Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 157: Hiểu lầm




Thác nước chảy tung lên từng đợt bọt trắng xóa. Trong tiết trời lạnh lẽo, dòng nước vẫn không bị đóng thành băng nhưng tỏa ra hơi lạnh tê buốt. Gió thổi khiến những bông tuyết bay vần vũ khắp nơi.
Ở gần ngay đó.
“Hộc … hộc” hai bóng người tựa lưng vào nhau thở dốc, ánh mắt mang theo vẻ tuyệt vọng nhìn về phía trước.
Dưới mặt đất, đã có bảy người mất mạng nằm lại tại đó, xen lẫn với những cái xác của những con xác sống biến dị dưới nền tuyết trắng, sáu nam một nữ, tử trạng rất thê thảm, cơ thể bị cắn tan nát, có một người còn đang bị một đám xác sống xung quanh gặm đến tận xương, cánh tay đang giơ ra chới với giữa không trung cùng tiếng kêu la thảm thiết.
Bốn phía xung quanh là một đàn xác sống biến dị đông đảo, đủ loại hình dáng cực kỳ dữ tợn, có con thì lông lá bao phủ khắp người, có con thì làn da cơ thể lại bị lột ra gần hết, muôn hình vạn trạng, đang gầm gừ trong cổ họng, cặp mắt đói khát hau háu nhìn vào ba người duy nhất còn sống sót.
Đến thời điểm hiện tại, xác sống thông thường đa phần đều đã bị đào thải, chỉ còn lại những con xác sống biến dị vẫn đang phát triển không ngừng, chúng hấp thu năng lượng tiến hóa từ môi trường, ăn thịt con người, ăn thịt động vật, thậm chí ăn thịt đồng loại để tăng tiến sức mạnh bản thân. Những sinh vật đã chết, nay sống lại với trong một hình hài mới, với một mục đích duy nhất, hủy diệt.
Trong đàn xác sống có một con khá khác biệt so với tất cả, da dẻ toàn thân nó đã bị bóc ra để lộ cơ nhục đỏ lòm, hai chiếc nanh mọc dài ở miệng, xương ở cổ tay dài ra lởm chởm ở phía trước như một chiếc xiên sắc nhọn dài tầm hai tấc, dáng người phải cao đến hơn hai mét, đặc biệt là ánh mắt rất tinh anh lanh lợi không hề có vẻ khù khờ, hoặc khát máu như xác sống thường có.
Nó hú dài một tiếng, cánh tay chỉ về phía trước, đàn xác sống lập tức nhất tề xông lên, những chiếc miệng đầy dãi và máu tanh tưởi đói khát mở rộng.
“Yaaa” Hét lớn một tiếng, khẩu súng tiểu liên trong tay hai người đồng loạt khai hỏa, tiếng đạn nổ chát chúa vang lên kéo theo từng đường hoa lửa, đám xác sống dẫn đầu ngã rạp dưới làn đạn, nhưng chúng như không hề sợ hãi, một lớp lại một lớp nối tiếp xông lên.
Băng đạn cuối cùng trong khẩu súng rất nhanh đã hết, hai người quăng khẩu súng về phía trước, đưa mắt nhìn nhau, mang theo vẻ quyết tuyệt không đường về, lao về phía trước.
Người thanh niên dẫn đầu nhảy lên tung một cú đá vào ngay giữa ngực con xác sống lao đến đầu tiên, lực đá rất mạnh hất tung nó về phía sau đè một số con ở phía sau ngã rạp xuống nền tuyết. Nắm tay hơi sáng lên màu vàng kim, người thanh niên tung một quyền thẳng vào đầu con xác sống kế bên khiến đầu nó lập tức nát bấy, thân thể không đầu của nó lung lay ngã xuống.
Người thanh niên rống lớn một tiếng lao đến, cơ thể bộc phát ra sức mạnh kinh người không ngờ trong khoảnh khắc có thể tả xung hữu đột cực kỳ dũng mãnh, đám xác sống xung quanh bị đánh một mảnh tan tác.
Người còn lại cũng không chịu thua kém, anh ta có vẻ là người sở hữu dị năng sử dụng lửa, hai tay giơ ra, một luồng lửa hừng hực đã phóng về phía trước, thiêu cháy một mảng lớn xác sống biến dị trước mặt đốt ra một khoảng trống trải. Dù vậy, có vẻ chiêu này mất sức rất lớn, sắc mặt chàng trai trẻ trong khoảnh khắc đã trắng bệch, mồ hôi túa ra trên trán như hạt đậu.
