Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1747:




Chương 1747

Mộ Niệm Niệm đứng bên chợt xen vào: “Cô nương bị chủ nhân bút Đại Đạo phong ấn?”

Cô gái kia nhìn về phía Mộ Niệm Niệm, cười đáp: “Đúng thế”.

Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Cô nói xem, liệu ông ta có thể phong ấn cô lần nữa không?”

Cô gái kia nheo mắt, không đáp.

Mộ Niệm Niệm nhìn nàng ta chằm chằm, cười nhẹ: “Cô nương, đã được lợi rồi thì chớ có khoe mẽ như thế. Tên nhóc này quá lương thiện, lại là người thật thà, nhưng nó không ngu ngốc… Cô nương thông minh như thế, hẳn cũng hiểu ý ta rồi, đúng không?”

Cô gái kia liếc nhìn Mộ Niệm Niệm cùng Nhị Nha, cười nói: “Cô nương không cần tức giận, Nguyệt Già ta đây không phải hạng người không biết điều, chẳng qua ta cảm thấy hắn khá thú vị nên trêu đùa hắn chút thôi”.

Nói đoạn, nàng ta nhìn sang Diệp Quân, cười bảo: “Diệp công tử, để cảm tạ ơn cứu ta ra ngoài, ta quyết định báo đáp ngươi!”

Mộ Niệm Niệm bật cười: “Lấy thân báo đáp?”

Diệp Quân nghe mà xấu hổ, vội vàng nói: “Dì Mộ…”

Mộ Niệm Niệm trừng mắt với Diệp Quân một cái: “Cha con quá mặt dày, còn con thì quá là hay xấu hổ, đặc biệt với nữ giới, con mà có được một phần mười thủ đoạn của cha con thôi thì…”

Nói đến đó, bà ấy đột nhiên ngừng lại, như thể nghĩ tới điều gì, bèn vội lắc đầu: “Không được, như cha con không được gọi là đa tình mà phải gọi là lạm tình”.

Diệp Quân gượng gạo cười cười, không dám tiếp lời.

Hắn biết, dì Mộ đây có thân phận hết sức đặc thù, dù cha có mặt ở đây cũng chưa chắc đã dám nói gì.

Còn mình…

Ngoan ngoãn nghe là được!

Dù sao thì ở trong nhà họ Dương này, mình là thành phần dưới đáy.

Lúc này, cô gái đột nhiên cười cười, nhắc lại: “Lấy thân báo đáp?”

Vừa nói, nàng ta vừa nhìn Diệp Quân, nụ cười trên môi trở nên quyến rũ hơn: “Diệp công tử đây tuấn tú lịch lãm, thiên phú cực cao, thân phận cũng không bình thường… Nếu hắn không chê, ta đây cũng có thể lấy thân báo đáp”.

Nói đoạn, nàng ta còn nháy mắt với Diệp Quân một cái, ánh mắt đong đầy tình tứ, tư thái phong tình tuyệt đỉnh, khiến phần thú tính trong con người sôi trào.

“Yêu nữ!”

Nhị Nha đột nhiên hô to, vung tay đánh một quyền.

Cô gái kia tức thì biến sắc, phất tay áo một cái.

Rầm!

Một tiếng động trầm đục vang lên, Nguyệt Già lùi bắn lại tận cửa đại điện. Sau khi dừng lại được, nàng ta kinh hãi nhìn Nhị Nha: “Sức mạnh khủng bố quá”.

Nhị Nha chòng chọc nhìn Nguyệt Già: “Đừng tưởng có ngực to thì ta không dám đánh ngươi”.

Nguyệt Già cười cười, nhìn Diệp Quân, đáy mắt thoáng lóe lên một tia sáng khác thường, lai lịch và thân phận của thiếu niên này thật không bình thường nhỉ!

Nguyệt Già nói với Diệp Quân: “Diệp công tử, để cảm tạ ơn ra tay cứu giúp, ta sẽ báo đáp cho ngươi, giờ ta dẫn ngươi vào Đạo cung lấy bảo vật nhé”.

Diệp Quân nhíu mày: “Đạo cung?”

Nguyệt Già gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân nhìn quanh quất, hỏi: “Nơi này không phải Đạo cung sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.