Harry Potter: The Girl Who Lived

Chương 23: Đồng phục Hogwarts




Laura loạng choạng đặt chân xuống mặt đất. Đây là lần thứ hai cô đến Hẻm Xéo.
Mặc dù bà Narcissa vốn có một niềm yêu thích với quần áo của công chúa và hoàng tử không nhẹ, nhưng bà ấy cũng hiếm khi ra khỏi nhà, một phu nhân nhà Malfoy hay chạy nhong nhong ngoài đường không phải là chuyện đáng khen, bà ấy hiểu rõ điều đó và cũng chẳng muốn làm cho chồng mình – ông Lucius mất mặt. Lần trước, đi đến Hẻm Xéo mua quần áo cũng chỉ là cái cớ, mục đích chính là mua cho Draco và Laura đũa phép mà thôi.
Vì vậy, từ đó đến giờ, thay vì trực tiếp đến cửa hàng mua đồ, Narcissa vẫn ưa thích gọi thợ may đến nhà mình hơn.
Lần này, ngài Malfoy cũng không đi chung cùng bọn họ, hiện tại, ngài ấy vẫn còn đang bận rộn tại Bộ Pháp thuật. 
“Draco, em mượn lá thư của anh được không?” Laura rụt rè hỏi.
“Của em đâu?” Draco thắc mắc, cậu nhớ rõ ràng là Laura mới nhận được cú sáng hôm qua.
“Ha…ha… em nghĩ, là có thể, có thể thôi nhé, em đã làm rơi nó ở đâu đó?!” Laura chọt chọt ngón tay, ngại ngùng đáp.
Cậu bé tóc bạch kim thở dài, lấy bức thư đã được gửi từ tháng trước của mình, đưa cho cô. Sau đó, thuận tiện véo má cô nàng mấy cái. Bà Narcissa ở phía trước không rõ vì điều gì cười khúc khích.
Laura không mấy quan tâm đến chuyện vừa xảy ra, bởi cô nàng đã sớm bị hành hạ thành thói quen, vừa xoa xoa hai bên má của mình, cô vừa mở tờ giấy thứ hai kèm theo thư của Draco ra đọc. Tờ giấy có ghi:
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
ĐỒNG PHỤC
Học sinh năm thứ nhất cần:
1. Ba bộ áo chùng thực tập (màu đen).
2. Một nón đỉnh nhọn (đen) đội ban ngày.
3. Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).
4. Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).
Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.
SÁCH GIÁO KHOA
Tất cả các học sin đều phải có các sách kiệt kê sau đây:
- Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.
- Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.
- Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.
- Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.
- Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.
- Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.
- Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.
- Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.
TRANG THIẾT BỊ KHÁC
- 1 cây đũa phép.
- 1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)
- 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.
- 1 kính viễn vọng.
- 1 bộ cân bằng đồng.
Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.
LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG.
Cuối cùng, để tiết kiệm thời gian, bà Narcissa quyết định đi mua những trang thiết bị linh tinh khác ngoài sách giáo khoa, còn Draco và Laura sẽ đi mua đồng phục Hogwarts, rồi ba người sẽ gặp lại ở tiệm sách. 
Cũng như mọi lần, cô nàng kiên trì nắm tay áo cậu ta để tránh bị lạc, toàn bộ tâm trí hoàn toàn tập trung vào bộ phận bắt mắt nhất trên người cậu – Mái tóc bạch kim.
***
Phía trước không xa là cửa tiệm: “Trang phục cho mọi dịp” của phu nhân Malkin. Bà ta là một nữ phù thủy mập lùn, mặc đồ toàn màu hoa cà và nụ cười toe toét rạng rỡ lập tức hiện lên trên mặt khi thấy Draco. Bà ấy trực tiếp phớt lờ cô bé với mái tóc đỏ đậm phía sau cậu, niềm nở nói:
“Ôi! Thật hân hạnh làm sao khi được tiếp đón cậu chủ của dòng họ Malfoy cao quý! Cậu hẳn là đến để mua đồng phục Hogwarts, ở đây có nhiều đồ lắm! Và tôi chắc chắn chúng sẽ không làm cậu thất vọng đâu!”
Draco nhíu mày, liếc mắt nhìn về Laura thờ ơ đứng đằng sau. Bà Malkin lập tức hiểu ra, nhiệt tình dò hỏi.
“Ồ, xin thứ lỗi cho sự vụng về của tôi, cô bé! Cô hẳn là bạn của cậu Malfoy?”
Mồ hôi lạnh trên trán Laura lập tức đua nhau chảy xuống. Kì thực, cô cảm thấy bị bà ta coi nhẹ như lúc trước thì tốt hơn nhiều, cô nàng mất tự nhiên gật đầu, không có ý định trả lời. Mà, nếu trả lời, cô nên trả lời như thế nào mới ổn đây? Không lẽ: Ồ, xin chào, tôi là con gái của nhà Potter, chị gái của đứa bé còn sống lừng lẫy?
Phu nhân Malkin không mấy phật lòng về việc Laura không trả lời, hoặc không thể hiện ra. Nhưng ít nhất, việc hỏi thăm về Laura cùng khiến Draco ngừng làm vẻ mặt trứng thối khó chịu, sau đó, bà ấy lại nhiệt tình khen hai người thật lâu thật lâu, rồi mới đưa vào bên trong.
Xuất phát từ lễ nghi quý tộc phiền phức, Laura được ưu tiên thử đồng phục trước. Cô nàng đứng yên để cho một vị nữ phù thủy lạ mặt nào đó lấy số đo cho mình, đồng thời cũng thoải mái để cái thước dây màu hồng phấn - có công dụng giống hệt cái thước dây màu bạc khi trước của cụ Ollivander - bắt đầu đo loạn xạ xung quanh cô. 
Tất nhiên, hiệu suất công việc của cửa hàng may phù thủy thì cao hơn hẳn của người bình thường. Sau khi các số đo đã có đầy đủ, chỉ với một lần vung đũa phép, những mảnh vải đen mỏng ếm bùa chống lạnh lập tức được một chiếc kéo cắt ra và khâu lại bởi những chiếc kim chỉ đang bay lơ lửng trên không. Ba bộ đồng phục trường Hogwarts vừa như in dành riêng cho Laura lập tức hoàn thành.
Tiếp theo, đến lượt Draco. Tâm trạng của cậu ta có vẻ càng ngày càng đi xuống mỗi lần dây thước đo chạm vào người. Laura lén cười khúc khích. Có lẽ là di chứng sau khi bị cái thước bạc ở tiệm Ollivanders cọ xát lung tung làm cậu ta đặc biệt mất thiện cảm với các loại dây thước bị ếm bùa khác. Mặc dù, dây thước màu hồng này hoàn toàn nghiêm túc kiêm chăm chỉ làm việc.
Đương lúc Laura vui sướng khi thấy người gặp nạn, thì giọng nói vui vẻ với bất kì vị khách hàng nào của mình của phu nhân Malkin lại vang lên.
“Đồng phục Hogwarts hả cưng? Ở đây có nhiều lắm, tha hồ cho con chọn. Như trong kia lúc này có một quý ông trẻ tuổi đang thử đồ đấy.”
Laura liếc mắt tò mò nhìn vị khách vừa bước vào. Đó là một cậu bé trông ốm nhom và nhỏ thó hơn tuổi thật của mình. Đã vậy trông cậu ta còn ốm và nhỏ hơn thực tế nữa khi mặc quần áo cũ rộng thùng thình. Khuôn mặt gầy, tay chân loẻo khoẻo, tóc đen, đeo một cặp kính cận dán đầy băng keo vì bị gãy gọng sút cáng. Tuy nhiên, trái ngược với tất cả những thứ u ám mà cậu khoác trên người, cậu ta có một đôi mắt xanh biếc sáng long lanh. Một đôi mắt khá giống với của cô. 
Tay Laura bất giác chạm lên phía sau gáy của mình, đồng thời, đôi mắt cùng nhìn lên trán của cậu bé kì lạ ấy. Một vết sẹo hình tia chớp...
--- ------ ------ ------ ------ ------ -------
Xin lỗi mọi người vì mấy hôm nay không đăng truyện, dạo này kiểm tra 15' ghê quá! Mình lại còn bị gọi kiểm tra miệng liên tục mới sợ.  ;(
Vào việc chính, mình xin trả lời câu hỏi của các bạn:
Vì sao mỗi năm đều có kỳ nghỉ hè mà tại sao giáo sư snape không đón laura về nhà? 

