Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 139: Kỹ năng mới và thu hoạch




Đức ngồi trên giường, năm viên ngũ hành nguyên thạch trung phẩm được đặt vào trong trận pháp tiến hành tu luyện.
Bộ sa bàn “Nguyên lực ngũ hành trận pháp” biến hóa thành một trận pháp hình ngôi sao năm cánh bao bọc xung quanh người hắn. Kim nguyên thạch màu vàng, mộc nguyên thạch màu xanh lá, thủy nguyên thạch màu xanh dương, hỏa nguyên thạch màu đỏ, thổ nguyên thạch màu nâu đất, tất cả được kết nối qua lại. Đức nhắm mắt tu luyện, năng lượng cuồn cuộn tràn vào đi qua Lõi Burst để thanh lọc rồi chuyển đến lõi Trance và Lõi Rise hóa thành một dịch thể màu vàng kim lưu động khắp cơ thể.
Năng lượng từ nguyên thạch trung phẩm ngưng đọng hơn nguyên thạch hạ phẩm nhiều, dòng kim khí dịch chuyển trong các lõi Trance – Burst – Rise dần được lấp đầy, cơ thể không còn cảm giác trống rỗng khó chịu nữa, vận chuyển năng lượng trong các lõi một vài vòng, cảm giác chóng mặt và đau đầu của hắn giảm đi rất nhiều.
Thở ra một ngụm trọc khí, Đức mở mắt đứng dậy, sau khi cạn kiệt năng lượng và thể lực, lại bắt đầu tiến trình tu tập, hắn có cảm giác mình tu luyện nguyên lực có tiến triển hơn trước một chút, dòng kim khí di chuyển thông suốt và nhanh nhạy hơn.
Dậm chân bước ra ngoài, đến khoảng sân trước nhà, Đức giơ hai tay lên, năng lượng vận chuyển lên hai tay, khẽ nhắm mắt lại, kỹ năng thương sấm sét được điều động nhưng lúc này nó không tụ tập lại thành mũi thương nữa, mà bao trùm cả hai tay, nhìn hắn như đang đeo một đôi găng tay trắng bàng bạc, những tia lửa điện không ngừng lẹt xẹt ra xung quanh.
Đây là một phiên bản nâng cấp của “Phá quyền”, năng lượng từ lõi burst và lõi trance tụ tập trên nắm đấm, khiên ma pháp bao phủ một lớp phía ngoài cánh tay, ngưng tụ năng lượng từ thương sấm sét ở phía trên bao bọc quyền đầu khiến nó có hình dáng như vừa rồi. Đức gọi là là “Lôi quyền”, một chiêu thức kết hợp giữa phá quyền, khiên ma pháp và thương sấm sét, lấy phá quyền làm nòng cốt, khiên ma pháp làm ổn định, lôi điện gia cường công kích, một kỹ năng mới đã thành hình.
Một cơn gió thổi qua, những chiếc lá trên cây theo gió rơi rụng phía trước mặt, Đức vung nhẹ tay lên phía trước, liên tiếp vung quyền, bàn tay xẹt nhẹ qua những chiếc lá đánh nó thành từng mảnh vụn nhỏ cháy đen rơi lả tả trong không khí.
Dậm chân nhảy lên, Đức tung người ra khỏi hàng rào tòa nhà đi tới khu vườn của tòa nhà bên cạnh.
Nhìn vào thân cây to lớn của gốc cây xoài biến dị trước mặt, Đức hít sâu một hơi, “Lôi quyền” vận dụng, nắm đấm tay phải trong chớp mắt như được bao bọc trong một lớp màn bàng bạc bằng lôi điện, hét lớn một tiếng, hắn vung tay đấm mạnh.
“Ầm” một tiếng, nắm đấm va phải cây xoài biến dị phát ra một âm thanh trầm đục, một dấu quyền ấn xuyên thấu qua chính giữa thân cây của nó đục một lỗ ra tận phía sau.
Sức xuyên phá rất mạnh, thân cây rắn chắc như bị máy khoan xắn qua một lỗ bằng nắm tay, những tia lửa điện lẹt xẹt từ vị trí cú đấm.
So với lúc sử dụng với tên Trần Văn Hồ, Đức đã có thể thuần thục và hoàn thiện “Lôi quyền” thêm một chút nữa, mặc dù còn cần cải thiện thêm về tốc độ sử dụng kỹ năng và khả năng điều phối năng lượng nhưng bước đầu như thế này đã là tạm ổn rồi.