Đúng lúc này, xuyên qua lớp màn khói lửa, con xác sống biến dị cầm đầu đột ngột xuất hiện, cánh tay lởm chởm gai xương nhắm giữa người anh ta đâm tới, xuyên thủng ngực của anh ta xuyên hẳn ra phía sau.
“Hự” Máu phun ra từ khóe miệng, ánh mắt trợn ngược, cơ thể khựng lại, cố kềm nén cảm giác đau đớn, anh ta một tay chụp lấy tay con xác sống biến dị đang đâm qua, tay còn lại giơ về phía trước, như hồi quang phản chiếu, một quả cầu lửa đã ngưng tụ trên tay.
Con xác sống biến dị lóe lên cái nhìn khinh miệt, tay còn lại đã đâm tới xuyên thủng cổ họng của chàng trai trẻ, quả cầu lửa trên tay cũng theo đó phụt tắt như ngọn lửa sinh mệnh của cậu ta, nhãn thần tan rã, anh ta gục đầu xuống chết ngay tại chỗ.
“Khốn nạn” Người thanh niên ở phía trước hét lên một tiếng giận dữ, xoay người phóng ngược trở lại, tung một cú đá giữa ngực con xác sống biến dị, đá văng nó về phía sau.
Không ngừng lại, anh ta tiếp tục dậm chân lao đến, nắm đấm trên tay sáng rực cương khí màu vàng kim, liên tục đấm thẳng vào người nó, con xác sống biến dị đầu đàn trúng đòn lùi lại, trước ngực bị đấm lõm vào một lỗ, đáng tiếc là không trúng chỗ chí mạng. Nhưng đàn xác sống bao vây xung quanh cũng không phải ăn chay, lúc này bọn chúng cũng đã ùa tới, khiến cậu ta không thể tiếp tục công kích.
Huy quyền đấm văng hai con xác sống gần nhất, thì một con đã thụp người xuống nhắm ngay chân cậu ta cắn tới, khiến cậu phải hét lên đau đớn.
Anh ta tung chân đá mạnh khiến nó bắn ra ngoài thì trong chốc lát đã có thêm bốn, năm con nữa ùa tới, cái miệng đỏ lòm há rộng, nhè người cậu ta liên tục cắn xé, trong chớp mắt quanh người đã đầy vết thương, cậu ta cũng liên tục vung quyền đấm trả.
Đúng lúc này, con xác sống biến dị cầm đầu lóe liên tia nhìn quỷ quyệt, nó tung người lao lên, tranh thủ lúc hỗn loạn, hai mảnh xương cổ tay của nó đâm xuyên qua giữa lồng ngực người thanh niên trẻ tuổi.
Trúng đòn, người thanh niên gầm lên một tiếng giận dữ, ngửa đầu ra phía sau húc mạnh khiến con xác sống đầu đàn bị văng ra sau một đoạn, hai tay huy quyền đánh văng toàn bộ những con xác sống ở xung quanh.
Nhưng đó cũng đã là nỗ lực cuối cùng, cậu ta cũn như nỏ mạnh hết đà, cơ thể lúc này đã đầy thương tích, thân thể đầy vết cắn và cào xé, nghiêm trọng nhất là nhát đâm giữa ngực của con xác sống cầm đầu, kiệt sức và thương thế khiến thân thể lung lay muốn ngã.
Con xác sống biến dị cầm đầu lao lên, hai cái răng nanh dài nhọn cắm phập vào giữa ngực của cậu ta cắn xuyên qua tạng phủ. Sức cùng lực kiệt, không thể chống đỡ nổi nữa, mang theo ánh mắt không cam lòng, cậu ta buông người ngã xuống.
Đúng lúc con xác sống biến dị đang muốn kết liễu sinh mạng cậu ta để thưởng thức bữa thịt tươi thịnh soạn của mình, một mũi tên đã xé gió bay tới cắm thẳng vào đầu nó.
Quang nguyên lực từ đầu mũi tên phát nổ khiến đầu con xác sống xấu số nổ tung thành một đống bầy nhầy, thi thể không đầu ngã xuống đất.
Nhóm của Đức lúc này đã tới nơi, nhìn thảm trạng trước mắt, hắn dẫn đầu lao thẳng vào đàn xác sống, Lạc phong kiếm đã hiện ra trên tay, Toàn theo sát ngay phía sau.