Mình vốn định giải thích chi tiết này trong một ngoại truyện của Snape khi cảm thấy hối hận vì đã tự nguyện đẩy con gái mình cho người khác. Nhưng xét thấy chi tiết cũng không mấy kịch tính và quan trọng nên nói luôn cũng được.
Thứ nhất, hiển nhiên là tác giả viết nhằm mục địch tạo JQ cho độc giả ngồi gato rồi. Đây là nguyên nhân chính, haha. Còn dưới là nguyên nhân đi kèm mà thôi.
Thứ hai, đối với mình, cụ Dumbledore hiển nhiên sẽ không tin chuyện Vol bị chết dễ dàng thế. Hơn nữa, còn chết bởi một đứa trẻ một tuổi? Nếu Vol dễ sử lý thế thì chẳng nhẽ do các phù thủy quá yếu ớt?!Trong tập một cũng có một số chi tiết chứng tỏ cụ Dum k tin. Để tìm kiếm tin tức về Vol thì tất nhiên phải tìm qua các thuộc hạ trung thành của hắn. Do đó, Snape - kẻ được Vol trọng dụng sẽ phải đi giao thiệp khắp nơi để xác minh về cái chết của Vol. Hơn nữa, nếu để Laura cứ sống trong nhà mình thế Tử Thần Thực Tử đến thì biết xử lí như thế nào? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.