Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1702:




Chương 1702

Hệ Ngân Hà.

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Sau này để xem có cơ hội không đã”.

Thanh Nhi váy trắng gật đầu: “Ừ”.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân nói: “Cô cô, vũ trụ Quan Huyên…”

An Nam Tịnh ở một bên bỗng nói: “Đừng lo, có người ở lại canh giữ vũ trụ Quan Huyên”.

Diệp Quân tò mò: “Ai ạ?”

An Nam Tịnh không đáp.

Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, cũng không dám hỏi nhiều, thật ra hắn cũng khá kính nể tiền bối An.

Chọc đến bà ấy, bà ấy đánh thật đấy.

Lúc này Mộ Niệm Niệm bỗng nhìn Thanh Nhi váy trắng: “Các ngươi dẫn mấy đứa Tiểu Ca về trước đi”.

Thanh Nhi váy trắng gật đầu, sau đó dẫn mọi người và Tiểu Ca đi trước.

Sau khi mọi người đi, Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Quân: “Nền văn minh Vĩnh Sinh này sẽ không bỏ cuộc đâu, vì Vĩnh Sinh Đại Đế đó vô cùng tự phụ… Thật ra ông ta cũng không được xem là tự phụ, đúng là thực lực của ông ta rất mạnh”.

Bà ấy mỉm cười nhìn Diệp Quân nói tiếp: “Con nghĩ bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Dì Mộ hãy chỉ dạy cho con”.

Nghe thế Mộ Niệm Niệm cong môi cười: “Tên nhóc nhà con, không phải dẻo miệng bình thường đâu”.

Bà ấy nghiêm túc nói: “Thật ra so với nền văn minh Vĩnh Sinh thì Chân vũ trụ mới là kẻ chúng ta nên đề phòng nhất”.

Bà ấy lại nói: “Người phụ nữ bí ẩn trong người con không đi theo con nữa, nếu ta đoán không lầm thì có phải mục đích của nàng ta đã bị lộ rồi không?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộ Niệm Niệm hỏi: “Vũ Trụ Kiếp?”

Diệp Quân khá ngạc nhiên: “Sao dì Mộ biết?”

Mộ Niệm Niệm cười nói: “Ta đoán”.

Diệp Quân: “…”

Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Nếu ta đoán không lầm thì người phụ nữ đó muốn dụ con đến Vũ Trụ Kiếp, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, dì Mộ có suy đoán giống mình.

Mộ Niệm Niệm híp mắt: “Đúng là tính kế hay đấy”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cha có thể phá Vũ Trụ Kiếp này không ạ?”

Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Quân: “Sau khi cha con phá thần thì đã không thể làm gì Chân Thần được nữa, mà bây giờ Chân Thần chỉ có thể trấn áp Vũ Trụ Kiếp chứ không thể tiêu diệt hoàn toàn, thế nên con nói thử xem?”

Sắc mặt Diệp Quân trở nên u ám.

Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Ta đã từng trải nghiệm ở vũ trụ Ngũ Duy một lần, nhưng tai họa ở đó không là gì so với Vũ Trụ Kiếp. Vũ Trụ Kiếp này là tai họa của toàn bộ vũ trụ, Chân Thần vẫn luôn áp chế nó, áp chế vô thời hạn nên khiến nó ngày càng đáng sợ…”

Bà ấy khẽ lắc đầu: “Chân Thần có thể hủy diệt Vũ Trụ Kiếp, cha con cũng có thể nhưng hủy diệt Vũ Trụ Kiếp chẳng khác nào khởi động lại vũ trụ, vì Vũ Trụ Kiếp là do chúng sinh và Đại Đạo tạo ra”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.