Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1057:




Chương 1057

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Mà sau đó, cô gái lại mở lòng bàn tay, một viên đan dược cấp Đế chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân im lặng nhìn viên đan dược cấp Đế trước mặt một lúc, sau đó nói: “Xin lỗi, ta không biết cô nương giàu như thế, ta cũng không có ý gì đâu, thật đấy…”

Cô gái không nói gì, nhưng cô ấy vẫn nhận viên đan dược cấp Tiên kia, sau đó ngồi xuống một bên. Cô ấy ngồi xếp bằng, hai tay chắp trước ngực, tạo thành thủ ấn bí ẩn, sau đó, trên đầu cô ấy chợt xuất hiện một trận pháp, trong trận pháp liên tục có năng lượng chiếu xuống, hội tụ về phía cô ấy.

Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ, hắn thầm hỏi: “Tháp gia, cô ấy đang làm gì thế?”

Tiểu Tháp đáp: “Không biết!”

Diệp Quân cau mày, mà giọng nói bí ẩn chợt lên tiếng: “Cô nương này lai lịch không đơn giản, cô ấy đang thi triển thần trận thượng cổ, trận pháp này có thể khôi phục tinh khí thần và chữa lành vết thương giúp cô ấy nhanh chóng. Ví dụ, thương tích trên người các ngươi giống nhau, ngươi uống một viên đan dược cấp Đế phải mất khoảng một khắc mới có thể hoàn toàn hồi phục, còn cô ấy chỉ cần mấy giây thôi! Hơn nữa, mỗi lần sử dụng trận pháp này có thể kéo dài một canh giờ, nếu thành tựu cao siêu hơn, thậm chí có thể kéo dài hơn một tháng!”

Lúc này, cô gái kia cũng đã đứng lên, lúc này, vết thương của cô ấy đã hoàn toàn hồi phục, cô ấy nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó xoay người đi lên núi.

Thấy thế, nét mặt Diệp Quân thoáng chốc trở nên nặng nề!

Tốc độ phục hồi đúng là đáng sợ!

Quan trọng nhất là trận pháp khôi phục lúc nào cũng có!

Giọng nói bí ẩn lại vang lên: “Nơi này do một đám linh hồn vũ trụ chống lại Chân Thần năm đó xây dựng, những người có tư cách đến đây đều không phải người bình thường, ngươi đừng khinh thường ai cả”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết mà!”

Sau đó, hắn đứng dậy đi lên núi.

Lúc này, những người vừa bị ý chí kia đánh xuống lại đi lên đỉnh núi một lần nữa, ngoài Diệp Quân, nét mặt những người kia đều rất bình tĩnh.

Rõ ràng là họ đã quen rồi!

Diệp Quân nhìn về phía đỉnh núi, hắn chậm rãi bước đi, im lặng suy nghĩ.

Ý chí khi nãy chính là ý chí Bất Diệt, tiếc là nó chỉ xuất hiện thoáng qua, nếu có thể cảm nhận kỹ hơn, chắc chắn thực lực sẽ được nâng cao rất nhiều!

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, ý chí Bất Diệt là gì?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Người có thể chết, hồn có thể tan, xương có thể vỡ, nhưng ý chí là bất diệt! Vì thế, dù đại đế Bất Khuất đã chết hơn trăm triệu năm, nhưng ý chí của ông ta vẫn còn tồn tại!”

Diệp Quân thắc mắc: “Chân thần cũng không tiêu diệt được nó à?”

Giọng nói bí ẩn cất lời: “Được, nhưng cũng không cần thiết phải làm thế!”

Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Ta hiểu rồi!”

Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi.

Ý chí là bất diệt!

Dù đã trải qua trăm triệu năm, nhưng ý chí vẫn không thể phai mờ, năm tháng cũng không ăn mòn được nó!

Ý chí!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, đối diện những cao thủ chân chính thế này, hắn mới cảm nhận được bản thân nhỏ bé đến mức nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.