Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 127: Đối chiến (3)




“A… a aa” Toàn hét lên một tiếng đau đớn, tay trái của nó bị đập gãy. Gã Trần Văn Hồ rút lại quyền trượng, trừng mắt dữ tợn nhìn vào thân hình của nó đang nằm dưới đất, tung chân đá mạnh vào mặt khiến nó bay thẳng ra sau văng vào một gốc cây gần đó.
“Rầm” một cái, Toàn đụng trúng thân cây, xung chấn mạnh mẽ khiến cậu phun ra một ngụm máu tươi, rơi bịch xuống dưới đất, hôn mê bất tỉnh.
Phong Lang hú lên một tiếng giận dữ lao đến, nó há hàm răng sắc nhọn cắn vào tay của gã, hắn lập tức xoay gậy, quyền trượng đập trúng hàm Phong Lang hất ngược nó lên trên, bàn tay phải của hắn sáng lên, quang nguyên lực tụ tập thành một quang cầu sáng rực, nhắm ngay bụng của Phong Lang đấm tới.
Cú đấm cực mạnh trúng ngay chỗ hiểm, Phong lang rú lên một tiếng đau đớn, bay ngược về phía sau, đầu nó va mạnh vào một cành cây, ngã lộn mấy vòng dưới mặt đất.
U Minh chiến sĩ đội trưởng từ phía sau lao tới đâm kiếm, gã vung tay ra phía trước, từng luồng ánh sáng hiện ra trên tay như những sợi dây thừng, quấn chặt cả người U Minh chiến sĩ lại, không chỉ vậy, ánh sáng trên đó còn có khả năng ăn mòn cực mạnh, trên người U Minh chiến sĩ đội trưởng lập tức vang lên những tiếng lèo xèo, lớp giáp trên người nó tan chảy ra như nước đá gặp phải ánh mặt trời.
Gã vung tay ném nó về phía trước, đụng trúng một tên U Minh chiến sĩ cấp D đang lao tới hất ngược nó về phía sau, cả hai chật vật ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, U Minh thương thủ cũng đã nâng cao ngọn phá thương của mình, trên thương lượn lờ hắc khí quỷ dị nhắm thẳng trước ngực gã Trần Văn Hồ đâm tới.
Gã hừ lạnh một tiếng, cây quyền trượng trên tay đã vung lên đánh bay ngọn thương ra một bên. Nhìn hắn nhấc cây quyền trượng cực kỳ nhẹ nhàng nhưng trọng lượng va phải của nó không nhẹ tí nào, lực đập hất hẳn người U Minh thương thủ kéo qua một bên, lộ ra sườn phải của nó.
Gã vung quyền trượng lên cao nhắm thẳng đầu của U Minh thương thủ đập xuống.
U Minh giáp sĩ lúc này đột ngột xuất hiện, giơ cao tấm khiên ra che chắn, hắc khí tụ tập trước mặt khiên như một lớp vải đen dày cộm. Quyền trượng va trúng phát ra một âm thanh trầm đục, tấm khiên lún hẳn vào bên trong một khúc, người của U Minh giáp sĩ cùng bị đập chùn hẳn xuống, hắc khí trên khiên lập tức tiêu tán đi rất nhiều.
Con U Minh chiến sĩ cấp D còn lại cũng đã vung kiếm chém tới, gã thu quyền trượng xoay người nhẹ nhàng né tránh, một gậy bổ ra, đầu con U Minh chiến sĩ cấp D ngay lập tức bị đập nát bấy, thân hình nó rung rung vang lên những âm thanh lọc cọc rồi nổ tung thành một làn khói đen biến mất.
Lúc này, một mũi tên súc thế đã lâu của Hân mang theo hàn quang lấp lóe trên mũi tên nhắm thẳng đầu hắn bắn tới nhanh như điện chớp.
Không kịp né tránh, gã Văn Hồ chỉ kịp mở ra vòng bảo hộ toàn diện của Giáo Hoàng bào để đỡ đòn. Xung quanh người hắn một quả cầu ánh sáng đường kính gần hai mét hiện ra bao bọc toàn thân, mũi tên bắn thẳng tới với tốc độ và uy lực cực kỳ mạnh mẽ, xoáy xiên vào bên trong nhưng chỉ được tầm một tấc thì vô lực rơi xuống.