Tiếng đập cánh trên không khiến Đức xoay đầu nhìn lên, Hân đã cưỡi tiểu Quang bay trở lại, Huyết Tu La bay ngay phía sau.

Huyết Tu La khép cánh tung người hạ xuống, biến mất trong huyết ấn trên tay Đức, Hân cũng tung người từ trên tiểu Quang hạ xuống, tiểu Quang hý lên một tiếng, rúc đầu dụi dụi vào người của Hân rồi trở lại vào trong chiếc nhẫn không gian trên tay cô.
Bước lại bên cạnh Đức, Hân thu Ma cung vào trong cơ thể, nhẹ cầm lấy đôi tay của hắn, lòng bàn tay chai sần ở chỗ cầm kiếm, nắm tay còn dính một chút vỏ cây, ánh mắt hơi đỏ lên.
Hắn vuốt những lọn tóc rối của Hân qua một bên, nhìn sâu vào đôi mắt của cô, mỉm cười hỏi: “Sao vậy?”
Hân bước tới một bước vòng tay ôm chặt Đức, cúi đầu vào trong ngực hắn, lồng ngực thật rắn chắc và cũng thật ấm áp, lắng nghe nhịp đập trái tim rất mạnh mẽ hữu lực, Đức hơi bất ngờ một chút, rồi cũng giang tay ôm cô thật chặt, tham lam ngửi lấy mùi hương quen thuộc.
Lúc nhìn thấy hắn ngã xuống hôn mê bất tỉnh trong vũng máu, toàn thân đầy thương tích, một tay bị gãy nát, người bị thủng tới hơn chục lỗ, Hân cảm thấy trái tim mình như bị ai đó bóp chặt, cô thực sự rất sợ. Trước giờ cô vẫn luôn cho rằng mình rất mạnh mẽ, nhưng ý nghĩ rằng chỉ trong giây lát nữa cô sẽ đánh mất hắn mãi mãi khiến cô cảm thấy như ngạt thở.
Tệ hơn nữa là, hắn chính là vì cô mà phải liều lĩnh như thế, gã Giáo Hoàng đó đã nói rất rõ, hắn chỉ cần một mình cô. Gã đó và cả đội quân của hắn thực sự quá mạnh, nếu không nhờ cạm bẫy mà Đức bố trí từ trước, rất có thể lần này số phận tất cả mọi người đã cực kỳ thê thảm rồi.
Chỉ riêng gã Giáo Hoàng đó đã cực kỳ khó đối phó, gần như bằng sức cả đội mới có thể ép hắn lùi lại, nhưng Đức lại phải một mình đối diện gã, thêm một đội đám Thánh đồ và một đám Thiên sứ nữa, những lần trước cũng luôn là như vậy, vẫn là hắn luôn vật lộn tìm đường sống trong chỗ chết, Hân xiết chặt nắm tay của mình.
Cảm nhận tâm tình hơi kích động của Hân, Đức vỗ nhẹ vai cô, lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng: “Anh vẫn còn ở đây mà”
Hân xiết chặt hai cánh tay đang ôm người hắn, tâm trạng dần trở nên bình lặng trở lại, bao nhiêu lời muốn nói đột nhiên bay biến đâu mất, chỉ muốn dựa vào hắn như thế này. Bình yên đôi khi chỉ đơn giản như thế.
Ánh mặt trời le lói những tia dương quang đỏ rực cuối cùng trong ngày, trước khi lặn xuống nhường chỗ cho đêm tối.
Đức đưa Hân vào trong nhà, lúc này mọi người trong nhóm cũng đều đã tụ tập tại đây, Hiếu và Toàn đã sớm trở về, Khả Nhi và cả bé Thảo cũng đã ra ngoài, tíu tít nói chuyện bên bàn ăn, hai đứa nhìn hình dáng cũng trạc trạc tuổi nhau, cũng bắt đầu trở nên khá thân thiết, rất thường hay chơi chung cùng nhau.
Sau bữa tối, Đức gọi mọi người lại cùng nhau kiểm kê thành quả sau trận chiến vừa rồi. Trận chiến này không nghi ngờ gì là cực kỳ hung hiểm, lực lượng của gã Trần Văn Hồ đó thực sự mang tính áp đảo, nếu không nhờ cạm bẫy mà Đức đặt ra cân bằng lại thế trận, cả đám đã sớm bị diệt sạch rồi.
