Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1563:




Chương 1563

Những cơn đau khắp người vẫn liên tiếp truyền về não, người phụ nữ kia vẫn còn đang đánh.

Chết!

Diệp Quân đột nhiên nghĩ tới rất nhiều người, Tiểu Ca, Thiên Thiên, Tịch Huyền, Nam Cung Tuyết, cùng với các huynh đệ, bạn bè…

Cứ thế mất mạng dưới tay người phụ nữ này thì thật không cam lòng!

Không cam lòng!

Khát vọng sống sót mãnh liệt khiến Diệp Quân chợt nắm chặt hai tay, gầm lên: “Không!”

Ầm!

Vừa dứt lời, huyết dịch trong cơ thể hắn chợt như sôi trào, một luồng sức mạnh huyết mạch cực mạnh bùng lên, hất văng Chấp Kiếm Nhân ra xa mấy trượng.

Chấp Kiếm Nhân rơi xuống đất, sửng sốt nhìn Diệp Quân, sức mạnh huyết mạch?

Lúc này, Diệp Quân đã vùng dậy, tung người nhào về phía Chấp Kiếm Nhân. Chấp Kiếm Nhân biến sắc, vô thức khép hai ngón tay muốn xuất kiếm, rồi lại kinh hãi nhớ ra, tu vi của mình đã bị phong ấn, không thể xuất kiếm.

Diệp Quân đã nhảy tới, đè lên người Chấp Kiếm Nhân.

Thấy đôi mắt Diệp Quân đã đỏ như nhuộm máu, Chấp Kiếm Nhân cả kinh trong lòng: “Ngươi định làm gì?”

Diệp Quân gầm lên một tiếng, cúi người cắn mạnh vào yết hầu Chấp Kiếm Nhân. Nàng ta kinh sợ, vung tay ôm Diệp Quân lăn một vòng, nhưng chỉ giây lát sau, Diệp Quân đã lật được nàng ta lại, đè chặt dưới người. Trong lúc giãy giụa, áo váy Chấp Kiếm Nhân đã xốc xếch và rách toạc, để lộ một mảng da thịt trắng nõn.

Giữa vùng tuyết trắng điểm xuyết một ánh hồng!

Đẹp không sao tả xiết.

Diệp Quân đã dần mất đi lí trí, lại thấy được cảnh tượng trước mắt liền ngây người, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Nhận thấy ánh mắt nóng rực của Diệp Quân, Chấp Kiếm Nhân vừa xấu hổ lại vừa giận dữ, quát to: “Ngươi dám làm nhục ta, ta nhất định sẽ lóc thịt bầm thây ngươi…”

Những lời ấy lọt vào tai một Diệp Quân đã hoàn toàn mất sạch lí trí chẳng có chút tác dụng gì. Thú tính trong cơ thể hắn chợt bùng nổ, hắn cúi người…

Ngậm lấy!

Chuyện gì sau đó… tác giả không muốn kể lể, đã lược bớt mười chương…

Thật lâu sau, phải chừng nhiều canh giờ, trận đại chiến này mới kết thúc.

Diệp Quân nằm dài trên mặt đất, huyết mạch phong ma trong cơ thể đã từ từ lùi đi, lí trí dần quay về.

Mình còn chưa chết?

Diệp Quân chau mày, quay đầu nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân đang lẳng lặng đứng cách đó không xa. Lúc này, người kia đang lặng lẽ nhìn hắn, bắp chân Chấp Kiếm Nhân đầy những vệt máu.

Diệp Quân kinh ngạc, người phụ nữ này không tranh thủ lúc hắn hôn mê để giết hắn sao?

Ánh mắt Chấp Kiếm Nhân lạnh lẽo vô cùng, nhưng cảm giác lạnh này lại không giống như trước kia. Trước kia, ánh mắt nàng ta lạnh lẽo như băng, nhưng giờ đây, cảm giác lạnh này như thể xuyên qua da thịt thẩm thấu vào xương, khiến người ta sợ hãi.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.