Gã liếc mắt nhìn sang đầy tức giận, nhún người nhảy lên, lách qua cú đâm của U Minh thương thủ, đạp mạnh vào đầu của nó làm U minh thương thủ lúi chúi ngã về phía trước, lấy đà nhảy thẳng về phía trước, trên cây quyền trượng, ánh sáng tụ tập lại ngay trên đầu của nó, hắn vung quyền trượng lên cao bổ xuống.
Đúng lúc này, Hân ấn một nút bấm trên tay, từ hai bụi cây hai bên âm thanh khớp kim loại chuyển động vang lên lịch kịch, hai nòng pháo đại bác xoay qua nhắm thẳng người gã Trần Văn Hồ đang nhảy đến trên không bắn tới, ánh kim loại lấp lóe trong bụi cây rậm rạp.
Đây chính là đòn dự phòng cuối cùng của Đức, phải biết rằng, những xạ thủ tầm xa như Hân và pháp sư như Lan luôn rất có khả năng lôi kéo thù hận và chú ý. Chắc chắn kẻ địch sẽ luôn muốn tập trung tấn công vào hai người trước. Chính vì vậy, Đức tiêu tốn một lượng lớn điểm, mua hai quả đại pháo chỉ sử dụng một lần, đặt tại vị trí này để tiêu diệt kẻ nào xấu số đến gần.
“Ầm” “ầm” Âm thanh đạn nổ điếc tai vang lên.
“Khốn kiếp” Gã Trần Văn Hồ lớn tiếng mắng chửi, lập tức thu hồi quyền trượng, quang cầu bảo vệ toàn diện mở ra bảo vệ toàn thân.
Hai quả đạn pháo bay đến nổ tung, sức nổ cực kỳ mạnh mẽ, trên không lại không có chỗ mượn lực khiến thân hình của gã bắn ngược lại phía sau.

Hân nheo mắt nhìn theo thân ảnh của gã đang ở trên không, lấy ra một mũi tên, giương cung, thân cung cong hình bán nguyệt, ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn về mục tiêu phía trước.
Phật, tiếng dây cung bật ra một tiếng đanh gọn, Hân buông tay, mũi tên trên cung bắn ra như điện chớp nhắm ngay giữa cổ họng của gã Trần Văn Hồ bắn tới.
Quang cầu bảo vệ của gã hơi có vẻ lơi lỏng sau vụ nổ, đây lại là mũi tên thuần túy khắc quang ấn xuyên thấu, dùng để xuyên phá giáp cứng và lá chắn năng lượng. Mũi tên xoắn qua lớp quang cầu như mảnh kính, xuyên hẳn vào bên trong, cách cổ họng của hắn chỉ trong gang tấc.
Bản năng sinh tồn khiến gã Trần Văn Hồ kịp thời đưa ra phản ứng, thêm vào đó cũng nhờ quang cầu bảo vệ làm chậm tốc độ mũi tên đi khá nhiều, hắn nghiêng đầu qua một bên, mũi tên bay thẳng ra sau, kéo một đường máu trên cổ của hắn cùng một lọn tóc đi theo.
Đi sát bên tử thần, gã toát mồ hôi lạnh tung người nhảy bật dậy.
Cùng lúc gã bay ra phía sau, trên tay Lan một ngọn lửa màu vàng nhạt đã ngưng tụ, nó nhỏ hơn hỏa cầu bình thường rất nhiều, nhưng Lan lại có vẻ khá cố sức, trán rịn mồ hôi, cô bé vung tay đẩy mạnh, ngọn lửa bay ra với tốc độ cực nhanh hướng về phía gã Trần Văn Hồ phóng tới.
Vừa tránh thoát mũi tên, thì một ngọn lửa kỳ lạ đã ập tới, ngọn lửa tuy nhỏ nhưng lại mang đến cho hắn một cảm giác đầy nguy cơ chết chóc. Không dám có nửa phần coi thường, gã lập tức vung lên quyền trượng chĩa đầu gậy về phía trước, quang nguyên lực gấp rút truyền vào, một vòng sáng hình tròn, mang họa tiết ngôi sao sáu cánh với những ký tự phức tạp hiện ra như một tấm khiên lớn che chở trước người.
Ngọn lửa màu vàng chạm nhẹ vào tấm khiên ấy, không một tiếng động, xung quanh đột ngột trở nên yên tĩnh.