Chiến đấu gian khổ, bù lại thu hoạch mang lại từ cuộc chiến này cũng rất lớn, mặc dù còn một điểm trừ không trọn vẹn là gã Trần Văn Hồ đã trốn thoát để lại một ẩn hoạn, nhưng tình hình tổng thể như vậy đã là rất tốt rồi, những việc đã qua, tiếc nuối cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể phân tích tình hình để chuẩn bị cho tương lai mà thôi.
Xác của đám Thánh đồ và Thiên sứ đã hoàn toàn thu thập lại xong, hơn ba trăm tên Thiên sứ toàn bộ bị giết sạch, cộng với bốn đội Thánh đồ, năm tên thánh đồ cấp D, một tên thánh đồ cấp C, thêm xác của cô gái Thánh nữ, trừ một phần bị tên lửa và bão lửa của Lan bắn nát, một phần bị Huyết Tu la hút sạch tinh huyết, thì số còn lại cũng khá khả quan, toàn bộ đều được bán cho vòng giao dịch, các quyền hạn giao dịch dư thừa cũng bán sạch, tổng điểm giao dịch hiện tại của Đức lên tới: 93.400 điểm.
Đây quả là một điểm số rất lớn, có thể nói là ngoại trừ lần thu hoạch ở tổ ong biến dị mà phải bỏ ra 120.000 điểm để cứu Hân, thì đây là lần thu hoạch lớn nhất tư trước đến giờ, giúp cho kế hoạch cường hóa sắp tới cho cả nhóm mà Đức vạch ra có thể thực hiện được thuận lợi hơn nhiều.
Khách hàng: Lê Minh Đức – Cấp độ khách hàng: Khách hàng cấp 3
Điểm giao dịch: 93.400 điểm, 10 Quyền hạn cấp C, 5 quyền hạn cấp D, 5 quyền hạn cấp E và 5 quyền hạn cấp F
Quyền hạn giao dịch: Khách hàng hiện có quyền hạn giao dịch cấp C
Điều kiện thăng cấp: Khách hàng đạt đến cấp độ B, đạt được hai quyền hạn cấp A và 100.000 điểm giao dịch.
Thêm vào đó, còn có một số thu hoạch ngoài ngạch, cũng rất quý giá.
Đầu tiên là Huyết Tu La, kỹ năng “Luyện hóa linh hồn” từ cắn nuốt U Hỏa và Thanh tâm liên trong chiến đấu lần này đã bắt đầu có thể thu hoạch được khá nhiều hỏa hồn, hiện đang trong giai đoạn ngưng luyện, nhắm chừng sau ba ngày nữa là có thể bắt đầu có thể sử dụng.
Những hỏa hồn này có thể gia tăng tinh thần lực cho Lan, có thể thăng cấp cho Lạc phong kiếm, Xích lang chiến giáp của Toàn, hoặc đám U Minh chiến sĩ, tác dụng mang lại có thể nói là rất lớn, chỉ sợ thiếu chứ không sợ thừa.
Đám Thiên sứ và Thánh đồ này không hiểu nguyên nhân do đâu, nhưng có năng lượng linh hồn khá là thuần, xác xuất thu thập và ngưng luyện thành công cao hơn khá nhiều so với các sinh vật khác.
Thêm nữa là cây quyền trượng của tên Trần Văn Hồ, đây là một vật phẩm luyện kim ma pháp cực kỳ quý giá, nó có thể phụ trợ rất tốt cho ma pháp sư, đồng thời còn có thể sử dụng trong cận chiến, ngoài ra trên thân quyền trượng còn chú khắc một số ma pháp trận, và ngọc ma pháp tụ năng.
Quyền trượng này là vật phẩm đã nhận chủ, ấn ký tinh thần của gã Trần Văn Hồ vẫn còn lưu lại trên thân trượng, đây cũng là lý do tại sao khi Đức truyền năng lượng của mình vào lại gặp phản phệ như vậy.
Cấp độ quyền trượng này có thể nói là không hề thấp hơn so với Lạc phong kiếm của Đức, nếu nói về mặt đa dụng thì nó còn hơn một bậc, hiện tại vòng giao dịch vẫn đang trong tiến trình phân tích, dự kiến là sẽ hoàn thành trong sáng mai. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.