Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1607:




Chương 1607

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên di chuyển đến trước mặt hai người Từ Nhu, hắn nhìn họ: “Thân thể này vẫn còn mạnh hơn được chứ?”

Từ Nhu lắc đầu: “Tạm thời thì không!”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta không sợ đau!”

Từ Nhu cười nói: “Ta biết, nhưng hiện tại thân thể của ngươi đã đạt đến giới hạn rồi, nếu muốn mạnh hơn thì phải triệu hoán Huyết Lôi, cơ thể ngươi hiện tại không chống lại được Huyết Lôi kia”.

Huyết Lôi!

Diệp Quân im lặng, ngay cả Chấp Kiếm Nhân và Từ Nhu cũng khó chống lại được Huyết Lôi, chắc chắn hắn hiện tại không thể nào chịu đựng được.

Lúc này, Chấp Kiếm Nhân đột nhiên lạnh lùng nói: “Ngươi muốn trần truồng như thế mãi à?”

Nghe thấy lời của Chấp Kiếm Nhân, Diệp Quân sửng sốt, sau đó mặt hắn đỏ lên, vội vàng mặc vào một bộ đồ xanh sạch sẽ tao nhã.

Sau khi thay quần áo, khí chất của Diệp Quân lập tức thay đổi rất nhiều, thân thể hắn cao lớn, thẳng tắp như một cây giáo, vì thực lực tăng lên, trên mặt còn mang nụ cười thản nhiên, khiến trên người hắn ít đi chút phong bạt, trở nên nho nhã hơn.

Thật ra dù hắn là kiếm tu, nhưng luôn che giấu sự phong bạt, lúc tiếp xúc sẽ cho người khác cảm giác tao nhã lịch sự, không giống một kiếm tu, mà giống một người có học hơn.

Từ Nhu quan sát Diệp Quân, cười nói: “Tuấn tú lịch sự thật đấy!”

Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân: “Đẹp trai thì có tác dụng gì? Ngốc chết đi được”.

Diệp Quân bị Chấp Kiếm Nhân nhằm vào đã quen nên cũng không thèm để tâm, hắn nhìn về phía Từ Nhu: “Từ Nhu tiền bối, lúc trước người nói nơi này có Lôi Thần Ấn mà?”

Từ Nhu cười đáp: “Ta biết ngay là ngươi để ý cái này mà!”

Dứt lời, nàng ấy mở lòng bàn tay, một dấu ấn màu vàng bay lên cao, chân trời lập tức nứt ra, sau đó, một Lôi Ấn lớn bằng nắm đấm xuất hiện trên đầu mọi người.

Lôi Thần Ấn!

Nhìn thấy Lôi Thần Ấn này, nét mặt Diệp Quân lộ vẻ xúc động, trong lôi ấn chứa đựng một năng lượng lôi hệ cực kỳ đáng sợ.

Từ Nhu nói: “Con dấu này cũng là thần vật không có cấp bậc, ngươi thu phục nó, nó sẽ dung hợp vào trong cơ thể người, sau đó mỗi ngày liên tục rèn luyện thân thể và kiếm ý của ngươi, nói một cách khác, chỉ cần ngươi thu phục được hắn, thân thể và kiếm ý của ngươi sẽ mạnh hơn mỗi ngày”.

Diệp Quân thầm thấy khiếp sợ, hắn nhìn về phía Từ Nhu: “Còn có thể như thế à?”

Từ Nhu gật đầu: “Đúng thế, quan trọng nhất là thứ này còn chưa có linh trí, nếu ngươi thu phục được nó, một khi nó có linh trí, ngươi sẽ là chủ nhân đầu tiên của nó, ý nghĩa của hai chuyện này là hoàn toàn khác nhau”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Ý nghĩa khác nhau?”

Từ Nhu cười nói: “Đúng thế, giống như tình đầu vậy, dù sau này nàng có bao nhiêu đàn ông, nhưng người đàn ông đầu tiên vẫn sẽ để lại ấn tượng sâu sắc!”

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt, Từ Nhu này đúng là điên rồi!

Chấp Kiếm Nhân ở bên cạnh nghe thấy thế thì sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, nàng ta không nói gì mà thẳng thừng chém một kiếm về phía Từ Nhu.

Sắc mặt Từ Nhu thay đổi, nàng ấy không ngờ Chấp Kiếm Nhân đột nhiên ra tay, thế là lập tức vung tay áo, một ánh sáng mờ loé lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.