Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2162:




Chương 2162

Chương 2162

Diệp Quân nghi hoặc: “Vì sao? Vũ Trụ Kiếp mà bùng nổ thì toàn bộ vũ trụ đều sẽ bị hủy diệt, vì sao bọn họ…”

Nói đến đó, con ngươi của hắn chợt co rút lại: “Không đúng, Vũ Trụ Kiếp dù có bùng nổ thì bọn họ cũng sẽ không chết”.

Từ Chân cười nói: “Đúng vậy”.

Diệp Quân quay lại nhìn đám cường giả kia, hắn nhận ra, những cường giả này đều có thực lực cực mạnh, như thọ mệnh của họ đều rất rất thấp.

Có một số cường giả chỉ còn thọ mệnh chẳng đủ trăm năm…

Diệp Quân bất chợt kéo tay Từ Chân, sắc mặt vô cùng khó coi: “Chân tỷ, tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp đồng thời còn phải duy trì trật tự… Nhưng bọn họ muốn lật đổ trật tự của tỷ, để được vĩnh sinh”.

Từ Chân nhìn Diệp Quân, cười khen: “Thông minh lắm”.

Sắc mặt Diệp Quân càng tệ hơn.

Chân tỷ duy trì trật tự Đại Đạo, mọi người đều không được vĩnh sinh, mà đám người không được vĩnh sinh lại có thực lực mạnh này nhất định sẽ muốn phản kháng.

Còn về phần chúng sinh trong vũ trụ, đâu có liên quan gì đến bọn họ?

Chợt nhớ tới một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ giữ gìn trật tự của Đại Đạo, mà Vũ Trụ Kiếp này cũng là một bộ phận của Đại Đạo, vậy tại sao nó lại muốn bắt tay với đám cường giả kia?”

Từ Chân cười cười, giải thích: “Đại Đạo chia làm Thiện Đạo và Ác Đạo. Vũ Trụ Kiếp chính là Ác Đạo, Thiện Đạo lựa chọn hi sinh đám cường giả mạnh nhất, thành lập trật tự, để chúng sinh được sống; còn Ác Đạo lựa chọn hủy diệt chúng sinh, để một bộ phận nhỏ những cường giả mạnh nhất được sống. Mà đám cường giả cấp cao nhất này đi theo Ác Đạo, mục đích là để Vũ Trụ Kiếp bùng nổ, triệt để hủy diệt sạch toàn bộ sinh linh”.

Diệp Quân trầm mặc, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.

Từ Chân nhìn Diệp Quân, nhẹ nhàng nói: “Có còn nhớ những lời cậu từng nói trước đó không?”

Diệp Quân nhìn về phía Từ Chân, Từ Chân mỉm cười: “Cậu từng nói, chúng ta không có quyền thay chúng sinh đưa ra quyết định, tất cả mọi người đều có cơ hội tu hành… Còn nhớ không?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Chân khẽ cười: “Ta nghĩ, cậu nói rất hay, chúng ta không có quyền thay chúng sinh đưa ra bất kì quyết định nào, cũng không thể chặt đứt con đường tu hành của thế hệ sau khi mà chúng ta đã vô địch, loại hành vi này là không tốt”.

Diệp Quân nghiêm túc nắm tay Từ Chân, nhẹ nhàng gọi: “Chân tỷ…”

Từ Chân cắt ngang lời hắn: “Thời gian của ta không còn nhiều, cậu hãy nghe ta nói, ta đi rồi, Chân vũ trụ, Tiểu Nhu và mấy đứa nhỏ, giao cả cho cậu đó”.

Nói đoạn, cô ta vươn tay nhẹ nhàng xoa má Diệp Quân, nói thật khẽ: “Người làm ta yên tâm nhất chính là cậu, người khiến ta không yên lòng nhất cũng là cậu… Bởi vì bình thường cậu rất thông minh, thông minh hơn bất kì kẻ nào, nhưng có đôi khi lại rất ngốc…”

Viền mắt Diệp Quân đã đỏ lên, giọng run run: “Chân tỷ, tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp bao lần rồi, lẽ nào lần này…”

Từ Chân mỉm cười, đang định nói gì thì từ phía đối diện, ông lão áo đen đứng bên phải đã cất giọng lạnh lùng: “Còn chưa xong à? Muốn tâm tình yêu đương thì…”

Từ Chân bất chợt quay đầu liếc nhìn ông ta một cái…

Ầm!

Ngay lập tức, ông già áo đen kia nổ tung, máu và thịt vụn văng ra tứ phía, cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Thấy thế, sắc mặt đám cường giả chợt trở nên căng thẳng, nhìn Từ Chân bằng ánh mắt tràn đầy kiêng kị.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.