Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1539:




Chương 1539

Hắn suy nghĩ rồi nói: “Ta thấy chúng ta nên nói phải trái đi! Các ông một là đưa cho ta nguyên liệu, hai là trả lại tiền cho ta”.

Thấy người trước mặt ngây thơ như vậy, ông lão áo xám bật cười, lo lắng trong lòng lập tức biến mất: “Ta nói rồi, chúng ta rất lấy làm tiếc cho sự khiển trách của công tử…”

Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.

Nhìn thấy Diệp Quân bất chợt tấn công, ông lão áo xám biến sắc, ông ta không ngờ người đàn ông trước mặt lại bỗng nhiên làm quá lên, mà khi ông ta vừa định ra tay…

Phụt!

Ngay lập tức, một thanh kiếm đâm xuyên qua đầu mày của ông lão, ông ta bị ghim ngay tại chỗ.

Ông ta sững sờ, trong lòng cực kỳ kinh hãi: “Cậu…”

Thấy Diệp Quân đột nhiên công kích, những cường giả khác của thương hội Vân Hải cũng biến sắc, đang định ra tay thì lúc này Diệp Quân bỗng đâm ra một kiếm!

Bất Bại!

Ầm!

Nhát kiếm này vừa phóng ra, kiếm quang lập tức bùng phát, toàn bộ thương hội Vân Hải hóa thành cát bụi, mấy cường giả cảnh giới Thần Đế đi đầu còn bị chém thành hư vô, mấy cường giả cảnh giới Thần Đế còn lại cũng bị đẩy lùi về phía sau.

Các cường giả cảnh giới Thần Đế còn lại nhìn Diệp Quân trước mặt với vẻ đầy kinh hãi: “Ngươi…”

Diệp Quân nhìn ông lão bị mình ghim trước mặt, ông ta đang định nói, Diệp Quân đã giơ tay chém thêm nhát nữa, đầu ông ta trong nháy mắt bay đi, hắn lại lao lên rút kiếm lần nữa.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Phập!

Cường giả cảnh giới Thần Đế đứng đầu thoáng chốc bị chém thành hai, hóa thành hư vô!

Những cường giả cảnh giới Thần Đế còn lại cũng bị dư uy từ nhát kiếm này của Diệp Quân chém lùi lại liên tục!

Mà lúc này, một ông lão áo trắng bỗng xuất hiện, ông ta nhìn Diệp Quân ở nơi xa, chắp tay nói: “Các hạ, tại hạ là Mạc quản sự của thương hội Vân Hải, chuyện này là một hiểu lầm, mong…”

Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.

Nét mặt ông lão áo trắng thay đổi rõ rệt, ông ta hung hãn tung ra một quyền!

Vèo!

Một bóng người bay ra, chính là ông lão áo trắng, mà ông ta vừa dừng lại, một thanh kiếm đã xuyên qua đầu mày của ông ta, đóng đinh ghim ông ta tại chỗ.

Ông lão áo trắng cả kinh: “Các hạ, phía sau thương hội chúng ta là Thánh Tông đấy…”

“Thánh cái đầu ông!”

Diệp Quân giơ tay chém ra một nhát kiếm nữa, đầu ông lão áo trắng bay ra!

“Làm càn!”

Đúng lúc này, một tiếng quát từ phương xa trên bầu trời truyền đến, sau đó thời không nơi ấy sục sôi, giây tiếp theo, một ông lão áo xám bước ra từ không trung.

Nhưng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất, ông lão áo xám ở phía xa biến sắc, vừa định ra tay, giây tiếp theo cổ ông ta chợt lạnh, sau đó đầu bay ra ngoài!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.