Rồi đột ngột, từ điểm tiếp xúc, ngọn lửa bừng lên mạnh mẽ, phực lên nóng hừng hực, ngọn lửa tràn qua như một cơn bão, thân hình gã Trần Văn Hồ nấp sau tấm khiên, ngọn lửa quét qua phía sau, thiêu cháy từng đợt cây cối, dưới chân hắn đất cũng bị đốt ra màu đen.
Bão lửa đến nhanh và đi cũng nhanh, hơi nóng từ đầu gậy truyền tới bỏng rát khiến gã suýt nữa buông tay, khói bốc lên từ mặt đất phía dưới như minh chứng cho ngọn lửa khủng bố vừa rồi.
“Chữa trị cho Toàn đi” Hân quay sang phía Lan lên tiếng, Lan gật đầu chạy qua chỗ Toàn đang bất tỉnh nằm dưới đất chạy tới.
Được thế không buông tha người, dậm chân nhảy về phía trước, Hân lập tức giương cung rút tên, để tăng tốc bắn cô đã cầm sẵn ba mũi tên trên tay, những mũi tên quang ấn liên tiếp bắn ra, tốc độ bắn của Hân cũng cực nhanh, cô có thể bắn với tốc độ ba mũi trên giây (*).
Thu hồi quyền trượng, gã Trần Văn Hồ bắt buộc phải tiếp tục mở ra quang cầu bảo vệ từ Giáo Hoàng bào, mỗi mũi tên đi qua, quang ấn bùng lên nổ tung lại hào quang trên viên ngọc màu xanh dương trước áo của hắn lại ảm đạm đi một chút, năng lượng dự trữ tụt dốc không phanh.
Hắn gầm lên một tiếng giận dữ, vung tay đẩy quyền trượng về phía trước, trên đầu quyền trượng, từng luồng ánh sáng màu trắng như súng la de nhắm về phía Hân bắn tới.
Hân lộn người dưới đất một vòng tránh thoát, quang mang bắn trúng mặt đất xới lên một lỗ, bụi đất bắn lên tung tóe, vừa lộn vòng tránh thoát, Hân cũng không hề ngừng lại, ánh mắt trở nên sắc lạnh, không ngừng giương cung bắn tới, vừa nhảy tránh từng phát quang cầu vừa bắn trả, ăn miếng trả miếng.
Từ bên hông của hắn, U Minh thương thủ lúc này đã tiến tới, hắc khí toàn thân của nó ngưng tụ lại ngay đầu thương, nhìn qua như có một con hắc long cuộn lấy, kỹ năng “Giáng long kích” được sử dụng. Mũi thương rít lên một tiếng nhắm thẳng vào người gã Trần Văn Hồ đâm tới.
Gã hừ lạnh, thu hồi quyền trượng, xoay người, quang nguyên lực truyền vào khiến thân trượng phát ra ánh sáng chói mắt, quay đầu đánh thẳng vào mũi thương đang đâm tới.
Quyền trượng và giáng long kích trong phút chốc va chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ điếc tai, từ tâm điểm tiếp xúc, xung lực hình bán nguyệt bắn ra xung quanh hất gã Trần Văn Hồ lùi về phía sau nửa bước, gió thổi qua khiến đầu tóc của hắn trở nên tán loạn.
Sử dụng xong Giáng long kích, thân thể U Minh thương thủ cũng mờ dần rồi tiêu tán thành một luồng khói đen trong không khí, hào quang trên quyền trượng trở nên ảm đạm đi rất nhiều, cánh tay cầm quyền trượng của gã cũng hơi run rẩy.
Lúc này, một mũi tên nữa lại nhằm thẳng người hắn bắn tới, chạm tới quang cầu bảo vệ nó nổ tung ra khiến hào quang từ quang cầu bảo vệ của Giáo Hoàng bào lung lay như sắp vỡ.
Tung ra một phát quang cầu bắn vào người Hân khiến cô phải tung người nhảy qua một bên tránh né, hắn tận dụng cơ hội xoay người bay lên không, lập tức thối lui về phía sau.
……
Hiếu lúc này đang huy động chiến đao Orihancon lao vào chém giết trong đàn thiên sứ, hai đội Thánh đồ lúc này đã xuất hiện chặn đầu nó, từng đợt công kích không ngừng tung tới.
