Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1951:




Chương 1951

Thấy thế, Diệp Quân nheo mắt, mẹ kiếp, lần này gặp phải một cao thủ chính hiệu rồi.

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn vội kéo Từ Chân ra phía sau, một tay chém kiếm về phía trước. Nhát kiếm này vận dụng huyền khí, nhưng kiếm ý vừa xuất hiện, một sức mạnh thần bí đã lập tức đè kiếm ý trở lại.

Ầm!

Một tiếng động trầm đục vang lên, Diệp Quân và Từ Chân liên tiếp lùi lại mấy bước, quyền ấn nọ vẫn chưa biến mất, vẫn đang đè chặt lên kiếm của hắn.

Đây là cường giả bậc tông sư.

Lúc này, người đàn ông trung niên kia lại xông về phía trước, lao thẳng về phía Diệp Quân, tốc độ cực nhanh, kéo theo vô số hư ảnh. Diệp Quân cả kinh, vội vã quay đầu nhìn sang phía Từ Chân vẫn đang ăn xiên nướng: “Đi mau!”

Nói đoạn, hắn vội dấn bước lên trước, đâm ra một kiếm, nhát kiếm này chém ra, lại một luồng kiếm ý xuất hiện, nhưng cũng như lần trước, nó nhanh chóng bị trấn áp.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân không nhịn nổi, buột miệng chửi thề, hắn thật sự không cần khôi phục tu vi, chỉ cần một chút kiếm ý là có thể xử lý vị tông sư trước mặt này, nhưng vấn đề là, kiếm ý cứ xuất hiện liền sẽ bị trấn áp ngay.

Quá khốn kiếp!

Diệp Quân đã tức đến sắp nổ phổi.

Lúc này, quyền của người đàn ông trung niên kia đã đánh trúng kiếm của hắn.

Rầm!

Kiếm rung lên kịch liệt, sức mạnh hùng hậu một lần nữa đẩy Diệp Quân lùi lại liên tiếp mấy bước.

Diệp Quân còn chưa đứng vững, người kia lại vọt tới, tung một quyền thẳng vào đầu hắn, sức mạnh từ quyền đó xé nát không khí, sinh ra những tiếng nổ đáng sợ trong không trung.

Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống. Khi quyền của người nọ lao tới, hắn đột nhiên nghiêng người tránh đi, thành công thoát khỏi chiêu này, cùng lúc đó, hắn chém mạnh một kiếm về phía eo ông ta.

Người đàn ông trung niên siết chặt nắm tay, gầm lên: “Cương khí Tiên Thiên!”

Rầm!

Kiếm của Diệp Quân bị luồng cương khí này ngăn trở, không chỉ có thế, phản lực cực lớn còn đẩy Diệp Quân tiếp tục lùi lại hơn chục thước.

Nhưng ngay sau đó, thanh kiếm trong tay Diệp Quân chợt hóa thành một luồng kiếm quang, phi tới trước mặt người đàn ông trung niên.

Phi kiếm!

Rầm!

Nhưng kiếm này vẫn không cách nào đâm vỡ cương khí Tiên Thiên của ông ta.

Thất bại này là do kiếm của Diệp Quân không chỉ bị sức mạnh thần bí kia áp chế kiếm ý mà cả tốc độ, sức mạnh cũng bị ảnh hưởng.

Trong tình thế hiện nay, kẻ địch của Diệp Quân không hẳn là người đàn ông trung niên kia, chính xác mà nói, hắn đang đấu với sức mạnh thần bí kia mới đúng.

Lúc này, người kia đã quay lại, chém một chưởng cực mạnh về phía Diệp Quân và Từ Chân: “Phá Thiên!”

Ầm!

Chưởng này tung ra, một chưởng ấn màu vàng kim ầm ầm kéo tới, lao về phía Diệp Quân và Từ Chân.

Thấy thế, Diệp Quân lập tức biến sắc, Từ Chân nhắc nhở: “Hay là chạy đi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.