Số lượng bọn chúng cũng phải trên dưới năm mươi con, qua mắt phân tích, đại đa số đều là cấp D, chỉ có khoảng mười con cấp E, mạnh nhất chỉ có con xác sống biến dị cầm đầu là con cấp C duy nhất đã bị Hân bắn hạ.
Với chênh lệch thực lực như vậy, Đức và Toàn hầu như chẳng hề gặp chút khó khăn nào, cả hai tả xung hữu đột như hổ dữ giữa bầy dê, đám xác sống biến dị bị giết đến thất linh bát lạc, Hân và Lan ở phía sau gần như chỉ làm nhiệm vụ tiêu diệt những con xác sống lạc đàn tìm đường bỏ chạy.
Rất nhanh trận chiến đã kết thúc, để lại rất nhiều thi thể lưu lại trên mặt đất, của xác sống và của cả con người.
Có tất cả chín xác người cả thảy, không, phải nói là tám, người thanh niên cuối cùng vẫn còn hơi thoi thóp.
Đức tiến lại gần xem xét, đây là một chàng thanh niên trẻ tuổi, trên người mặc một bộ quân phục màu xanh đã nhuốm đỏ màu máu, ngoài rất nhiều vết cắn thì nghiêm trọng nhất là lồng ngực bị đâm sâu vào bên trong, những cây xương sườn gãy đã đâm vào phổi khiến hít thở trở thành sự giày vò khủng khiếp, máu nhồi vào trong phổi phun cả ra miệng của cậu ta.
Thương thế cỡ này thì cho dù là “Thánh quang thuật” của Lan cũng không thể cứu nổi, nếu là “Trọng hồn đan” (*) thì còn có thể nhưng hiện giờ Đức cũng không đủ điểm số để mua nổi, mà cho dù là đủ đi nữa, hắn cũng không thể đơn giản lấy ra để cứu một người xa lạ như thế được.
Nhìn thấy Đức đến gần, cậu ta đưa mắt nhìn qua, máu trào ra từ khóe miệng, phổi bị tổn thương nặng nề khiến tiếng nói không thể cất lên, chỉ có thể mấp máy khóe miệng, ánh mắt nhìn qua Đức mang theo vẻ cầu xin.
Hắn hiểu rõ ánh nhìn đó, cậu ta đã hiểu tình trạng của mình không thể cứu được nữa, chỉ còn cơn đau đớn giày vò vô tận, ánh mắt cầu xin sự giải thoát của cái chết.
Đức gật đầu, hít sâu một hơi, cúi người xuống, rút con dao quân dụng dưới chân cậu ta đưa lên giữa ngực:
“Ra đi thanh thản, người anh em”
Cậu ta cố sức gật đầu, ánh mắt lóe lên vẻ cảm kích, Đức đâm mạnh dao xuống, cắm xuyên qua trái tim của cậu ta. Người thanh niên ngã đầu qua một bên, chết ngay lập tức.
Từ lúc chạy tới, hắn đã có thể nhìn thấy một chút tình hình chiến đấu ở bên này, cậu ta đã chiến đấu rất quả cảm, đáng tiếc là, hắn không thể đến kịp. Thở ra một hơi dài, Đức đứng dậy.
“Khốn kiếp” Đúng lúc này, một tiếng hét lớn vang lên, kèm theo đó là một mũi tên nhằm ngay người hắn bắn tới mang theo tiếng kêu xé gió.
Đức quay người sang, cánh tay giơ lên bắt được mũi tên đang trên đà lao tới. Dù từ khá xa, nhưng lực tên vẫn còn rất mạnh, mũi tên còn đang rung rung. Đó là một mũi tên bằng băng, hơi lạnh tỏa rất mãnh liệt, một lớp băng mỏng đóng lại khiến tay hắn tê buốt.
Đức giơ tay bóp mạnh, mũi tên lập tức vỡ vụn ra thành từng mảnh, năng lượng từ lõi Rise vận chuyển lên tay, cảm giác tê buốt lập tức giảm đi. Hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn qua đám người đang lao tới.
…………………………………………
(*) Trọng hồn đan: Đan dược cấp độ C, địa cấp sơ giai, 100.000 điểm giao dịch đã từng xuất hiện ở chương 54, cứu sống Hân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.