Thánh Gióng II mặc dù mạnh mẽ nhưng số lượng kẻ địch quá mức đông đảo, đặc biệt là hai đội Thánh đồ, kỹ năng hợp kích của chúng rất lợi hại, giáp trên tay Hiếu bị chúng đâm thủng, khẩu Galting gun bị phá hủy trong một lần chủ quan không mở lá chắn năng lượng khi giáp chiến của Hiếu. Bắt buộc Hiếu phải bắn luôn cả hai quả đầu đạn tên lửa còn lại trong ống phóng tay phải để giải trừ nguy cơ.
Xung quanh, xác của đám thiên sứ rơi đầy trên mặt đất, tử trạng cực kỳ thê thảm, đa số đều bị chém ngang người, đầu thân đứt lìa, nội tạng sổ ra, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất. Một số thì bị đầu đạn tên lửa bắn trúng nổ chết, khuôn mặt cháy đen không nhìn ra hình người.
Tuy vậy số lượng bọn chúng vẫn còn khá đông, hai phe đứng giằng co lẫn nhau, Hiếu trong bộ giáp Thánh gióng II đang cầm chiến đao Orihancon đứng đó, Huyết Tu la đứng ở ngay bên cạnh, vẻ tiêu sái trên người cũng không còn giữ được, trên thân nhiều vết đâm chém vẫn còn chưa liền lại, máu chảy ra ướt đẫm cả áo ngoài.
Phía bên kia, dẫn đầu là hai đội Thánh đồ, mặc dù trên người cũng đã đầy vết thương nhưng đội hình vẫn tề chỉnh, vũ khí sẵn sàng, trọng kiếm và khiên che chắn trước người, đám thiên sứ đứng ngay ở phía sau, số lượng vẫn còn hơn năm mươi tên, trong đó đa số là cấp D, chỉ có khoảng tám tên cấp C.
“Yaaa aa” Hét vang một tiếng, đám Thánh đồ cầm kiếm xung phong lao về phía trước, đám thiên sứ cũng lũ lượt phóng lên.
Hiếu cau mày, ánh mắt ngưng trọng nhìn vào màn hình điều khiển, chiến đao Orihancon đã giơ lên sẵn sàng.
Đúng lúc này, một âm thanh cảnh báo phát ra trên màn hình điều khiển, giọng nói máy móc của Phoenix 1 vang lên: “Cảnh báo, cảnh báo, có vật thể lạ tới gần”
Hiếu biến sắc, nhìn qua màn hình ra đa, điều khiển Thánh Gióng II quay đầu lại. Nhưng đã không kịp, một cây quyền trượng mang theo hào quang sáng rực rỡ, đánh thẳng vào lưng Thánh Gióng II vang lên một âm thanh trầm đục.
Vòng chắn năng lượng không kịp mở ra, Hiếu trong bộ giáp bị đánh bay thẳng về phía trước, xung chấn rất mạnh khiến máu huyết trong người một trận nhộn nhạo.
Hiếu rơi vào ngay chỗ giữa vòng vây của đám Thánh đồ và thiên sứ, nó cũng phản ứng rất nhanh lập tức điều khiển Thánh Gióng II lộn một vòng đứng dậy, chiến đao Orihancon xoay xung quanh một vòng cung, chém bay mấy tên thiên sứ mon men đến gần ra ngoài.
Lúc này, gã Trần Văn Hồ từ phía sau đã lao tới, quyền trượng trên tay tỏa ra ánh sáng chói mắt chất chứa tất cả sự giận dữ ức chế nãy giờ, vung lên nhắm thẳng ngay đầu Thánh Gióng II bổ xuống.
...............................
(*) Về tốc độ bắn này thì mình nghĩ là hoàn toàn không phải nói quá. Để viết về nhân vật Hân mình cũng phải tìm hiểu khá nhiều về thông tin của các cung thủ, cả trong game, truyện lẫn thực tế ngoài đời.
Trong đó, ở thực tế hiện tại, có một người tập luyện theo trường phái cung thủ tấn công cổ đại tên là Lars Andersen, các bạn có thể tìm hiểu thông qua Youtube, đạt được tốc độ bắn ba mũi tên liên tục trong vòng 1.5s, thì mình nghĩ là đối với một người cường hóa như Hân, đạt được tốc độ bắn ba mũi trên một giây không phải là gì quá đáng, thậm chí có thể nói là khá chậm là đằng khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.