chấp này… nếu có chút sai sót gì thì sẽ không bao giờ có thể trở mình!

Đúng lúc này, giọng của Dạ Nam Tình vang lên trong đầu Dạ Quân: “Nếu ta là Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, chỉ cần ông từ chối, đắc tội vũ trụ Quan Huyên, đuổi Diệp công tử đi thì sẽ lập tức tiêu diệt đế quốc Vĩnh Dạ. Sở dĩ bây giờ bọn chúng không tấn công toàn lực, không phải vì kiêng kỵ thế lực của đế quốc Vĩnh Dạ, mà là kiêng kỵ vị chủ nhân bút Đại Đạo kia!”

Nghe câu này, Dạ Quân chợt bừng tỉnh!

Rất nhiều lúc, kẻ chết đầu tiên thường là kẻ gió chiều nào theo chiều đấy, bởi vì bên nào cũng muốn dựa, nhưng dưới tình huống bình thường, cả hai bên đều ghét nhất loại người này.

Nghĩ đến đây, Dạ Quân quay đầu nhìn Diệp Quân bên cạnh, Diệp Quân nở nụ cười: “Ta tôn trọng quyết định của Dạ Quân bệ hạ”.

Dạ Quân vội nói: “Diệp công tử đừng nghĩ nhiều, ngày mai là ngày thành hôn của cậu và Nam Tình rồi, đến lúc đó chúng ta là người một nhà, mọi người đương nhiên nên đồng tâm hiệp lực chống lại kẻ địch rồi”.

Diệp Quân nhìn Dạ Quân, khẽ gật đầu rồi không nói gì nữa.

Dạ Quân lại nhìn Nhạc Trần, nói với vẻ mặt u ám: “Các hạ, đế quốc Vĩnh Dạ ta cùng tiến cùng lùi với Diệp công tử, nếu các ông muốn ra tay thì xin mời!”

Ông ta đã hoàn toàn tỏ rõ thái độ.

Nghe thấy câu này của Dạ Quân, Nhạc Trần cười nhẹ nhưng cũng không tức giận, ông ta nhìn Diệp Quân sau đó xoay người rời đi.

Hơi thở mạnh mẽ ẩn giấu xung quanh lập tức rút đi như thủy triều!

Diệp Quân nhíu mày, chắc chắn Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả sẽ không bỏ qua, đối phương không ra tay thì thôi, một khi ra tay, sợ rằng sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội nào.

Diệp Quân trầm ngâm im lặng.

Lúc này Dạ Quân lên tiếng: “Diệp công tử, ngày mai thành hôn không có vấn đề gì chứ?”

Diệp Quân gác lại suy nghĩ, nhìn Dạ Quân, Dạ Quân trầm giọng bảo: “Nói thật, nội bộ đế quốc Vĩnh Dạ có rất nhiều tiếng nói phản đối, bởi vì họ không muốn bị cuốn vào cuộc tranh chấp này, vì thế ta cần một lý do danh chính ngôn thuận để át đi những tiếng nói phản đối trong nước!”

Diệp Quân gật đầu: “Ta không có vấn đề gì”.

Dạ Quân gật đầu rồi nhìn Dạ Nam Tình, quay người rời đi.

Diệp Quân nhìn Dạ Nam Tình, nghiêm túc nói: “Nam Tình cô nương, bắt đầu từ bây giờ, vì sự an toàn của cô, ta phải luôn đi theo cô”.

Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Ừm”.

Diệp Quân nhìn nơi sâu trong hư không, không biết đang nghĩ gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.