Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1773:




Chương 1773

Nhưng ngay lúc này, cánh cửa bỗng bị mở ra, một hòa thượng sải bước đi vào.

Cô gái trên sân khấu vội dừng lại, lui sang một bên.

Nhìn thấy người đến, người đàn ông đang nhảy cũng như bị dội một gáo nước lạnh, mất sạch hết hứng thú, ông ta nằm sang một bên rít mạnh một hơi thuốc, hơi đau đầu: “Tăng Vô, ông lại đến làm gì?”

Người đến chính là Tăng Vô!

Tăng Vô nhanh chân bước đến trước mặt Vô Biên, hai tay ông ấy chắp lại cung kính, đau lòng nói: “Vô Biên, sao ông lại trở nên nông nỗi này?”

Vô Biên cảm thấy hơi đau đầu, hòa thượng này cứ cách một tháng lại đến đây khuyên ông ta một lần, đúng là đau đầu thật đấy.

Tăng Vô vội nói: “Vô Biên, vũ trụ Quan Huyên cần ông”.

Vô Biên nhắm mắt lại: “Ông tha cho ta đi”.

Tăng Vô nói: “Vô Biên, bây giờ vũ trụ Quan Huyên không chỉ có kẻ thù lớn là Chân vũ trụ mà còn có nền văn minh Vĩnh Sinh nữa. Nền văn minh Vĩnh Sinh xuất hiện một cường giả tuyệt thế tên là Vĩnh Sinh Đại Đế, người này rất mạnh, ta nghĩ chỉ có ông mới có thể là đối thủ của ông ta, ông về đánh ông ta đi”.

Vô Biên liếc nhìn: “Tăng Vô, ta đã nói với ông mấy trăm lần. Bây giờ ta không muốn quan tâm sự đến hưng thịnh hay suy sụp của vũ trụ gì đó nữa, chỉ muốn kinh doanh nhỏ ở đây thôi, mở câu lạc bộ, mỗi ngày phiêu bạt một chút, ông có thể đừng đến tìm ta nữa được không?”

Tăng Vô thấp giọng thở dài: “Vô Biên, không phải ta nhất quyết ép buộc kéo ông xuống nước, chỉ là nhìn thấy ông sa đọa như vậy, ta quả thật…”

Vô Biên cười nói: “Ta mệt rồi, nên muốn nghỉ ngơi thôi”.

Tăng Vô lại thở dài, bất lực, ông ấy đã đến khuyên bảo mấy lần nhưng Vô Biên không có ý định quay về vũ trụ Quan Huyên.

Vô Biên nhìn Tăng Vô, sau đó nói: “Bây giờ tên nhóc đó thế nào rồi?”

Tăng Vô khẽ lắc đầu: “Tình hình không ổn lắm, mặc dù có Dương tộc giúp đỡ nhưng lần này thực lực của Vĩnh Sinh Đại Đế đó quá mạnh… haizz…”

Vô Biên cười nói: “Có cha nó ở đó, ông sợ cái gì?”

Tăng Vô lắc đầu: “Kiếm Chủ và Thiên Mệnh váy trắng đi rồi”.

Vô Biên nhíu mày: “Đi đâu?”

Tăng Vô nói: “Không biết”.

Vô Biên trầm giọng nói: “Chẳng lẽ đến hệ Ngân Hà rồi à?”

Tăng Vô lắc đầu: “Không biết, chỉ biết hôm đó sau khi thiếu chủ kết hôn thì họ đã rời đi”.

Nói đến đấy, ông ấy nhìn Vô Biên: “Đến hệ Ngân Hà không ổn sao? Ông và Kiếm Chủ là huynh đệ, ông ấy đến hệ Ngân Hà, các người vừa lúc có thể cùng nhau phiêu bạt”.

“Phiêu bạt cái con khỉ”.

Vô Biên lắc đầu: “Nếu tên đó đến một mình thì đương nhiên có thể, nhưng nếu dẫn theo muội của tên đó nữa thì còn phiêu bạt cái con khỉ gì chứ”.

Tăng Vô lặng thinh.

Đúng là nếu Vô Biên dẫn Kiếm Chủ đến câu lạc bộ như thế này, bị Thiên Mệnh váy trắng biết được, chắc chắn Vô Biên sẽ bị đánh tả tơi.

Lúc này, Vô Biên lắc đầu: “Tăng Vô, ta biết trong lòng ông luôn hướng về vũ trụ Quan Huyên nhưng ta nói cho ông biết chuyện này nằm ngoài tầm kiểm soát của ông và ta. Còn phần ta, hiện giờ ta không còn số mệnh đại đạo nữa, ta ra ngoài đùa với mạng sống sẽ bị đánh chết thật đấy”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.