Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1681:




Chương 1681

Tuy hiện giờ Diệp Quân đã thăng lên Đại Đế nhưng đó là do Tiểu Bạch cưỡng chế tăng cảnh giới lên, điều này tạo ra khác biệt rất lớn về thực lực so với việc chính hắn tự đạt tới cảnh giới Đại Đế.

Nhận thấy được nỗi lòng của Nạp Lan Ca, Diệp Quân quay sang nhìn cô, mỉm cười: “Không sao đâu, nếu thực sự đánh không lại, ta sẽ nhận thua”.

Thua trận?

Lần này hắn không hề có gánh nặng tâm lý.

Có đôi khi, tài nghệ không bằng người ta thì chủ động nhận thua cũng chẳng có gì mất mặt, Diệp Quân cho là như vậy.

Thua đường hoàng thì có gì mất mặt?

Đánh không lại người ta còn cố tình giả ngầu mới mất mặt.

Diệp Quân chậm rãi tiến về phía Chiến Đế, dù cách nhau mấy nghìn trượng nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được luồng chiến ý cực kì hùng mạnh trên người đối phương.

Lòng Diệp Quân cũng thoáng kinh hãi, hắn không thể ngờ, chiến ý của một người lại có thể mạnh tới độ này.

Song, điều đó cũng k1ch thích ý chí chiến đấu trong hắn.

Đánh!

Diệp Quân hít sâu một hơi, đáy mắt tràn đầy chiến ý.

Từ sau khi đạt tới cảnh giới Đại Đế, lòng tự tin của hắn dường như cũng bành trướng lên. Diệp Quân cũng biết mình đang tự tin thái quá nhưng thực lòng hắn cũng muốn đánh một trận với cường giả chân chính khác.

Với hắn mà nói, đó là một cơ hội tốt!

Thấy Diệp Quân đi về phía Chiến Đế, Tịnh Thần đứng bên nhíu chặt mày, có thể khẳng định, thiếu niên này hết sức yêu nghiệt, dù đặt vào thời đại văn minh Vĩnh Sinh thì cũng phải thuộc hàng yêu nghiệt trong đám yêu nghiệt.

Nhưng mà, đòi đấu với Chiến Đế?

Thế thì lại không biết lượng sức lắm.

Đương nhiên, ông ta cũng không dám coi khinh người này, bởi vì người trẻ tuổi đó đã gây cho ông ta quá nhiều điều bất ngờ.

Xa xa, Chiến Đế nhìn Diệp Quân, ánh mắt bình thản, hoặc nói là rất coi thường.

Đời này của Vĩnh Sinh Đại Đế chỉ từng bị chủ nhân bút Đại Đạo đánh bại một lần, mà Chiến Đế ông ta, cả đời chỉ thua kém Vĩnh Sinh Đại Đế một chút xíu, chỉ từng bị chủ nhân bút Đại Đạo và Vĩnh Sinh Đại Đế đánh bại một lần.

Ngoài Vĩnh Sinh Đại Đế cùng chủ nhân bút Đại Đạo, thế gian này thật chẳng có mấy người có thể lọt vào mắt ông ta.

Chiến Đế liếc nhìn thanh kiếm Thanh Huyên cùng khiên cổ màu đỏ đồng trong tay Diệp Quân, không nói một lời.

Ngay vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất.

Hắn quyết định tấn công trước.

Nháy mắt, Diệp Quân đã phóng tới trước mặt Chiến Đế, rút kiếm chém mạnh.

Là thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Lần này, hắn dùng một trăm đạo kiếm chồng lên nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.